Ban đầu, ba Nhuế mẹ Nhuế đã tính đâu ra đấy, cũng chỉ rằng con gái ở nhà chồng bị chọc tức giận, hoặc là cãi nhau với con rể mới giận dỗi chạy về nhà mẹ đẻ, nhưng bây giờ nghe đối thoại của con gái lớn và con gái nhỏ, dường như có ẩn tình khác, trái tim mẹ Nhuế nhảy lên, hỏi: "Chẳng lẽ.... ..... Con rể ngoại tình?"
Nhuế Tuyết Tình vốn định lắc đầu, nhưng nhìn thấy dáng vẻ ba Nhuế mẹ Nhuế để ý, suy nghĩ một chút, nói: "Chờ con biết mọi chuyện rõ ràng, sẽ nói cho mọi người biết."
"Con thật sự không biết?" Ba Nhuế trầm giọng hỏi, làm ba, ông không muốn nói "bây giờ trên mạng đã có tin tức rồi, trên cơ bản là chạy không thoát", nhưng mà ông không nói, tính khí Nhuế Tuyết Dương nóng nảy lại không thể không nói: "Chị, hiện tại khắp thế giới cũng biết scandal của hai người kia rồi, sao chị cái gì vẫn không biết vậy?!"
Nói thật, Nhuế Tuyết Dương không tin, lấy hiểu biết của cô với chị cả, vì tên gọi Tấn phu nhân kia, cho dù có biết chuyện chị ấy cũng chỉ có thể giả bộ như không biết gì, dù sao ngộ nhỡ động tĩnh quá lớn, Tấn Duệ Dương muốn ly hôn với chị ấy thì sao? Chị cả cô đã yêu hư vinh từ nhỏ, hiện tại đã sống cuộc sống đại thiếu phu nhân nhung lụa mấy năm nay rồi, sao chị ấy có thể chịu được!
Cho nên hơn phân nửa là chị cả của cô đang giả bộ ngu, bởi vì xấu hổ thừa nhận mình tham hư vinh trước mặt ba mẹ mà thôi -- Nhuế Tuyết Dương chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thật ra thì coi như thật sự ly hôn với Tấn Duệ Dương thì như thế nào, tốt xấu gì chị ấy cũng sinh cho nhà họ Tấn một con trai bảo bối, nên thứ gì đó cũng không thiếu, chị cô còn trẻ, vẫn xinh đẹp và quyến rũ, hoàn toàn có thể phát triển mùa xuân thứ hai, hơn nữa bây giờ điều kiện gia đình cũng tốt hơn trước kia, cô đã bắt đầu thực tập, anh trai sinh đôi với cô cũng bắt đầu thực tập, sinh viên tài cao tốt nghiệp từ trường đại học danh tiếng, nhiều nhất là chờ vài năm sau là có thể làm cho cuộc sống của người nhà tốt hơn, nói ngắn lại, bây giờ bọn họ không phải là con ghẻ của chị cô nữa, chị cô còn vì cuộc sống xa xỉ mà tạm nhân nhượng người nhà họ Tấn, vì lợi ích chung cũng quá không chí khí rồi. Nhuế Tuyết Dương có lòng muốn nói với Nhuế Tuyết Tình mấy câu, chỉ là lời đến khóe miệng lại nuốt xuống, bởi vì nhớ tới tính cách của chị cô trước kia, nếu cô thật sự nói lời này, chị cô tuyệt đối trở mặt chạy lấy người. Thôi, như người uống nước lạnh ấm tự biết, chỉ cần chị cô không tiếp tục để ba mẹ đau lòng, mặc kệ chị ấy ầm ĩ thôi. Nghĩ như vậy, Nhuế Tuyết Dương bình tĩnh, cũng không đợi Nhuế Tuyết Tình trả lời, tự nhiên ngồi xuống vị trí của mình.
Người ngoài hành tinh rất không thích lặp lại một ý biểu đạt, trước đó cô đã đưa ra đáp án chính xác, vì vậy cũng sẽ không lên tiếng, thong thả ung dung lại không mất tốc độ ăn cơm. Hành tinh Sedna đưa người ra, năng lực thích ứng cũng siêu cường, những hành động khác của Nhuế Tuyết Tình giống người trái đất, chỉ là lượng cơm ăn hoàn toàn làm cho người trái đất nhìn đến líu lưỡi, bình tĩnh xem xét, tay nghề của mẹ Nhuế kém hơn đầu bếp trong biệt thự nhà họ Tấn mời tới, nhưng bà làm thức ăn rất có hương vị gia đình, hơn nữa nhiều người cùng ăn cơm như vậy mà không phải chính mình ăn cơm mọi người đứng nhìn, làm tâm trạng của người ngoài hành tinh vui vẻ hơn, tâm trạng vui vẻ này làm người ngoài hành tinh bắt đầu phát huy trình độ siêu cấp rồi.
Mắt thấy Nhuế Tuyết Tình xới chén cơm thứ tư, mẹ Nhuế đã không nhịn được lặng lẽ lau nước mắt, rốt cuộc con gái bà ở nhà chồng đã trải qua cuộc sống thế nào, nay cả cơm cũng không được ăn no? Dáng vẻ này, rõ ràng là bộ dạng đói bụng tám trăm năm mà!
Trên bàn cơm yên tĩnh, ai cũng không dám ngăn Nhuế Tuyết Tình ăn cơm, chỉ là Nhuế Tuyết Tình chú ý tới những người khác dừng động tác, sau đó tự nhiên nói: "Đừng khách khí, mọi người ăn đi!"
Dáng vẻ vô cùng thành thạo tự nhiên của Nhuế Tuyết Tình, làm Nhuế Tuyết Dương nghe thấy quả thật muốn lật bàn, mẹ nó đây rốt cuộc là nhà của ai! Con gái đã gả ra ngoài như bát nước đã hắt đi chẳng lẽ chút thường thức đấy cũng không có sao - nói cho cùng, Nhuế Tuyết Dương còn canh cánh trong lòng hành vi nói nhà mẹ đẻ vô dụng, không liên lạc với bọn họ nhiều năm của người chị hay thay đổi thất thường này, có lẽ giữa ba mẹ và con cái không có hận thù, con cái thế nào ba mẹ điều tha thứ vô điều kiện, nhưng đối với chị em, anh em mà nói, không tìm đuờng chết sẽ không phải chết, câu này vẫn là chân lý. Chỉ là Nhuế Tuyết Dương nhịn được, trong lòng chị cả cô khổ quá, người gặp khó khắn không phá hủy!
Tính tình Nhuế Tuyết Dương nóng nảy thấy chị cả mình vẫn liên tiếp nhượng bộ, mà cô không biết, tương lai của cô sẽ nhượng bộ nhiều hơn!
Ăn bữa tối xong, ngay cả ba Nhuế im lặng ít nói, cũng không nhịn được vỗ vỗ vai Nhuế Tuyết Tình: "Tiểu Tình. . . . . . Haizz, khổ cực cho con rồi, muốn ở lại nhà bao lâu thì cứ ở lại."
Ăn uống no say Nhuế Tuyết Tình nghiêng người dựa vào trên ghế sofa, dáng vẻ lười biếng mà thoải mái, bởi vì tâm trạng tốt, nở nụ cười ấm áp với ba Nhuế, yên tâm cô sẽ không khách khí. Ba Nhuế nhìn nụ cười tươi tắn kéo đến khóe mắt này, nghĩ, rốt cuộc nhà họ Tấn giày vò con gái ông thành cái dạng gì rồi, chỉ một bữa tối đơn giản như vậy cũng làm cho nó cười hạnh phục như vậy!
Nụ cười tươi tắn này của Nhuế Tuyết Tình, ba Nhuế nhìn vào trong mắt là nụ cười phát ra từ hạnh phúc, cho nên rạng rỡ hơn bình thường một chút, mà Nhuế Tuyết Dương bên cạnh có đọc sách cũng không so được, không có nhiều tế bào văn nghệ, nhưng cũng biết hàm nghĩa bốn chứ "phong hoa tuyệt đại", nhìn công sức nhiều năm giả vờ của chị cả cô như vậy, chắc đã tu luyện thành tinh rồi!
Nhuế Tuyết Dương không ngừng vì nụ cười này của Nhuế Tuyết Tình mà khen ngợi, sau khi khen ngợi lại bắt đầu nhức đầu, tập luyện cái này thì có ích lợi gì, anh rể cô thân kinh bách chiến, ánh mắt cực cao, bên cạnh chưa bao giờ thiếu người đẹp, khi chị cô hai tám trẻ đẹp cũng không thể thành công, hiện tại đã từ từ già đi còn nửa phần thắng sao? Thật sự muốn tiếp tục ngồi vị trí Tấn phu nhân, người để chị cô để tâm phải là cháu cô, nghe nói nhà họ Tấn mấy đời chỉ có một con, đứa cháu nhỏ kia của cô rất quý báu, nếu không lấy điều kiện của nhà bọn họ, chị cô có thể gả vào nhà họ Tấn sao? Chỉ cần khống chế được đứa cháu quý báu của nhà họ Tấn, mới không ai có thể dao động được vị trí Tấn phu nhân của chị cô, giống như hành động bỏ về nhà mẹ đẻ của chị cô, nếu cháu nhỏ cũng cùng về, còn sợ người nhà họ Tấn không ngóng trông chạy tới cầu xin phu nhân thiếu gia trở về sao?
"Chị. . . . . ." Tình cảm ba Nhuế mẹ Nhuế cực tốt, bình thường sau bữa cơm tối hai người đều cùng nhau đi tản bộ, cơ sở vật chất ở Lão Thành Khu cũng coi như hoàn thiện, cách chung cư không xa có một quảng trường nhỏ, mỗi khi trời tối mẹ Nhuế đều đi quảng trường cùng tập khiêu vũ với chị em già của mình, ba Nhuế ở bên cạnh nhìn, hôm nay mẹ Nhuế định nghỉ một ngày ở cùng với con gái lớn, kết quả vẫn bị Nhuế Tuyết Dương nói hết lời đẩy ra cửa, bọn họ vừa ra khỏi cửa, Nhuế Tuyết Dương lập tức ngồi vào bên cạnh Nhuế Tuyết Tình, khi đang cân nhắc xem phải mở miệng thế nào, Nhuế Tuyết Tình đã mở miệng: "Em muốn nói chuyện nhà họ Tấn với chị?"
Nhuế Tuyết Dương gật đầu, Nhuế Tuyết Tình còn nói: "Muốn hỏi gì, trực tiếp mở miệng là được."
Nhuế Tuyết Dương không do dự nữa: "Chuyện Hứa Tĩnh và anh rể, thực ra là chị biết phải không?"
Nhuế Tuyết Tình cau mày, Nhuế Tuyết Dương cho rằng cô mất hứng khi mình lại nói chuyện này, vì vậy giải thích: "Anh rể...."
Nhuế Tuyết Tình lại nhìn em gái: "Từ anh rể này, sau này không cần gọi nữa."
Nhuế Tuyết Dương kinh ngạc: "Có ý gì?"
"Nếu như mà chị muốn ly hôn, em nói ba mẹ sẽ đồng ý không?" Tuy người hành tinh Sedna không nói đến gia đình, Nhuế Tuyết Tình cũng tiếp nhận ba mẹ đột nhiên xuất hiện này rất tự nhiên, đối với tinh cầu này cô đã biết, nếu đối với người địa cầu mà nói gia đình rất quan trọng, như vậy ly hôn hẳn không phải là việc nhỏ rồi, mặc dù quyết định của cô sẽ không vì thái độ của người nào mà thay đổi, nhưng được ba mẹ Nhuế ủng hộ, dù sao cũng bớt phiền hơn phản đối rất nhiều.
Nhuế Tuyết Tình rất ghét phiền toái.
"Chị phải ly hôn?" Nhuế Tuyết Dương có chút phản ứng không biết làm sao.
"Không tốt sao?"
Quả thực là việc vui mừng ở khắp nơi! Bị ánh mắt sắc bén của Nhuế Tuyết Tình trừng, Nhuế Tuyết Dương thiếu chút nữa thì nói lời trong lòng ra, thật may là tố chất tâm lý của cô còn được, kịp thời thắng xe lại -- không phải là không thể nói ra loại lời nói kia, nhưng mà lấy tính tình kiêu ngạo của chị cô, đang xác định suy nghĩ này của chị cô là nghiêm túc hay giận dối trước cái đã, ngay bây giờ cô trưng ra vẻ mặt thích hóng chuyện, nhất định sẽ không gặp may.
Đối với quyết định của Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Dương đang tỏ thái độ hoài nghi, chị cả kiêu ngạo nhà cô vì Tấn tiên sinh chịu đựng những chuyện mà người thường không thể chịu đựng, Hứa Tĩnh không phải là người phụ nữ thứ nhất truyền ra scandal với Tấn tiên sinh, hơn nữa nghe nói cô ta quen biết Tấn tiên sinh đã lâu, chỉ số thông minh hay chỉ số tình cảm của chị cô đều không cao, không có khả năng nhân dân cả nước đều biết đến chuyện cô mới phát hiện ra, cho nên thật sự không thể nhẫn nhịn mà nói, đã sớm bùng nổ rồi, đều nói có một thì sẽ có hai, chị cô nhịn một lần như vậy đương nhiên có thể nhịn vô số lần, không có đạo lý bây giờ không nhịn nữa.
"Không phải là không tốt, chỉ là chị.... ........." Nhuế Tuyết Dương ngập ngừng thật lâu, cố gắng dùng giọng ôn hòa hỏi: "Đây là chuyện lớn, chị đã suy xét kỹ rồi?"
"Vô cùng kỹ."
"Chuyện đó………….. Cho dù nhà họ Tấn có bồi thường tài sản nhất định, bảo đảm chị sống cuộc sống không lo lắng, nhưng mà càng nhiều hơn cũng không có, muốn duy trì xa xỉ và địa vị lúc trước, sợ rằng……….”
Nhuế Tuyết Tình cắt đứt lời Nhuế Tuyết Dương nói: "Chẳng lẽ chị chỉ có thể phụ thuộc vào nhà họ Tấn mới có thể sống được sao?"
Thấy thế nào cũng đều như đang giận lẫy, không có nhà họ Tấn thì tương lai của chị cả nhà cô quả thật đáng lo ngại.... ... Nhuế Tuyết Dương thông minh không nói lời này ra khỏi miệng, tuy rằng người ngoài hành tinh thu bớt tính tình, nhưng dám chất vấn thực lực của cô ấy, nói không chừng để chứng minh thực lực, người ngoài hành tinh không cẩn thận dùng sức quá mạnh hủy Địa Cầu cũng có khả năng -_-|||.
Nhuế Tuyết Dương vẫn không tin Nhuế Tuyết Tình quyết tâm, suy nghĩ một chút rồi dùng Tấn An Nhiên đến thử dò xét Nhuế Tuyết Tình: "Nhưng chị ơi, hai người ly hôn, vậy An Nhiên làm sao đây? Nhất định nhà họ Tấn sẽ không để cho cháu nó ở với chị."
Bây giờ tên tiểu tử kia tôi cũng không quản. Mí mắt của Nhuế Tuyết Tình cũng không nâng, nhẹ nhàng nói: "Nhà họ Tấn muốn thì cho bọn họ."
Đó là con trai của chị, không phải đồ vật không liên quan tiện tay là có thể ném đi!! Nhuế Tuyết Dương không biết nên tức giận hay nên tội nghiệp chị cả cô nữa, nhưng mà ngay cả con trai cũng không cần, cô biết lần này chị cả cô nói thật, mà không phải kiểu già mồm cãi láo đơn giản như trước kia.
Lần đầu tiên Nhuế Tuyết Dương cảm thấy chị cô còn chưa hoàn toàn buông tha cho chữa bệnh.