Nhuế Tuyết Tình không biết tửu lượng của chủ cũ lại kém như vậy —— được rồi, thật ra thì cô không ngờ rượu cũng sẽ say, bởi vì thấy những người khác uống đến rất tự nhiên, phản ứng gì cũng không có, cô chỉ thấy người địa cầu có khẩu vị đặc biệt, thích thứ thức uống có mùi cổ quái này, không ngờ rằng vài ly rượu xuống bụng, cô chợt bắt đầu không bình thường.
Nóng. . . . . . Nóng quá. . . . . .
Nhuế Tuyết Tình chỉ cảm thấy có một đốm lửa từ trong lòng nổi lên, dưới lòng bàn chân, sợi tóc cũng muốn cháy rồi, nóng sẽ phải hạ nhiệt độ xuống, muốn uống nước, uống nước đá, theo bản năng cô cảm giác chất lỏng trong ly mình có cái gì không đúng, thuận tay cầm lấy ly trong tay Tấn Duệ Dương, một hớp uống cạn, người đàn ông đang mời rượu vui vẻ cười nói: "Tấn phu nhân và Tấn tổng thật là phu thê tình thâm, nếu Tấn phu nhân một hơi uống cạn, tôi cũng sẽ không khách khí nữa." Dứt lời cũng uống hết rượu trong ly.
Ánh mắt Tấn Duệ Dương lại lóe lóe, trong lòng biết không tốt, không để lại dấu vết đưa tay ôm eo của Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình đang nóng, hơi thở lửa nóng của anh đưa tới, đang cảm giác không kiên nhẫn, liền đưa tay hất ra, trong đáy mắt người đàn ông đối diện thoáng qua kinh ngạc, sau đó lại cảm thấy lúng túng, nghĩ thầm mới vừa nãy bản thân thật sự không có ánh mắt, rõ ràng Tấn phu nhân đang mâu thuẫn vớ Tấn tổng, chính mình một lát đi lại gần chẳng phải là gây chuyện sao? Vội vàng tìm một lý do rời đi.
Nhuế Tuyết Tình uống xong rượu trong ly Tấn Duệ Dương, cảm giác cơn khát khó hiểu lúc nãy lại bùng lên, sau đó lại càng nóng, liền cầm lấy ly nước trái cây trong tay mà Tấn An Nhiên đang chuẩn bị uống, sảng khoái uống một hơi cạn sạch lần nữa, rốt cuộc thoải mái một chút.
Tấn Duệ Dương xác định cô thật sự say, cũng không dài dòng, tiện tay kêu người quen giúp một tay nói lời xin lỗi với chủ nhân bữa tiệc, rồi mạnh mẽ kéo Nhuế Tuyết Tình, một tay khác dắt Tấn An Nhiên, đi ra khỏi đại sảnh bữa tiệc. Nhân viên gác cửa rất có ánh mắt tới trợ giúp, chỉ là Tấn Duệ Dương tránh ra không cho cậu ta đụng vào Nhuế Tuyết Tình, nhân viên gác cửa cũng không ngoài ý muốn, hơn nữa cung kính hỏi: "Có gì cần giúp một tay không, thưa tiên sinh?"
Tấn Duệ Dương đưa chìa khóa xe cho đối phương, nói bảng số xe, lại nói: "Đây là thiệp mời của chúng tôi, đi ra cửa lấy giùm áo choàng của vợ tôi ra đây, cám ơn."
"Không khách khí." Nhân viên gác cửa nhận đồ, vội vã đi ra ngoài, chờ Tấn Duệ Dương đỡ Nhuế Tuyết Tình vô cùng không phối hợp ra khỏi đại sảnh, đối phương đã lái xe tới, ân cần mở cửa xe: "Mời, Tấn tổng."
Tấn Duệ Dương không để người khác động tay, tự mình đưa Tấn phu nhân vào bên trong xe, Nhuế Tuyết Tình kêu nóng, ầm ĩ muốn đi ra ngoài, Tấn An Nhiên linh hoạt bò vào ghế lái phụ, mở điều hòa, bật đến thấp nhất, Nhuế Tuyết Tình lập tức cảm giác có gió lạnh thổi qua, rốt cuộc dễ chịu, lúc này mới yên tâm nằm ở trên ghế ngồi, Tấn Duệ Dương nhìn con trai một cái, mím môi, tự mình đóng kỹ cửa xe, còn chưa trở lại ghế lái, Tấn An Nhiên đã thuần thục móc ví tiền của anh ra, rút một xấp tiền mặt từ bên trong ra, đưa cho nhân viên phục vụ vẫn đang đứng một bên mỉm cười, non nớt nói: "Cám ơn."
Hai tay nhân viên gác cửa nhận lấy, trong đầu vui mừng, chống lại con ngươi trong suốt của đứa bé, cũng không khỏi thay đổi nụ cười công thức hóa, chân thành nói: "Đi thong thả, đi đường cẩn thận."
Nhuế Tuyết Tình ở trong xe coi như an phận, lúc xuống xe lại bắt đầu không phối hợp, rất vất vả Tấn Duệ Dương mới đỡ cô về đến nhà, đã mệt mỏi chảy một thân mồ hôi, trong nhà không mời giúp việc, bởi vì bây giờ Nhuế Tuyết Tình nói rất không thích người xa lạ xâm nhập vào địa bàn của mình —— Vốn nói là lãnh địa, Tấn Duệ Dương đổi thành địa bàn, là cảm thấy lời của đối phương có ẩn chứa ý gì đó. Thật may Nhuế Tuyết Dương ở nhà, nghe tiếng động, đi từ trong phòng ra, hiểu rõ chị cả mình ở trên bữa tiệc uống say, cũng không nói gì nhiều: "Anh rể anh chăm sóc chị, em mang An Nhiên đi tắm rồi ngủ."
Tấn Duệ Dương thở phào nhẹ nhõm, một Tấn phu nhân anh đã không chăm sóc nổi rồi: "Làm phiền em."
"Có gì chứ, em sẽ giúp An Nhiên tìm bộ áo ngủ, trước lúc cháu nó ngủ sẽ pha ly sữa tươi cho nó, những thứ khác chính cháu nó đều biết làm đấy."
Tấn Duệ Dương gật đầu, nhìn dì nhỏ cầm tay con trai biết vâng lời lên lầu, trong lòng cũng không thể không tự hào, để con trai tránh xa cưng chiều của mẹ, đi theo bà xã ra ngoài ở, nhìn trước mắt cũng cho thấy anh quyết định đúng đắn thế nào, lúc này mới bao lâu, con trai đã trở nên độc lập, chẳng những có thể chăm sóc mình, còn có thể chăm sóc người khác. Chỉ là nhìn Tấn phu nhân như con sâu nằm sấp trên vai mình, Tấn Duệ Dương cảm thấy có chút nhức đầu.
Tắm cho Tấn phu nhân cũng không phải chuyện phiền toái, dù sao cơ thể của bà xã mình đã xem hết rồi. Nhuế Tuyết Tình cảm thấy nóng, hận không được cởi sạch quần áo của mình, uống say, cô ở trước mặt Tấn Duệ Dương không hề có tính tự giác, thật ra thì cô hoàn toàn không ngờ bên cạnh mình còn có loại “sinh vật” mạnh mẽ thế này, thoải mái nằm ở trong bồn tắm liền không nghĩ tới Tấn Duệ Dương từ hưởng thụ biến thành nhức đầu, bồn tắm là hai người, vốn anh cũng định tắm, không ngờ ý thức “lãnh địa” của Nhuế Tuyết Tình quá mạnh mẽ, không cho anh đi vào nửa bước, mình lại không chịu nổi, sức lực của Tấn phu nhân quá lớn, anh thật sự không làm gì được cô.
Tấn Duệ Dương dứt khoát tắm một cái, sau khi tắm xong cũng chỉ quấn một tấm khăn tắm bên hông, cứng rắn lôi Tấn phu nhân từ trong nước ra ngoài, lại thuận tay rút tấm khăn tắm đắp ở trên người cô, rồi bế ngang cô lên.
Khi Nhuế Tuyết Tình đang đọ sức với khăn tắm, Tấn Duệ Dương không để ý, hai ba lần đã tháo khăn tắm ra, ném xuống đất, Tấn Duệ Dương kêu lên, nên khăn tắm bị cô kéo rách, nhíu mày, có chút tâm tư muốn che lại nhưng sức lực của bà xã còn lớn hơn mình, có thể vui vẻ chơi đùa hay không.
Thật may là chạy tới bên giường rồi, trước khi Tấn phu nhân công kích mình, Tấn Duệ Dương đặt cô lên giường trước, sau đó được tay Nhuế Tuyết Tình bắt đầu lôi kéo, Tấn Duệ Dương liền nhào vào trên người cô, khăn tắm cũng rớt, hai người không có chướng ngại chút nào tiếp xúc, cố tình khi anh sờ tới sờ lui trên làn da của Nhuế Tuyết Tình, mặc dù không có quy tắc gì, nhưng đối với đàn ông đã rất lâu không ăn thịt mà nói, quá khảo nghiệm định lực rồi.
Dĩ nhiên Tấn Duệ Dương không cảm thấy mình phải có định lực gì với bà xã, mặc cho cô sờ liên tục, cực kỳ phối hợp, gần như để cô sờ khắp toàn thân, Nhuế Tuyết Tình chơi rất vui, sẽ không để ý anh như vậy với bản thân, dù sao anh tới tôi đi, cô là một người rất công bằng hơn nữa phân rõ phải trái, mải mê chơi đùa lập tức sinh ra phản ứng, cô cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, cảm thấy thoải mái, cảm thấy quá sâu, nhưng có lúc lại cảm thấy không đủ, tóm lại là cô chưa từng trải qua thế này.
Nhuế Tuyết Tình chơi nghiện, sau khi Tấn Duệ Dương kết thúc chuẩn bị ôm cô đi tắm một cái, bởi vì quá mức đột nhiên, nếu như Tấn phu nhân nhiệt tình đáp lại, anh ngay cả bao cũng không kịp mang, trực tiếp xông vào, hiện tại hai người một thân mồ hôi, phải tắm rửa một chút. Nhưng mà còn chưa dậy, đã bị Nhuế Tuyết Tình một tay chặn lại, cô nhào lên trên người anh, học theo động tác anh vừa mới làm.
Trong nháy mắt Tấn Duệ Dương có phản ứng, mặc dù mới vừa phát tiết qua một lần. Thường ngày Tấn Duệ Dương cũng không luống cuống như thế này, anh làm chuyện như vậy cho tới bây giờ đều làm các biện pháp đầy đủ, lần đầu tiên với Tấn phu nhân là bị tính kế, anh bị thuyền lật trong mương, lúc ấy không cảm giác chút nào, nếu không phải sau đó xem lại video, anh cũng không tin chắc Nhuế Tuyết Tình chỉ một lần đã mang thai đứa bé của anh, anh không có chút tình cảm nào với cô, càng không nghĩ lại xảy ra tiếp tục một lần nữa, rồi sau đó thỉnh thoảng thực hiện nghĩa vụ vợ chồng cũng mang bao, hôm nay lần đầu phát hiện cảm giác tiếp xúc thân mật khi không trở ngại lại mất hồn như thế.diễ♦n☽đ♦àn☽lê☽q♦uý☽đ♦ôn
Tấn phu nhân biểu hiện như thế, Tấn Duệ Dương cũng không khách khí, lật người một tay ép chặt cô, theo ướt át trước đó tiến vào. Nhuế Tuyết Tình cảm giác trời đất quay cuồng, dưới sự kích thích như vậy lại trong nháy mắt tỉnh táo, cô mở mắt ra, đèn trên trần nhà đều xoay tròn, người trên người cũng lúc rõ ràng lúc mơ hồ, cả người cô cũng đung đưa theo, sau đó mất đi ý thức.
Khi Nhuế Tuyết Tình tỉnh lại, người trong nhà đã đi làm đi học hết rồi, dì giúp việc đã được dặn dò qua, cố ý chờ Nhuế Tuyết Tình tỉnh hỏi cô muốn ăn gì, tạm thời làm mới, ánh mắt Nhuế Tuyết Tình sáng lên, nói một chuỗi tên đồ ăn, dì vừa định nói “có phải bữa sáng quá phong phú rồi không”, lại nghĩ đến lúc ông chủ đi cố ý dặn dò phu nhân muốn ăn cái gì đều phải làm cho cô ấy, dì nhịn, gật đầu một cái, trở về phòng bếp.
Trong phòng làm việc của Tấn Duệ Dương, trợ lý làm hết phận sự báo cáo công việc, thế nhưng anh lại có chút mất hồn, nghĩ thầm không biết Tấn phu nhân tỉnh chưa, nhìn thấy một thân bừa bãi, có phải muốn trở mặt với mình không, chỉ là từ trước đến giờ tính khí khi cô ăn no cơm cũng không tệ, hi vọng tay nghề của dì giúp việc có thể làm cho cô hài lòng. Nghĩ như vậy, Tấn Duệ Dương lại tập trung tinh thần bắt đầu công việc một lần nữa, thư ký lại đi vào, khi xin anh ký tên lên văn kiện, thuận tiện nói ra một câu: "Tấn tổng, quản lý Nhuế vừa mới tới công ty." Thư ký nghĩ Tấn tổng bảo mình hỗ trợ cho phu nhân cũng chính là quản lý Nhuế đi bộ phận nhân sự họp, người đứng đầu chưa tới dù sao phía dưới bộ phận nhân sự cũng phải có sắp xếp, nghĩ thầm có phải hôm nay quản lý Nhuế sẽ không tới đi làm hay không, mới vừa thấy cô tới đây, vẫn có chút kinh ngạc.
Tấn Duệ Dương cũng thật sự kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn thư ký: "Tới lúc nào?"
"Mười phút trước."
Tấn Duệ Dương đóng văn kiện lại, giao cho thư ký: "Được rồi." Mình cũng đứng lên, sau khi thư ký ra khỏi phòng làm việc cũng đi ra khỏi, hôm nay Tấn phu nhân không nghỉ ngơi tới lại công ty, không biết có phải muốn tính sổ với mình không.
Thật ra thì Tấn Duệ Dương suy nghĩ nhiều quá, tối qua phần lớn thời gian Nhuế Tuyết Tình vẫn có ý thức, nhớ mình rất vui vẻ, niềm vui tràn trề sau hi vận động xong, ngủ một giấc tỉnh lại có thể ăn được nhiều thức ăn ngon như vậy, hiện tại cả người cũng nở ra bong bóng màu hồng, tâm tình rất dễ chịu, về phần những phản ứng không tốt kia, giống như tê chân lưng đau bắp đùi đau ..., cô chỉ cảm thấy cơ thể này có chút yếu ớt, sau này vẫn còn phải tăng cường rèn luyện, giống như Tấn Duệ Dương vậy, dù sao cô nhớ rõ anh là người ra sức, cũng có thể theo lẽ thường đứng lên đi làm, mình cũng không thể quá yếu. (editor: không biết nói gì @@)
Vì vậy Tấn Duệ Dương vào phòng làm việc của Nhuế Tuyết Tình, liền nhìn thấy cô tươi cười xưa này chưa từng thấy với mình, quen dáng vẻ lạnh lùng của Tấn phu nhân, hiếm thấy cười như hoa như thế, Tấn Duệ Dương chỉ cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhìn nụ cười đó mấy giây, mới quan tâm nói: "Anh nghe thư ký nói em tới làm rồi, cơ thể không sao chứ?"
"Không có việc gì."
Tấn Duệ Dương nhìn chằm chằm vào cô hai giây, mình nhận lỗi: "Xin lỗi, tối hôm qua anh quá. . . . . ."
Nhuế Tuyết Tình cắt đứt lời anh nói, rất thành thực, nói: "Không có việc gì, là tôi quá vô dụng, về sau sẽ rèn luyện thêm."
Thiếu chút nữa Tấn Duệ Dương cảm giác lỗ tai mình có vấn đề rồi, lộ ra vẻ kinh ngạc hiếm thấy, quan sát Tấn phu nhân thật lâu, rốt cuộc xác định cô không phải đang nói giỡn với mình, cho nên cô nói rèn luyện, là ám chỉ ý mình không ngừng cố gắng? Tấn Duệ Dương bỗng cảm thấy thế giới cũng rực rỡ rồi, từ đó trải qua mỗi ngày không biết xấu hổ không nóng nảy ăn thịt mỗi ngày, quả thật như Tấn phu nhân cam kết như vậy, có kiên trì rèn luyện, không yếu ớt cần thiết trong khi vợ chồng vận động, cũng không để cho một mình anh ra sức, thường xuyên chiếm vị trí chủ đạo, cũng nếm thử các loại tư thế khác, vả lại đối với việc anh không mang bao cũng không có ý kiến, những ngày tháng hàng đêm vui vẻ sau này trôi qua thật nhanh.
Cuộc sống vợ chồng hòa hài, tình cảm tự nhiên cũng càng ngày càng tốt lên, Tấn Duệ Dương chưa bao giờ nghĩ tới mình yêu người nào, lại lần đầu sinh ra ý muốn độc chiếm với người vợ này, hôm đó ở bữa tiệc cô suýt chút nữa bị nhân viên gác cửa đụng phải theo bản năng anh cảm thấy không vui cũng không làm anh bừng tĩnh, càng về sau càng tệ hại hơn, khi ngay cả được công ty cử đi đào tạo không được nhìn thấy cô nhiêu hơn một chút, đều cảm thấy không thể chịu được.
Nhân viên được cử đi đào tạo là người của phòng nhân sự, nói cách khác mỗi đám nhân viên mới đi vào công ty người được tiếp xúc đầu tiên chính là Tấn phu nhân. Sau khi Tấn Duệ Dương trở về phòng làm việc của mình thì làm một quyết định, mấy ngày sau, tập đoàn ra điều lệnh mới, nguyên trợ lý tổng giám đốc làm việc xuất sắc, được điều đi thị trường hải ngoại làm giám đốc, cái này không ngoài ý muốn, mọi người cũng biết trợ lý tổng giám đốc chính là quản lý cao cấp được bồi dưỡng tương lai, mục tiêu mà mọi người tập trung vào là trợ lý kế nhiệm của Tổng giám đốc, cũng là quản lý Nhuế vốn là quản lý hành chính của bộ phận nhân sự, nếu không có chuyện ngoài ý muốn thì sẽ ngồi ở vị trí này tới già, chợt biến thành trợ lý tổng giám đốc, có thể nói là một bước lên trời, nhưng mà cũng biết thân phận của quản lý Nhuế, không ai dám nói chuyện, cho nên trợ lý của quản lý Nhuế biến thành quản lý nhân sự kế nhiệm, cũng không hề đáng nghi, điều lệnh đã đưa xuống, mặc kệ trong đầu mọi người nhiều chuyện ngước nhìn trời như thế nào, phải thủ đoạn giống như Tấn phu nhân, chẳng những không làm boss chán ngán cô, ngược lại hận không thể ở cùng với cô cả hai mươi tư giờ, đây là như keo như sơn. Chỉ là trên mặt vẫn cực kỳ tán thưởng năng lực, trên dưới công ty vui vẻ, giống như người thăng chức tăng lương là bọn họ.
Nhuế Tuyết Dương cũng thăng chức tăng lương, cô từ trở lý phòng tài vụ thành kế toán, hôm nay được lên chức, công ty lại có một khoản tiền trợ cấp, đã là thành phần tri thức rồi, bây giờ chị cả và anh rể như keo như sơn, đi chỗ nào cũng dính nhau, hoàn toàn không dùng xe trước đó, liền cho anh trai sinh đôi Nhuế Thành tự gây dựng sự nghiệp lúc cần khoe mẽ mượn, mà tháng trước Nhuế Thành nhận một hạng mục, làm xong phân chia được mấy vạn, sợ cô mỗi ngày đi làm chen xe buýt, dứt khoát vay thế chấp mua chiếc xe cho cô, chính cô ăn ở đều ở nhà chị cả, không cần bao nhiêu tiền, tiền lương trả xe vay là như muối bỏ biển, mỗi tháng còn lại không ít tiền, chưa tới một hai năm, đã đủ tiền đặt cọc* mua nhà (*trong mua trả góp), so với những bạn học còn phải khổ sở mướn phòng tính tháng lương xem mình có đủ sinh hoạt hay không, thì cô có xe không đi bộ, ra vào tiểu khu hạng sang, đi làm ở xí nghiệp Tấn thị nổi danh, nghiễm nhiên trở thành cuộc sống thẳng tiến, như trước kia cô đi dạo phố với bạn tốt thời đại học, dần dần nghe được đều là hâm mộ, nói gần nói xa ám chỉ cô vì tiền bán mình, dựa vào thủ đoạn không đứng đắn vào công ty lớn, bị người bao nuôi vân vân…., cũng không giải thích quan hệ với anh rể mình, cười một tiếng mà cho qua, sau đó không qua lại với các cô ấy nữa. Bây giờ tầm mắt cô mở rộng, quả thật dựa vào quan hệ với chị tiến vào công ty, bị người nói vài lời ngược lại không để ý, chỉ nguyện ý chơi với các đồng nghiệp trong công ty, cô dựa vào chính mình cố gắng đứng vững ở công ty, được đồng nghiệp công nhận, cùng làm chung, tự nhiên rất nhiều, lại tăng thêm hoàn cảnh giống nhau có tiếng nói chung, cô thật sự không thiếu mấy người bạn đi dạo phố.
truyện chỉ đăng tại diễn đàn lê quý đôn, những trang khác chỉ là hàng ăn cắp. Nếu bạn là người không thích bọn chuyên đi copy của người khác thì hãy tới trang chính chủ để đọc truyện này nhé - trang diễn đàn lê quý đôn.
Có người vui mừng có người buồn, mấy ngày nay Tấn tổng lại lên trang đầu báo giải trí một lần nữa, nguyên nhân là mấy ngày liên tiếp ảnh hậu đăng tổn thương lên webo, lại bị phóng viên chụp được ở biệt thự của mình mượn rượu giải sầu, nghi là tổn thương vì tình, liên tưởng đến xì căng đan của ảnh hậu với giới nhà giàu trong mấy tháng trước, phóng viên điên cuồng như cắn phải thuốc lắc, gần như viết thành tiểu thuyết loại ba đăng lên báo, cái gì yêu hận tình thù, cái gì yêu nhau không thể gần nhau, làm cho người ta nghe mà xúc động.
Trước khi tin tức chưa lên báo, trên bàn làm việc Tấn Duệ Dương đã xuất hiện báo mẫu, anh nhìn lướt qua, lông mày cũng không hạ xuống, chỉ cười khẽ: "Yên lặng lâu như vậy, rốt cuộc có động tĩnh."
Thư ký nhỏ giọng hỏi: "Tấn tổng, có muốn đè xuống hay không?"
"Đè xuống? Không cần, cho nó thêm cây đuốc đi, đừng để trợ lý Nhuế biết." Anh đợi lâu như vậy, nhận được lễ lớn như thế, tự nhiên muốn “báo đáp” lại cho đối phương.
Dám viết chuyện về Tấn Duệ Dương, dĩ nhiên là sau lưng lấy được ám chỉ, dĩ nhiên Tấn Duệ Dương cũng không sợ, anh đã sớm có chuẩn bị. Chỉ là không ngờ phương hướng phát triển dần dần thay đổi, không phải nhờ vào đó công kích tập đoàn Tấn thị, mà thế lửa lại đốt tới trên người Nhuế Tuyết Tình.
Nhuế Tuyết Tình cũng không chậm lụt, cảm thấy ánh mắt đồng nghiệp nhìn cô khác thường, rất nhanh đã tìm ra nguyên nhân, chỉ là khi cô cầm tờ báo cũng khôn giận tím mặt như mọi người nghĩ, ngược lại kỳ quái: "Mỗi ngày tôi đều đi làm, không có thời gian rảnh, ở đâu ra thời gian đi nhằm vào cô ta? Hủy hợp đồng phát ngôn của cô ta, phá hủy tác phẩm mới của cô ta—— Tôi lại không biết đạo diễn nào, đi chỗ nào làm những thứ này đây?"
Nhuế Tuyết Tình cầm tờ báo đi tìm Tấn Duệ Dương cầu được giải thích: "Là anh nhằm vào cô ta? Hiện tại tất cả mọi người đều xử oan nói em làm."
Tấn Duệ Dương vì vậy nhân cơ hội phổ cập khoa học cái gì gọi là hoàn toàn bịa đặt vô căn cứ, nhân tiện giải thích mình và Hứa ảnh hậu không hề có quan hệ vả lại đối phương và Tề Thiếu Dương mới thật sự là quan hệ không cạn, vì vậy Tấn phu nhân tổng kết lại nói: "Cho nên anh chịu tiếng xấu thay Tề Thiếu Dương? Vậy còn không trả cho anh ta!"
Tấn Duệ Dương cười khẽ một tiếng: "Quả thật nên trả cho cậu ta." Vốn anh có tính toán khác, lại không nghĩ rằng bọn họ đánh chủ ý lên trên người bà xã anh, vậy anh sẽ không để ý mà khắt nghiệt một chút, vừa vặn người thừa kế nhà họ Tề chìa bàn tay vào giới giải trí, cũng không để ý thêm cây đuốc, để cho anh chặn ngang một phen.