Chương 959: "Sự chăm sóc" của anh hai nhà vợ (3)
Buổi tối, mọi người cùng nhau ở nhà ăn bệnh viện dùng cơm.
Giản Duẫn Mạch hôm nay chuẩn bị cho mọi người một bàn đồ ăn đầy hương vị.
Có thịt cua, có hải sản hấp, có ốc hương sốt cay, có thịt bò thịt dê.
Đồ ăn so với ngày thường còn muốn phong phú hơn.
Chỉ nhìn cũng khiến cho mọi người rất muốn ăn.
Địch Quân Thịnh mới vừa vào ngồi, chiếc đũa còn không có cầm lên, bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một đĩa rau dưa xanh mượt.
"Địch thiếu gia, bên kia là của mọi người, của cậu ở chỗ này."
Lưu Đình đưa lên đồ ăn dành riêng cho Địch Quân Thịnh.
Chỉ có cơm tẻ, cùng rau dưa.
Rau chân vịt, giá đậu, đậu ve, cải trắng.
Một đĩa bốn loại rau.
Hơn nữa bốn loại rau đều luộc bằng nước sôi, không có dầu muối tương dấm.
Nhà người ta ăn cơm giảm béo so ra đều có hương vị hơn đồ ăn của Địch Quân Thịnh.
"Nhất Lăng nói qua tôi có thể ăn một số lượng thịt vừa phải." Nếu có thể, Địch Quân Thịnh hiện tại muốn đem Lưu Đình ấn ở trên mặt đất cọ xát.
"Đúng vậy, không sai, cậu nguyên bản có thể ăn một ít thức ăn mặn, hải sản, không phải ăn kiêng như vậy. Nhưng mà hiện tại tình huống không giống nhau, cậu bắt đầu uống trung dược! Uống trung dược là phải ăn kiêng, cậu cũng biết đến đi? Trung dược cùng rất nhiều đồ vật đều là không thể cùng ăn với nhau, sẽ ảnh hưởng đến dược hiệu. Cho nên những món đồ ăn cậu có thể ăn, hiện tại cũng đều không thể ăn!"
Lưu Đình nghiêm trang mà giải thích cho Địch Quân Thịnh.
Xong rồi còn không quên lôi kéo Giản Nhất Lăng bên cạnh tới xác nhận cho mình.
"Nhất Lăng bảo bối, em nói đi, có phải có đạo lý này hay không?"
"Ân." Giản Nhất Lăng không biết rõ tình huống, cũng thấy lời này của Lưu Đình không có vấn đề.
Giản Nhất Lăng đơn thuần cũng không biết anh hai của cô ở thời điểm nào đó vẫn sẽ "Lấy việc công làm việc riêng".
Nghe được câu trả lời của Giản Nhất Lăng, Lưu Đình đắc ý mà nhướng mày với Địch Quân Thịnh, "Địch thiếu gia cậu xem, tôi không có lừa cậu nha."
Giản Duẫn Mạch ngồi ở bên cạnh Giản Nhất Lăng, phong khinh vân đạm mà nói với Địch Quân Thịnh một câu, "Dưỡng thân thể cho tốt, đối với cậu cũng như đối em gái của tốt đều tốt."
Thực tốt, Giản Duẫn Mạch tự mình hạ lệnh, cơm này Địch Quân Thịnh nếu không ăn, đó chính là trực tiếp đem người anh hai của vợ đắc tội.
Mấy anh trai khác của Giản gia, Địch Quân Thịnh đều có thể chọc, duy độc nhất một người này, anh không thể ngoài sáng mà cùng anh ấy đối nghịch.
Địch Quân Thịnh chỉ có thể nhận mệnh, nghe mùi thịt của người khác, ăn mâm rau dưa không có một chút hương vị của mình.
Lưu Đình vui vẻ, nhìn Địch Quân Thịnh ăn cơm cùng rau dưa không có hương vị, vô cùng cao hứng.
Tuy rằng anh ta cùng Địch Quân Thịnh không oán không thù.
Nhưng đều không ngại cảm thấy vui sướng khi có người gặp họa.
Nói nữa, Địch Quân Thịnh cõng viện trưởng của bọn họ, bọn họ thoáng trả thù cậu ta một chút cũng là chuyện nên làm.
Càng đừng nói Mạch ca, liền một người em gái bảo bối như vậy để người ta ngậm đi rồi, vậy thì cũng phải để cho tên sói con ngậm em gái bảo bối đi ăn một chút đau khổ không phải sao?
Ăn xong cơm chiều, chén thuốc thứ hai đúng hạn được đưa tới.
Địch Quân Thịnh cau mày, uống xong chén thuốc mang theo tình yêu vô hạn của anh hai của vợ.
Ăn không được thịt liền bỏ đi, trung dược còn một chén tiếp theo một chén.
Tư vị trong đó, chỉ có Địch Quân Thịnh là đương sự biết.
Lưu Đình còn không quên nói với Địch Quân Thịnh, "Đúng rồi Địch thiếu gia, Mạch ca điều chỉnh phòng của cậu một chút, cho cậu ở lầu một, chính là căn phòng lần trước cậu ở."
Hai ngày trước, Giản Duẫn Mạch vội vàng với chuyện phẫu cho Ôn Ngôn, không đến an bài.
Hiện tại rảnh rỗi, đương nhiên không thể để cho Địch Quân Thịnh tiếp tục ở bên cạnh Giản Nhất Lăng.
Địch Quân Thịnh có thể phản kháng sao?
Không thể.