Chương 986: Thăm (1)
Chẳng qua chính anh cũng không biết, có lẽ là anh cất giấu thật tốt, lại có lẽ là hiện thực đã không cho phép anh biểu hiện ra phần tình cảm này.
"Anh không có việc gì." Tần Xuyên nói, "Em tĩnh dưỡng cho tốt, cổ phần cùng tài sản ba để lại anh sẽ phân cho em một phần, em không cần lo lắng."
Tần Hoành Chí đi quá đột ngột, gia sản dựa theo di chúc lúc trước Tần Hoành Chí lập đem tài sản cùng công ty giao cho Tần Xuyên.
"Em không cần những cái đó, nếu ba đã để lại cho anh liền từ anh quản lý công ty đi." Sau khi cô tiếp thu anh ấy là anh trai cô, cô đã nguyện ý đem công ty giao cho anh.
"Những thứ em nên có, một phần anh cũng đều sẽ giao cho em." Tần Xuyên như cũ kiên trì.
Nói xong Tần Xuyên đứng dậy, "Em trước tĩnh dưỡng tốt đi, anh đi xử lý một chút chuyện."
Tần Xuyên rời khỏi phòng bệnh.
Tần Du Phàm mặt ủ mày chau.
Tần Xuyên cái dạng này làm cô thực lo lắng.
Nếu Giản Nhất Lăng đối với Địch Quân Thịnh không có tình yêu nam nữ, cô sẽ cổ vũ anh dũng cảm mà theo đuổi một lần.
Nhưng mà theo cô quan sát, Giản Nhất Lăng tuy rằng trì độn một chút, nhưng đối với Địch Quân Thịnh đều không phải là không có tình yêu nam nữ.
###
Rạng sáng hôm nay, tin tức gia tộc Goodman thiết kế hại chết Tần Hoành Chí cũng châm ngòi mối quan hệ của hai nhà Địch Tần đều chiếm cứ các hãng truyền thông.
Nhưng tin tức chỉ ở trên mạng tồn tại nửa giờ, sau đó đều bị kéo lui.
Thực hiển nhiên gia tộc Goodman không hy vọng có những tin tức tổn hại đến danh dự gia tộc bọn họ xuất hiện ở trong tầm mắt của công chúng.
Tin tức này chỉ có dân mạng nào lên mạng lúc rạng sáng mới thấy được.
Giản Vũ Bác thời gian này còn không có ngủ, xem xong tin tức sau đó mới khép máy tính lại.
"Lão bản, tội danh của tiểu thư hẳn là có thể rửa sạch, lão bản đêm nay có thể ngủ ngon."
Trợ lý biết Giản Vũ Bác tuy rằng ngoài miệng một câu đều không có nói, nhưng mà anh thực lo lắng cho Giản Nhất Lăng, thế cho nên mấy ngày nay đều không có ngủ ngon.
Cô còn mua tinh dầu giúp ngủ ngon đặt ở trong phòng lão bản hy vọng trợ giúp lão bản ngủ ngon hơn.
"Ân." Giản Vũ Bác lên tiếng, sau đó lấy ra một cái hộp đóng gói tinh xảo đưa cho trợ lý, "Cái này cô giúp tôi đưa cho em ấy."
Đồ vật tinh xảo dễ thương như vậy, vừa thấy chính là đưa cho tiểu nữ sinh.
"Em ấy" này không cần nói rõ, trợ lý cũng đều biết là ai.
"Là quà an ủi cho tiểu thư sao?"
"Ân."
"Lão bản, tiểu thư nếu biết ngài lo lắng cho cô ấy như vậy, cô ấy khẳng định sẽ rất vui vẻ!"
Giản Vũ Bác không có trả lời, nhưng mà trợ lý biết vấn đề này của mình đáp án là khẳng định.
###
Buổi sáng ngày hôm sau, Giản Nhất Lăng muốn tới bệnh viện thăm Tần Du Phàm cùng mẹ của Tần Xuyên.
Trước khi ra cửa, Giản Nhất Lăng đi đến nhà đối diện gõ cửa, kêu Giản Dật Thần cùng đi.
"Anh không đi." Giản Dật Thần có chút không vui.
"..."
Giản Nhất Lăng quay đầu muốn đi.
Giản Dật Thần lại vội vàng giữ cô lại, "Em cứ như vậy đi sao? Em không thể khuyên nhủ anh nhiều hơn sao?"
Trên mặt Giản Nhất Lăng viết hai chữ: Nghi hoặc.
"Anh nói em lại khuyên nhủ anh một chút, em khuyên nhủ anh có khả năng anh liền thay đổi chủ ý!"
"Khuyên anh." Giản Nhất Lăng nói.
Giản Dật Thần kêu rên, "Em gái à, khuyên nhủ cũng không phải khuyên như vậy!"
"Đông!"
Giản Dật Hành từ trong phòng ra tới hung hăng mà gõ đầu em trai mình một cái.
"Anh, anh đánh em làm gì?" Giản Dật Thần che lại đầu mình, vẻ mặt vô tội.
"Có đi hay không? Không đi đánh em bây giờ." Giản Dật Hành nói.
"Đi đi đi, em hiện tại liền đi!" Giản Dật Thần nhanh chóng trả lời.
Giản Dật Hành nói với Giản Nhất Lăng, "Phương thức khuyên giải như vậy tương đối đơn giản trực tiếp lại hữu hiệu."
Giản Nhất Lăng gật đầu ghi nhớ.