*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhộn nhịp đường lớn, Trần Lam tò mò nhìn xung quanh cao lớn phòng ốc.
" Sư phụ chúng ta nên đi đâu bây giờ." Trần Lam không xác định được hướng đi, truyền âm cho Mộ Ly đang ẩn thân trên vai.
" Nghe nói Đông vực có một gia tộc chuyên kiến tạo ra những phi thuyền thất truyền, mục tiêu kế tiếp của chúng ta là tìm một xưởng đóng tàu, nếu may mắn có thề gặp được truyền nhân của họ." Mộ Ly trước khi đến đây đã trắc cho mình một quẻ, dù không chắc chắn với thực lực hiện tại của nàng bói lên quẻ toán có chính xác hay không, nhưng dù cho không gặp được họ thì Mộ Ly vẫn cần một chiếc phi thuyền kiên cố để di chuyển trên mặt biển Đông.
" Phi thuyền, đệ tử từng đọc qua một quyển bút kí có nhắc đến Xuân Hải cảng có một lánh đời gia tộc chuyên chế tạo ra những phi thuyền, thậm chí là chiến thuyền, không biết sư phụ tìm có phải là họ." Trần Lam vừa đi vừa truyền âm, bởi vì ánh mắt nhìn trước nhìn sau như kẻ nhà quê khiến cho một số người âm thầm đánh chủ ý hắn.
" Lánh đời, không phải bọn họ luôn xuất hiện quang minh chính đại sao." Mộ Ly ngạc nhiên khi nghe Trần Lam nói như vậy, dù sao nàng đã biến mất tại Thiên Việt vị diện hơn hai trăm năm, trong hai trăm năm này nói dài cũng không dài, ngắn cũng không ngắn, nhưng mọi thứ có thể thay đổi một cách chóng mặt dù chỉ trong một đêm.
" Vâng, nghe nói Thái Nhất tông chiêu thu đại lượng chế tác sư, thậm chí là chèn ép họ phục vụ cho mình, đệ tử nghĩ gia tộc này cũng không thể tránh khỏi hắc trảo của họ." Trần Lam nghĩ đến động thái của Thái Nhất tông những năm gần đây liền liên tưởng đến vụ việc này, phải nói đến một điều từ lúc Mộ Tình Tình lên nắm quyền thì Thái Nhất tông hành động rất cao điệu, cho dù một kẻ ẩn nhẫn như Trần Lam biết được một hai cũng không thể tránh khỏi.
" Thì ra là vậy, xem ra chúng ta phải nhanh chóng phát triển, nếu không sẽ không kịp bước tiến của họ." Mộ Ly híp mắt suy tư, nàng biết Mộ Tình Tình là một người rất có tham vọng, nếu như nàng đại lượng chiêu thu hành động như vậy mà không kiên kị những thế lực khác thì chắc chắn đã vạch lên mọi kế hoạch từ trước, chỉ chờ đến thời cơ thì tham vọng của nàng sẽ bao trùm cả đông vực, thậm chí là cả Thiên Việt vị diện.
" Tiểu ca ngươi cần tìm gì sao." Trong lúc Mộ Ly cùng Trần Lam đang tìm kiếm tung tích thì một nam hài chạy đến Trần Lam trước mặt.
Nam hài vừa đến nhìn rất hoạt bát lanh lợi, trên thân không có bất kì linh khí chứng tỏ chỉ là một phàm nhân sống tại đây, đặc biệt tuổi cùng Trần Lam không sai biệt lắm.
" Vâng, ta đang tìm xưởng thuyền lâu năm tại đây, đặc biệt là một tu tiên xưởng thuyền." Trần Lam nhìn nam hài liền thuận mắt, không che dấu nói rõ cho đối phương.
Trần Lam như vậy cũng khiến cho nam hài ngạc nhiên, từ nhỏ đến giờ đây không phải là lần đầu tiên hắn gặp ngươi tu tiên, nhưng đây là lần đầu hắn lại gặp một người tu tiên lại dễ nói chuyện lại không biết che dấu như người trước mặt hắn lúc này.
" Thì ra là vậy, tiểu đệ sống tại đây từ nhỏ nên rất quen thuộc nơi này, chỉ cần tiểu ca chi cho ta một ít phí ta có thể dẫn ngươi đến nơi cần tìm." Nam hài biết rằng Trần Lam là người dễ dãi nên nói thẳng không vòng vo, một bên Trần Lam nghe vậy cũng gật đầu đồng ý, đưa cho hắn một ít kim tệ rồi theo nam hài lên đường. Xuân Hải cảng phải nói rất náo nhiệt, đặc biệt nơi đây thương nhân tập chung rất đông nên lượng người qua lại rất nhiều khiến Trần Lam không khỏi choáng ngộp.
Dưới sự dẫn dắt của nam hài, Trần Lam cảm nhận được xung quanh gần ít người, cho đến khi vòng vo bao nhiêu con hẻm, trước mắt hắn đã lặng tanh không một bóng người.
" Nơi đây thật sự có xưởng thuyền sao." Trần Lam đắng đo nhìn xung quanh, nhưng chợt nghĩ đến một lánh đời gia tộc thì chắc chắn phải ẩn cư ở một nơi ít người qua lại, vì vậy Trần Lam mới trấn an được phần nào.
" Đến rồi đến rồi, tiểu ca chỉ cần đi đến cuối đường sẽ gặp một căn nhà gỗ, bên trong có một lão quái rất khó tính, ta tin chắc hắn là người ngươi cần tìm." Nam hài chỉ đến cuối đường mù mịt trong bóng tối, nhìn hắn có vẻ như vội vã nên chỉ đường cho Trần Lam xong liền vội vàng rời khỏi.
Trần Lam nhìn thấy hành động này của hắn cũng quái lạ khó hiểu, lúc này chỉ đành tiến về phía trước xem xét.
" Vụt."
Một loại nguy hiểm tính mạng cấp tốc đến, Trần Lam thần thức mạnh mẽ nhanh chóng bắt kịp ám chiêu, nhanh phóng người né đi công kích.
Đối phương từ trong bóng tối lao ra, ba tên luyện khí kỳ tầng tám nhanh chóng vây quanh Trần Lam, khiến hắn chỉ trong chớp mắt đã lao vào vòng vây của địch.
" Tất cả chỉ là bẩy." Trần Lam nhìn ba người lại nhớ đến hành động của nam hài trước khi rời đi, nhưng lúc này hắn không còn thời gian để chỉ trích bản thân quá tin người.
" Tiểu tử, ngoan ngoản giao ra túi trữ vật chúng ta tha cho một con đường sống, nếu phản kháng thì đừng trách chúng ta ra tay độc ác." Một tên cao to như một tên cầm đầu ba người, từ khi nhìn thấy Trần Lam bọn hắn liền đánh chủ ý lên người con dê béo này, với kinh nghiệm quan sát của bọn hắn, rất dễ nhìn ra được Trần Lam là một con em thế gia lần đầu mới ra ngoài lịch lãm, trên người chắc chắn mang theo không ít tài phú.
" Các ngươi chỉ cần túi trữ vật." Trần Lam mi tâm thả lỏng nói.
" Chớ có nhiều lời vô ích, nhanh giao ra đây túi trữ vật." Một tên khác đứng ra quát tháo Trần Lam, nhìn bọn họ nôn nóng như vậy Trần Lam bắt đầu sinh nghi, nhưng cũng lấy ra túi trữ vật bên hông, thảy về phía tên đầu lĩnh.
Nhìn thấy túi trữ vật bay đến trước mắt mình khiến tên đầu lĩnh không khỏi vui vẽ, nhưng rất nhanh sắc mặt hắn lại thay đổi thâm trầm.
" Cân thận." Tên đầu lĩnh hét lên, hai tên còn lại chưa hiểu chuyện gì liền bị một loại chấn động khiến cho choáng váng mặt mày.
Túi trữ vật trên không bổng dưng phát nổ, một loại băng sương linh khí phát tán ra khiến tầm nhìn cả ba trở nên hạn hẹp.
Trần Lam búng người lên không trung, nghiên về phía sau tạo thành một đường cong hoàn mỹ, tích tắc đã thoát ra khỏi vòng vây ba ngươi
" Đáng chết, giết chết hắn." Tên đầu lĩnh gầm gừ ra lệnh, mặc dù tầm nhìn bị hạn chế nhưng cả ba vẫn có thể bắt gặp được cái bóng của Trần Lam.
" Dùng Bạo Hoả Phù." Tên đầu lĩnh nhanh chóng ra lệnh, cả ba đồng loạt phóng ra cấp hai linh phù, một loại bạo ngược hơi thở từ phù văn phát ra.
" Bùm bùm bùm." Ba tiếng phát nổ tạo ra một hiệu ứng không nhỏ, Trần Lam trực tiếp bị bạo hoả phù chân toái, bay ra xa hơn tám chín mét, rất may Trần Lam kịp thời phóng ra một loại thuật pháp phòng ngự mới học được, nếu không hắn sẽ bị trọng thương mà không phải nhẹ nhõm như lúc này.
" Là kẻ nào to gan quấy phá lão phu yên tĩnh." Một tiếng hống từ phía cuối con đường như một con sư tử gầm gừ bước ra từ hang động.
Xung quanh không khí trở nên nghiền ép khó thở, một loại uy áp phát ra khiến bốn người hoảng hốt nhìn lại.
Một thô to thân ảnh từ từ tiến lại, cơ bắp cuồn cuộn dưới mờ mờ ánh sáng mang đến một loại nguy hiểm có thể nghiền ép tất cả như một con quái thú.
Một góc không xa Mộ Ly nhàn nhạt liếc nhìn, một tia mĩm cười nham hiểm xuất hiện trên khuôn miệng mèo của nàng.
" Chắc chắn là ngươi rồi, Diệp Vũ tông sư."
Tg: thời gian này bận quá, lại không có ý tưởng để viết truyện cho hay, mọi người thông cảm cho sự thiếu chuyên nghiệp này.????????????????
Vẫn đang lên ý tưởng cho phi thuyền của Mộ Ly, mỗi phòng sẽ có chức năng huấn luyện riêng, ai có góp ý thì cmt bên dưới nhé. Ai có mấy mẫu hình thuyền đẹp gửi càng tốt.????????????