Chương 961: Kinh thành kinh biến
Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh ở trên đảo nhỏ Lạc Hải Sâm một cái tuần, thời điểm trở lại kinh thành, mới biết được trong một tuần bọn họ không ở này, kinh thành đã thay đổi.
Tần gia đã xảy ra biến cố thật lớn, biến cố này của Tần gia, làm bầu trời ở kinh thành cũng thay đổi theo.
Tần Hoành Chí đã chết, Tần Xuyên kế nhiệm Tần gia gia chủ, Tần Du Phàm bị bệnh nằm viện.
Hết thảy những chuyện này đều phát sinh quá đột nhiên.
Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh vừa hạ cánh, Địch lão gia tử đã phái người tới vội vàng đưa hai người tiếp về đại trạch của Địch gia.
Đại trạch, sắc mặt Địch lão gia tử ngưng trọng mà cùng hai người nói chuyện.
"A Thịnh, con trước mang Nhất Lăng đi ra ngoài du lịch một thời gian, hoặc đi tìm nhị thúc của các con, tạm thời đừng ở kinh thành."
Vừa mở miệng, Địch lão gia tử liền muốn Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng rời đi kinh thành.
"Trước hết hãy cho chúng con biết nguyên nhân, vì sao muốn hai chúng con hiện tại rời khỏi kinh thành." Địch Quân Thịnh đương nhiên không có khả năng cứ như vậy rời đi.
Giản Nhất Lăng gật đầu, quan điểm của cô cùng với Địch Quân Thịnh giống nhau.
"Tần Hoành Chí đã chết, là sau khi uống thuốc của Nhất Lăng đưa cho ông ta." Thần sắc Địch lão gia tử ngưng trọng.
"Cho nên hiện tại Tần gia hoài nghi là thuốc của Nhất Lăng xảy ra vấn đề, hại chết Tần Hoành Chí sao?" Địch Quân Thịnh cười nhạo một tiếng.
Quá buồn cười.
"Ừm." Địch lão gia tử gật đầu, "Tần gia đã cùng ta nói qua, hy vọng ta giao ra Nhất Lăng."
Địch lão gia tử lại nói với Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng con yên tâm, gia gia sẽ không giao con ra ngoài, Tần gia bọn họ chính mình nội đấu xảy ra chuyện, lại lấy thuốc của con làm cái cớ, muốn con cõng cái nồi này! Để bọn họ ban ngày ban mặt nằm mơ đi!"
Địch lão gia tử trăm phần trăm tin tưởng nhân phẩm cùng y thuật của Giản Nhất Lăng.
Trăm phần trăm khẳng định tuyệt đối không phải do thuốc của Giản Nhất Lăng làm hại chết Tần Hoành Chí.
Tần Hoành Chí chết khẳng định có nguyên nhân khác.
"Không có làm chuyện sai, không trốn." Giản Nhất Lăng nói.
Địch lão gia tử tận tình khuyên nhủ, "Nhất Lăng, gia gia không phải muốn các con trốn, mà là sợ Tần gia ở sau lưng giở trò, làm ra chuyện gì thương tổn các con, chuyện khác không nói, gia gia đều không sợ, liền sợ hai người các con xảy ra chuyện."
Địch lão gia tử không sợ Tần gia gây rắc rối cho bọn họ, cho dù hai nhà thật muốn đánh lên, ông ấy cũng không lùi bước, cùng lắm thì chơi lớn với bọn họ.
Nhưng mà ông tuyệt đối không thể để cho hai người Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng gặp phải chuyện nguy hiểm.
Đây là điểm mấu chốt của ông.
Trong kinh thành nơi nơi là thế lực Tần gia, thật sự quá nguy hiểm.
"Ta đã cùng nhị thúc các con nói chuyện qua điện thoại, nó đã phái phi cơ tới đón các con."
Địch lão gia tử cảm thấy vẫn nên đem hai người đưa đi Y quốc, ở bên người Địch nhị gia càng an toàn hơn một chút.
"Không đi." Địch Quân Thịnh thực quyết đoán mà cự tuyệt.
"A Thịnh!" Địch lão gia tử cau mày nói, "A Thịnh, chuyện khác gia gia đều nghe theo con, nhưng mà chuyện liên quan đến tánh mạng của con, con liền nghe theo lời gia gia đi."
"Nếu là chuyện có quan hệ đến chúng con, thì chính chúng con đi giải quyết, chúng con đào tẩu sau đó đem chuyện phiền toái giao cho ông tới xử lý thì con làm không được." Địch Quân Thịnh thực kiên quyết.
"Vậy con mặc kệ an nguy của Tiểu Lăng sao? Những người đó của Tần gia không nói đạo lý, hiện tại nhận định là chính Tiểu Lăng hại chết Tần Hoành Chí, tùy thời đều có khả năng tới tìm Tiểu Lăng để báo thù."
Giản Nhất Lăng kiên định trả lời, "Con không sợ. Con có thể xử lý."
"Ai nha hai người các con, như thế nào.." Địch lão gia tử vừa vội vàng vừa buồn bực.
"Gia gia, việc này ông giao cho tụi con đi, để tụi con chính mình tới xử lý." Địch Quân Thịnh nói với Địch lão gia tử.
"Ta thật là bị hai đứa các con làm cho tức chết!" Địch lão gia tử vừa tức giận lại vừa bất đắc dĩ.