Chương 1000: Trái tim của anh
Sau khi Địch Quân Thịnh trở về phòng mình, Giản Nhất Lăng cũng về phòng mình.
Sau khi trở về phòng không bao lâu, Giản Nhất Lăng nhận được điện thoại của Lưu Đình gọi tới.
"Nhất Lăng muội tử, anh nói cho em hai tin tức, một tốt một xấu, em muốn nghe cái tin nào trước?"
"Tin tức tốt."
"Tin tức tốt là, thân thể anh họ Ôn Ngôn kia của em khôi phục rất khá, cậu ta thực tích cực mà phối hợp trị liệu, cậu ta cũng là một bệnh nhân vô cùng nghe lời, cho nên anh cảm thấy có khả năng cậu ta sẽ bình phục nhanh hơn thời gian mà chúng ta tính toán."
"Tin tức xấu."
"Tin tức xấu là, vấn đề về trái tim của vị hôn phu em, chúng ta đã nghiên cứu qua, đưa ra kết luận là không có cách nào tiến hành giải phẫu, cho dù có tìm được trái tim để đổi cũng vô dụng, tình huống thân thể cậu ta thực đặc thù, cấy ghép không được trái tim bình thường, mã hóa gien của cậu ta quyết định cậu ta cũng chỉ có thể trưởng thành như vậy."
Đây là số liệu giám sát sau khi làm một loạt các cuộc kiểm tra ở trên đảo đối với Địch Quân Thịnh, hơn nữa cũng là kết luận của các bác sĩ chuyên nghiệp ở trên đảo cùng nhau nghiên cứu thảo luận ra tới.
Là một cái kết quả thực thận trọng.
Lưu Đình đã thực nỗ lực dùng một loại phương thức tương đối nhẹ nhàng nói cho Giản Nhất Lăng kết quả này.
Nhưng Lưu Đình biết, kết quả này như cũ sẽ làm Giản Nhất Lăng thương tâm.
Giản Nhất Lăng trị liệu qua vô số chứng bệnh nghi nan tạp chứng, lại đối mặt căn bệnh của vị hôn phu mình, thì bó tay không có biện pháp.
Lưu Đình không có nghe được Giản Nhất Lăng đáp lại, là có thể tưởng tượng ra tâm tình của Giản Nhất Lăng giờ phút này.
"Nhất Lăng em đừng khổ sở, anh của em chính là sợ em khổ sở, mới để cho anh tới nói cho em cái đáp án này, hy vọng anh có thể giúp cho em vui vẻ."
Sau một hồi thật lâu, Lưu Đình mới lại nghe được Giản Nhất Lăng nói chuyện.
"Em đã biết."
Giọng nói rất nhỏ, trầm thấp.
Tuy rằng không có nghe được cô nói đau buồn, nhưng mà Lưu Đình đã có thể cảm giác được Giản Nhất Lăng khổ sở.
"Nhất Lăng, chúng ta là bác sĩ, chúng ta có thể trị bệnh cứu người, nhưng chúng ta chung quy cũng chỉ là người, con người bình thường, chuyện chúng ta có thể làm chung quy là hữu hạn, chúng ta có thể cùng Tử Thần đoạt người, nhưng không phải mỗi một lần đều có thể thành công, chúng ta cần phải tiếp thu chúng ta là người bình thường, tiếp thu chúng ta cũng có lúc vô năng."
"Em biết."
Giản Nhất Lăng biết mình chỉ là bác sĩ, mặc kệ học nhiều, chung quy cũng có cực hạn.
Bệnh của Địch Quân Thịnh, vượt qua phạm vi năng lực của bọn họ.
###
Ban đêm, Giản Nhất Lăng nằm mơ
Trong mộng là phòng thí nghiệm ở đời trước của cô.
Đó là nơi mà cô trải qua lâu nhất trong đời trước.
Từ lúc cô còn rất nhỏ, vẫn luôn ở đến thời điểm cô chết.
Cảnh trong mơ, cô đi ngang qua cửa văn phòng đồng nghiệp, nghe được bọn họ đang nói đến cô.
"Tôi nói, Giản Nhất Lăng thật sự thật là lợi hại, cô ấy mới có mấy tuổi, mà biết nhiều thứ như vậy."
"Lợi hại thì thế nào, cùng người máy giống nhau, không có cảm tình, chỉ biết công việc, cũng chỉ hiểu công việc, cậu nói cô ấy cùng dụng cụ bên trong viện nghiên cứu chúng ta có cái gì khác nhau sao?"
"Dụng cụ là tiêu tiền mua tới, cô ấy cũng là tiêu tiền mua tới, bản chất thật đúng là không có gì khác nhau."
"Tôi cảm thấy ba mẹ cô ấy không cần cô ấy cũng là có nguyên nhân nhất định, ai nguyện ý ở nhà gặp mặt một người không nói không cười như vậy chứ?"
"Tôi nghe nói ba mẹ cô ấy sau khi đưa cô ấy đến đây không được bao lâu thì sinh một người em trai, hiện tại người một nhà cầm tiền viện nghiên cứu mua cô ấy sống rất khá, ở trong thành phố mua vài căn hộ."
"..."
Cô chỉ là một dụng cụ của viện nghiên cứu..
Không có cảm tình.
Không có cuộc sống.
Chỉ có nghiên cứu học thuật là chuyện duy nhất cô sẽ làm.