Chương 991: Định ngày hẹn gặp trưởng lão gia tộc Goodman (1)
Căn cứ Hòa Khí Minh, là một khu tập thể hình của hội viên cao cấp.
Mặt ngoài là khu tập thể hình, nhưng mà lại không tiếp nhận một người ngoài nào.
Bể bơi trong nhà, Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ đang bơi lội.
Địch Quân Thịnh nằm ở trên ghế nằm bên bể bơi.
Nửa người trên để trần lộ ra cơ bắp cùng đường cong rõ ràng.
Vu Hi nằm ở vị trí bên cạnh.
"Thịnh gia, cậu cùng trưởng lão gia tộc Goodman quen biết sao?" Vu Hi hỏi Địch Quân Thịnh.
"Không quen biết."
"Ai? Sao tôi lại nghe nói, Henry cùng Lucy sở dĩ bị bắt là bởi vì có người ở bên trong gia tộc Goodman phát hiện hành vi của bọn họ, đối với bọn họ có điều bất mãn nên đem chứng cứ phạm tội của bọn họ thả ra."
"Ân." Địch Quân Thịnh thấp thấp mà lên tiếng.
"Vậy.. Không phải Thịnh gia cậu làm?"
"Không phải."
"Ai? Vậy ai làm? Chẳng lẽ là Lăng Thần có vận khí tốt?" Vu Hi vuốt cằm, lớn mật mà suy đoán.
Nếu không phải có người ở bên trong gia tộc Goodman xử lý hai người Henry cùng Lucy, bọn họ căn bản không có khả năng nhanh như vậy giải quyết xong chuyện này.
Địch Quân Thịnh không nói chuyện, chậm rì rì mà thưởng thức đồ uống trong tay.
"Thịnh gia, cậu đang uống cái gì? Không giống sữa đậu nành cũng không giống sữa bò hay nước trái cây."
"Canh bổ."
"Hả?"
"Nhất Lăng nấu."
Vu Hi, "..."
Có thể đem canh bổ uống ra cảm giác rượu trắng, Thịnh gia cũng là độc nhất vô nhị!
Vu Hi phục.
Hàn Mông Dự bơi qua lại hai cái sau đó lên bờ, trêu chọc, "Tiểu Hi Hi, do cậu không biết, Thịnh gia chúng ta hiện tại là đại lão dưỡng thân cực hạn, không chỉ có làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, ăn uống cũng quy luật, lần trước còn uống một tuần thuốc bổ trung dược. Tôi cảm thấy nếu không phải cậu ấy đối với chị dâu nhỏ có chấp niệm thâm hậu, hiện tại cho cậu ấy một chuỗi Phật châu cậu ấy đều có thể trực tiếp làm hòa thượng."
"Thậy hay giả? Thịnh gia không phải ghét nhất cái loại đồ vật cay đắng sao?"
Vu Hi tỏ vẻ không thể tin được.
"Thiên chân vạn xác, vẫn là anh hai của chị dâu nhỏ tự mình nấu!"
"Vậy thì khó trách.. Đến từ sự quan tâm của anh vợ tương lai, làm sao không dám không cần."
Trong lòng Vu Hi vì Địch Quân Thịnh bi ai ba giây, cũng chỉ là ba giây đồng hồ mà thôi, dư lại 57 giây dùng để cười.
Ở ngay lúc này, Giản Nhất Lăng đi đến.
Xa xa thấy Giản Nhất Lăng xuất hiện, trên mặt Hàn Mông Dự rất là kinh ngạc.
"Chị dâu nhỏ như thế nào tới đây? Tới tuần tra sao?"
"Đem quần áo mặc vào!" Địch Quân Thịnh hạ mệnh lệnh.
"Quần áo, quần áo ở đâu?"
Hàn Mông Dự cùng Vu Hi vội vàng tìm quần áo.
Hai người bắt lấy quần áo liền nhanh chóng mặc lên người, tay chân luống cuống, binh hoang mã loạn.
"Bọn họ đang làm gì?" Giản Nhất Lăng đi đến trước mặt.
Vu Hi cùng Hàn Mông Dự đều đã mặc kín mít, cũng chỉ có Địch Quân Thịnh còn trần trụi nửa người trên.
"Không có việc gì, bọn họ đang thi đấu ai mặc quần áo nhanh hơn, người thua mời ăn cơm chiều." Địch Quân Thịnh giải thích.
"..."
Lúc này Hình Vĩ bơi qua lại vừa vặn trở lại bên bờ.
Anh ấy đang muốn đi lên, Hàn Mông Dự thấy, một chân dẫm lên trên đầu của anh.
"Hàn Mông Dự, cậu làm.. Lộc cộc lộc cộc lộc cộc.."
Hàn Mông Dự quay đầu lại nở nụ cười đen tối với Giản Nhất Lăng, "Chị dâu nhỏ, cô không cần để ý đến cậu ta, cậu ta đang luyện tập nín thở!"
"..."
"Em như thế nào đột nhiên đến đây?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng quay đầu lại đi.
"Lại đây nhìn anh." Giản Nhất Lăng nói.
"Nhớ anh sao?" Địch Quân Thịnh nhướng mày.
"Ân."
Được đến lời trả lời khẳng định, khóe miệng Địch Quân Thịnh giơ lên, nhưng ở trước mặt mấy huynh đệ của của mình lại giả vờ như chính mình không có cao hứng cho lắm.
Vu Hi cùng Hàn Mông Dự đều đã nhìn không được.