Sau khi trở về thành phố công việc của hai vợ chồng cô vẫn cứ chất như núi, nhưng cô và hắn đều làm việc trong tình trạng vui vẻ hạnh phúc, tiểu bảo cũng đã đi học thông minh lanh lợi giống mẹ và thừa hưởng vẻ đẹp tuấn tú khôi ngô của cha,ai nhìn vô kiệt tác này cũng biết vẻ đẹp của bản gốc là hai vợ chồng trẻ đang chờ tiểu bảo ở cổng trường.
"A ... Ba.mẹ ."
"ừ tiểu bảo được về rồi, hôm nay học hành được không con."
"Con học được, mẹ à có một bạn học nữ nói mến con còn tặng cho con cái này."
"Cậu bé xòe tay ra trong tay cậu là một miếng ngọc thạch anh tím."
"Bạn nào mà có thể tặng con món quà đẹp và giá trị như thế."
"Dạ là bạn Dạ cẩm Ngọc."
"Dạ cẩm Ngọc sao, họ dạ ư.chồng ạ, hình như cả thành phố B chỉ có một họ dạ của lão Dạ Ảnh đúng không."
"ừ đúng rồi."
"Hi hi hi đ đúng là trái đất tròn nha, không ngờ con gái hắn lại khác xa vẻ lạnh lùng của hắn.mẹ chịu cô bé này rồi ha ha ha"
"được rồi, chúng ta về thôi , tiểu bảo về thôi,đi em."
Cả nhà ba người cười nói vui vẻ lên chiếc xe thể thao vút nhanh về biệt thự.
"thiếu gia thiếu phu nhân về rồi ạ.cơm nước đã chuẩn bị xong hết rồi ạ."
"được vậy chúng ta đi ăn cơm thôi."
Một bàn thức ăn toàn những món cô yêu thích, hấp dẫn chiếc bụng đói
"cẩn Chi em ăn thử món sườn dê nước kiểu Pháp xem ngon miệng không."
Hắn gặp bỏ vào bát cho cô một miếng sườn đang bốc khói, cô bỏ lên miệng cắn một miếng.
"Ui.... ọe....ọe..."
Cảm giác bụng dạ nôn nao như trao ngược dạ dày cô chạy nhanh vào nhà vệ sinh nôn khan.
hắn vội đi theo vỗ lưng cho cô.
"Em bị sao vậy, khó chịu ở đâu hả."
"ừ cái món sườn dê đó khó ăn quá,mùi rất khó chịu."
Vừa đỡ cô trở lại bàn ăn hắn vừa hỏi.
"để anh kiểm tra xem thế nào."
"ơ ngon mà, vợ bị sao vậy.có lẽ nào..."
Hắn chợt dừng đũa nhìn cô tò mò.
"Vợ à,em bị trễ bao lâu rồi."
"Anh hỏi bà dì em hả?
Cũng gần 2 thá...n...g.hả ý anh là em...em có sao."
"Có khả năng lắm vì anh không dùng biện pháp bao giờ mà."
"Thật sao,em có thai sao.?"
Cô tủm tỉm cười xoa bụng mình.
"Nếu muốn chắc chắn thì chỉ có tới viện thôi."
"đúng đúng... để em di thay đồ rồi chúng ta đi bệnh viện."
"Thôi cứ để vậy đi, em vừa đi về mặc đồ đó OK rồi."
"Vâng, vậy chúng ta ăn xong rồi đi nhé."
Cảm giác khó chịu cả một bữa cơm,cố kìm nén cơn nghén để ăn cơm cùng chồng,sau đó cả hai tới bệnh viện kiểm tra sức khỏe.
"Có thai sao.?"
Cả hai đồng thanh lên tiếng vẻ mặt Ngạc nhiên kèm vui vẻ.
"Chồng à chúng ta... chúng ta.."
"đúng rồi chúng ta có em bé rồi."
"à bác sĩ đã biết trai hay gái chưa?"
"Mới gần 2 tháng lên chưa biết được đâu,gia đình lên cho thai phụ đi kiểm tra tháng một lần nhé."
"được rồi, cảm ơn bác sĩ."
Từ bệnh viện trở về, cô cứ cầm giấy siêu âm nhìn chằm chằm nó mà không nói gì
"Em sao thế vợ, chả lẽ em không muốn sao".
"Không phải em không muốn mà em chỉ nghĩ sao lại mắn đến thế chứ."
"Ha ha ha là do sản phẩm của anh tốt đó chứ".
"Anh còn nói đùa thế nữa hiiiiii."
Hai vợ chồng cười nói vui vẻ. Vậy là 4 năm bên nhau kết tinh tình yêu của họ là hai bảo bối đáng yêu xinh xắn.mọi thứ công việc của cô đi vào quỹ đạo ổn định.hắn vẫn như thường lệ việc công ty rồi về nhà chăm sóc vợ con.gia đình nhỏ hạnh phúc xum vầy trong ngôi biệt thự đầy nắng.