*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không biết đến bao lâu Mộ Ly mơ hồ tỉnh dậy, cảm thấy đầu đau nhức như muốn nổ tung nàng bò dậy quan sát xung quanh sau đó kiểm tra thức hải của mình. Bên trong thức hải, vốn sáng chói nguyên thần hiện nay trở nên ảm đạm rất nhiều, nếu lúc trước nguyên thần nàng như quang huy thì giờ đây lại ảm đạm như đom đóm, cũng may nàng có thể sử dụng nhật nguyệt nhị khí ôn dưỡng nguyên thần trở về như trước bằng không nàng phải tìm kiếm thiên tài địa bảo để chữa trị, lấy tính cách cầu toàn của nàng dùng đang dược để chữa trị đó là điều không thể. Mặc dù nguyên thần bị thương tổn nhưng làm nàng an ủi chính là đại diễn thiên cơ rốt cuộc đã đạt đến tầng hai, đây có thể là do nguyên thần bị áp lực quá lớn mà bình cảnh bị phá vỡ.
Lại nói đến ma tu nguyên thần không biết vì sao sẽ xuất hiện tại đây, nguyên văn bên trong Mộ Tình Tình cũng không gặp chuyện như vậy, cũng có thể trước khi Mộ Tình Tình đến đây nguyên thần của hắn đã tan biến, theo lời của hắn nói hắn ở đây đã hơn vạn năm, nói như vậy hắn chính là thượng cổ tu sĩ. Từ sự kiện lần này Mộ Ly quyết định về sau sẽ không cướp đoạt gì của nữ chủ, người ta là nữ chủ đoạt cơ duyên của nàng chắc sẽ bị thiên phạt, chắc đây cũng là lời cảnh cáo của ông trời.
" Cũng may đột phá tầng hai nếu không nguyên thần bị tổn thương như vậy e rằng đợt đại bỉ sẽ bỏ cuộc nữa chừng." Thầm hô may mắn Mộ Ly bắt đầu điều động nhật nguyệt nhị khí ôn dưỡng tinh thần, nhưng ngay lúc này sắc mặt nàng khẽ biến.
" Tại sao lại như vậy."
Nàng không hiểu tại sao vốn lúc trước đôi khi có mơ hồ làm việc theo bản năng nhưng giờ đây mặc dù tinh thần bị tổn thương nhưng lại không linh thanh minh hơn trước rất nhiều, nhưng làm nàng cảm thấy hoản sợ chính là, nàng phát hiện mình có tới" hai cái đầu". Nói chính xác hơn nàng có hai tư duy khác nhau hai suy nghĩ thậm chí có thể điều khiển hai hoặc nhiều hành động khác nhau cùng một lúc. Theo như một ít thư tịch nàng đọc được đây được gọi là nhất tâm đa dụng, rõ ràng hơn chính là nàng có thể suy nghĩ nhiều chuyện làm nhiều việc khác nhau cùng một lúc mà không bị hạn chế có một tư duy như trước, nhưng đây là phúc hay là hoạ nàng không giám khẳng định bất quá hiện nay nàng cảm giác rất tốt, có thể cùng lúc phát huy hai loại pháp thuật khác nhau lại có thể phân tâm phòng ngừa xung quanh khi chiến đấu địch nhân quả thật rất hữu dụng đối với nàng hiện tại.
" Nên thử xem thế nào." Cảm giác trở nên quen thuộc Mộ Ly quyết định làm một tiểu thí nghiệm.
Khoanh chân nhập định nàng bắt đầu vào tu luyện, theo đại diễn thiên cơ quyết vận chuyển bên trong nhật nguyệt nhị khí bắt đầu ôn dưỡng nguyên thần, mặt khác nàng lại mặc niệm luyện khí quyết tham lam hấp thu linh khí xung quanh.
" Quả nhiên có thể được." Mộ Ly mừng rở, lúc trước bởi vì không thể phân tâm cùng lúc nàng chỉ có thể trước sau lần lượt luyện hai bộ công pháp, nhưng giờ đây nàng cũng không cần hao tốn thời gian để phân chia tu luyện, điều này quả thật rất tốt.
Tông môn hôm nay chính là năm năm một lần đại bỉ nên phi thường náo nhiệt, đệ tự ngoại môn lẫn nội môn không ít tập chung về đây, bởi vì lần này cũng là cơ hội thăng chức đệ tử nên mọi người ai cũng nghiêm túc.
Tông môn phân chia ba loại đệ tử, ngoại môn đệ tử, nội môn đệ tử, cùng thân truyền đệ tử. Đệ tử ngoại môn sau khi thông qua đại bỉ đạt tiền trăm tên sẽ chính thức bước vào nội môn, từ đây có thể bái sư một phong địa vị biến chuyển thành đệ tử thân truyền, nhưng không đạt được trưởng lão coi trọng chỉ thể chấp nhận làm bình thường nội môn để tử. Thái Nhất tông từ xưa đến nay tuyển chọn đệ tử không hà khắc, chủ yếu rèn luyện tâm cảnh đệ tử, cũng bởi vì vậy đệ tử nhập môn không thể ngay lập tức được trưởng lão tiếp nhận vào môn hộ cho dù là thiên tài đơn linh căn như nữ chủ cũng không ngoại lệ, đây cũng là lý do vì sao Mục Sinh chỉ có thể nhận Mộ Ly làm ký danh chứ không phải là thân truyền đệ tử.
Lúc này liệt dương đã lên gần cao, xung quanh đệ tử đã tập hợp đông đủ, ngay lúc này đây, khắp khí tràng đầy nhiệt huyết sôi trào, trên đài đã thấy bóng dáng của chư vị trưởng lão, đứng chung tâm bọn chúng, Thái Nhất tông chưởng môn thân mang bạch y như tuyết, mày mày kiếm mắt sáng, thẳng tấp cánh mũi mặt đầy anh khí.
Thái Nhất tông chưởng môn nhân, danh tên Lăng Tiêu, thân mang đỏ hồng trường kiếm, kiếm tên Kinh Hồng, nhất kiếm kinh thiên đoạn hồng trần. Một thần xuất thần kiếm pháp, lấy nguyên anh trung kỳ sánh ngang nguyên anh đại viên mãn, đương thời là thiên tài tuyệt diễm.
Đang đứng nhìn chúng đệ tử Lăng Tiêu biết giờ lành đã đến nên không làm trể nãi, đứng trước đài cao công báo chúng nhân.
" Giờ lành đã đến, năm năm đại bỉ chính thức bắt đầu, sau đây chính là quy tắc năm nay." Nói xong hắm quay sang gật đầu với một tên trưởng lão.
" Quy tắc năm nay vẫn như thường niên, luyện khí kỳ cùng trúc cơ kỳ đệ tử phân chia riêng biệt, trúc cơ cùng luyện khí tiền năm mươi tên sẽ đạt được một danh ngạch tham gia Không Linh bí cảnh, tiền năm danh sẽ đạt được danh nghạch vào Băng Huyền đàm tu luyện, tam danh trở lên sẽ có tư cách vào Trân Linh Kỳ Bảo kính lựa chọn một món pháp bảo tuỳ duyên." Tên kia trưởng lão vừa dứt câu cả kháng trường một mảnh sôi nổi.
" Ta không nghe lầm chứ lần này tiền tam tên có thể vào Trân Linh Kỳ Bảo kính."
" Thật sự là như vậy, tông môn lần này thật sự bỏ ra tiền vốn, bên trong trân linh kỳ bảo kính bảo vật vô số, nếu bắt được một món bảo vật không phải là nhất phi trùng thiên."
" A phi, ngươi nghĩ tiện nghi như vậy, không nghe thấy trưởng lão nói tuỳ duyên sao, ngươi nghĩ có thể dễ dàng bắt đến bảo vật."
" Không cần biết khó thế nào chỉ cần kiến thức đến cũng không uổng, lần này ta nhất định phải vào tiền tam tên."
" Dựa vào ngươi, về tu luyện năm mươi năm nữa đi."
" Ta thì sao, bằng ngươi cũng có tư cách nói ta."
" Thử xem, ta dám cá ngươi không vào nổi tiền năm mươi danh."