Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 995: Hẹn hò (1)



Chương 996: Hẹn hò (1)

Hàn Mông Dự lại cười hì hì bổ sung, "Nhà hàng ở hoa viên trên không vẫn luôn đều khó đặt chỗ. Ít nhất phải đặt trước một hai tháng, cho nên Thịnh gia cậu yên tâm, tuyệt đối sẽ không có người tới quấy rầy cậu cùng chị dâu nhỏ hẹn hò lãng mạn!"

Vị trí này cũng đã được đặt trước hai tháng.

Vì anh em tốt của mình có thể nhanh chóng khai trai, anh ta mới nhịn đau bỏ đi những thứ yêu thích, đổi lại là người khác anh ta luyến tiếc nhường ra tới.

Nói xong Hàn Mông Dự lại bỏ một ít đồ vật vào trong túi quần tây của Địch Quân Thịnh.

"Thịnh gia, siêu mỏng, không nặng, độ thân mật max."

Địch Quân Thịnh sờ soạng đồ vật trong túi một chút, sau khi biết là cái gì sắc mặt trầm xuống, nhưng mà cũng không có lấy ra tới trả lại Hàn Mông Dự.

###

Hình Vĩ cùng Vu Hi sau khi biết được Hàn Mông Dự đem chỗ ngồi mà mình đã đặt trước nhường cho Địch Quân Thịnh liền khen khợi Hàn Mông Dự đủ nghĩa khí.
"Anh em được nha, nhà hàng kia muốn đến ăn phải đặt trước, đến lúc đó liền nói đây là do Thịnh gia tỉ mỉ chuẩn bị, bảo đảm chị dâu nhỏ cảm động vô cùng, sau đó nương bóng đêm cùng men say.. Hắc hắc hắc.."

Nụ cười của Hình Vĩ dần dần đáng khinh.

"Các cậu đối với Lăng Thần như vậy có thật sự tốt không?" Vu Hi có một chút xíu chần chờ như vậy.

Hàn Mông Dự, "Có cái gì không tốt? Đó là Lăng Thần của cậu, cũng là vị hôn thê của Thịnh gia chúng ta, đều đã gặp qua gia trưởng, đều ở tại dưới một mái hiên, vậy có phát sinh chút gì không phải là chuyện đương nhiên sao?"

Vu Hi tán thành gật gật đầu.

Hình Vĩ nói, "Lão Hàn, cậu lại xác định một chút, xác định xem nhà hàng bên kia có còn vị trí khác không? Đừng để đến lúc đó làm mấy vị anh trai ở nhà đối diện của chị dâu nhỏ biết, liền chạy tới quấy rối."
Hàn Mông Dự thực chắc chắn, "Không có khả năng, bàn đặt trước đã đầy, sẽ không có vị trí trống, lão bản định ra quy củ, mặt mũi của ai cũng đều không cho, không tin cậu đi thử đi, nhìn xem người ta có thể lấy cho cậu bàn nào không."

"Vậy được, tôi chờ tin tức tốt của Thịnh gia."

###

Buổi tối, Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng muốn đưa cô đi nhà hàng hoa viên trên không ăn bữa tối.

"Vì cái gì muốn đi nơi đó ăn? Em nấu không thể ăn sao?"

"Em nấu đương nhiên ăn ngon, chỉ là hôm nay em hãy nghỉ ngơi một bữa, chúng ta đi nhà ăn ăn, anh đã đặt bàn rồi."

"Vậy được."

Không phải ghét bỏ cô làm cơm không thể ăn liền không thành vấn đề.

Nếu lời nói đúng như vậy, cô có khả năng muốn suy xét mở rộng thực đơn của mình một chút.

Tới thời gian, Địch Quân Thịnh lái xe chở Giản Nhất Lăng đến nhà hàng hoa viên trên không.
Nhà hàng ở trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng.

Bầu trời đêm nay thực đẹp, bầu trời đầy sao.

Dưới màn đêm thích hợp như thế này, ăn một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến.

Vào nhà hàng, bên trong nhà hàng gieo trồng các loại hoa cỏ mỹ lệ quý hiếm, tràn ngập nhàn nhạt mùi thơm hoa cỏ.

Ánh đèn của nhà hàng tương đối u ám, vừa đủ gần gũi để những người trong bàn có thể quan sát nhau.

Bàn ăn của nhà hàng phân bố thực thưa thớt, các bàn sẽ không bị quấy rầy lẫn nhau.

Mà bàn ăn mà Hàn Mông Dự đặt trước ở trong một góc, chung quanh được trồng các thực vật thật tươi tốt, giống như phòng đơn ghế lô, tuyệt đối tư mật.

Địch Quân Thịnh cong cong khóe môi, lão Hàn làm việc vẫn là ổn thỏa trước sau như một.

Hai người vào bàn, người phục vụ tiến lên đợi hai người gọi món, còn tri kỷ mà vì hai người thắp lên ngọn nến không khói.
Trên đỉnh đầu là bầu trời đầy sao, trước mắt là người trong lòng cùng ánh nến, chung quanh là hoa cỏ cỏ cây quý hiếm, nhìn ra nơi xa là ngọn đèn của hàng vạn ngôi nhà.

Không khí lãng mạn, tình thú tràn đầy.

"Muốn ăn món gì?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng.

"Chờ một chút." Giản Nhất Lăng trả lời.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv