8 giờ tối,
Tại tầng 60,tầng cao nhất của tòa nhà homelove,trong một căn phòng rộng lớn nhưng không khí ảm đạm u tối,với dáng vẻ lạnh lùng đáng sợ hắn cầm trên tay ly rượu nhưng không uống.
"tra kỹ xem kẻ nào giám đánh cắp thông tin dự án của dương thị "
Lệ Trọng Bình mặt lạnh băng nhìn xa xăm, trong mắt hắn là một trời lửa giận, công ty của hắn trên danh nghĩa là (bảo tiêu ),là bảo vệ thông tin của các tập đoàn lớn ,khi các tập đoàn muốn bảo mật thông tin không bị kẻ thứ ba đánh cắp thì họ thường ký hợp đồng với công ty hắn.công ty hắn sẽ là an ninh mạng cho các tập đoàn doanh chủ.
"dạ , anh yên tâm, em với Dực Thần sẽ tìm ra ngay thôi "
Thấy hắn sắp nổi điên thì Bách Điền, em họ hắn nhanh nhảu trả lời để trấn an hắn.
"có vẻ phía địch họ làm hàng rào khá kĩ càng lên chúng ta sẽ mất một thời gian để phá bờ tường này"
Kim Dực Thần lên tiếng,con ngươi đen láy chăm chú vào màn hình máy tính,mười ngón tay nhảy múa trên bàn phím nhanh như chớp .
"sao có thể như thế, tiểu Dực cậu có nhầm lẫn không,chả lẽ chúng ăn cắp tinh vi thế sao.?"
Bách Điền đẩy ghế tới chúi mắt vào màn hình với hắn.
"cậu trả lời đúng rồi đó, bọn chúng rất tinh vi"№@
Kim Dực Thần nhếch miệng cười âm hiểm,vẻ mặt lạnh lùng sát thủ ,cảm giác sẽ trảm kẻ thù ngay khi giáp lá cà vậy.thời gian cứ vậy trôi qua
20 phút trôi qua .....
"xong..yea..yea, kỉ lục mới 20 phút"
Kim Dực Thần vui vẻ sảng khoái vươn vai.
"thành công rồi, tiểu dực giỏi lắm"
Bách Điền vui vẻ ôm vai bạn.
"Anh ,thành công rồi"
Bách Điền gọi Lệ Trọng Bình lại báo kết quả.
"anh xem, là cái tên( vô ảnh ) địa chỉ IP 688**88 là ngoài phía đông thành phố"
"thật to gan, để xem lần này hắn chạy đâu cho thoát"
Lệ Trọng Bình tay đút túi quần thong thả nói .hắn nhấc điện thoại bấm dãy số quen thuộc.
"Quân, cậu phái người đi phía đông một chuyến,nhớ đưa người sống về cho mình"
"ok,cậu gửi định vị cho mình ,à cậu tới bang một chuyến nhé có việc cần xử lý,cúp đây."
Đầu dây bên kia là Dạ Ảnh Quân, lão nhị của hắc bang ảnh huyết,là bạn thân của hắn , hai người bọn họ tiếp quản bang từ năm bọn họ 20 tuổi, sau khi sư phụ hắn bị tai nạn phải sống phần đời còn lại trên giường.hắn ngoài thì là lệ tổng của lệ thị, nhưng thực tế hơn nữa là lão đại của bang ảnh huyết.
Sau khi cúp máy hắn bước ra khỏi phòng dời đi nhanh chóng,nói theo một câu. Rồi mất tích vào màn đêm hành lang.
"hai đứa theo dõi sát hành tung của chúng và gửi định vị cho anh"
"dạ, anh" "dạ anh" hai tên cùng cung kính trả lời hắn.
''ê ..cậu nói đại ca chuyến này săn mồi trong bao lâu''
Bách Điền vỗ vai Lệ Dực Thần hỏi?
''cậu đoán xem '' Lệ Dực Thần ngả ghế về sau nhắm mắt dưỡng thần lười biếng trả lời .
''hư, nói với cậu thà không nói'' Bách Điền tru mỏ khinh bỉ hắn quay ghế về máy tính của mình làm việc tiếp.
*****
''Mạc khiêm, đến phía đông thành phố''
Rời tòa nhà hắn xuống nhà xe nơi Mạc Khiêm chờ sẵn,Mạc Khiêm là cận vệ ở cty ,cũng là thuộc hạ thân tín trong bóng tối của hắn ,đi theo hắn nhiều năm.
''Dạ lệ tổng'' hắn vừa mở cửa xe vừa cung kính trả lời Lệ Trọng Bình.
Chiếc xe thể thao phiên bản giới hạn đề ba vút vào màn đêm lạnh lẽo.
Trên xe hắn mở ipad của hắn ra gọi điện cho Á Lệ trợ lý của hắn.
''cô chuẩn bị cho tôi một bộ hồ sơ tự khai ,đưa tới địa chỉ tôi vừa gửi qua nhớ là trực tiếp làm''
''rõ, lệ tổng ,tôi sẽ làm ngay''
Trả lời dứt khoát,rất vừa ý hắn,không một câu nói thừa ,là cách làm việc của người cạnh hắn.
Cúp máy hắn nhắm mắt dưỡng thần một chút, có lẽ vì chuyện này mà hắn phải căng não mấy ngày qua, cuối cùng cũng ổn một chút.
Mạc Khiêm lái xe chừng 2 tiếng đồng hồ, tới một căn cứ trông bề ngoài chỉ như một căn nhà bình thường một lầu một trệt nằm giữa một quả đồi cao hơn thành phố một chút nơi họ vừa rời đi,đứng ở đây có thể nhìn bao quát hết thành phố B. thấy biển số xe quen thuộc, người gác cổng vội vàng bấm nút mở cổng và cung kính cúi thấp đầu chào.
"Lệ tổng, tới nơi rồi"
Hắn tắt máy và thông báo cho Lệ Trọng Bình .
" Được, chúng ta đi"
Lệ Trọng Bình mở mắt, sửa sang lại quần áo.
"Dạ" Mạc Khiêm mở cửa xe cho hắn.
Xuống xe hắn rảo bước vào bên trong căn nhà, căn nhà trống trải lại là chỗ đậu xe trong bang,xem chừng hơn 50 chiếc mô tô phân khối lớn.Hắn bấm thang máy nhưng lại là đi xuống.thì ra bang ảnh huyết lại là hoạt động dưới lòng đất, không gian yên tĩnh cách biệt với bên ngoài.
Bước ra khỏi thang máy là một con đường dài thẳng tắp có nhiều phòng trống hai bên, có một số đông người đang nghỉ ngơi, có một số người đi lại như đang trực ban vậy. thấy hắn thì một cô gái mặc trên người một bộ đồ da màu đen bó sát,cá tính mạnh mẽ bước tới cung kính chào
"Lệ tổng"
Là á lệ trợ lý của hắn,đã tới trước hắn .
"Lão ta ở đâu"
Miệng hắn hỏi nhưng ánh mắt lại đang cúi xuống nhìn vết thương trên tay cô.
"Là hắn làm"
Ánh mắt hắn chuyển sang màu đỏ như muốn bóp nghẹt kẻ thù vậy.
"Vâng,do tôi sơ suất, lão cáo già này mãi mới chịu kí đơn tự khai"
"Đi, đưa hắn tới đây"
" Dạ, lệ tổng"... Á lệ trả lời rồi ra hiệu cho thuộc hạ đưa người tới...