Chương 929: Ôn Ngôn bồi thường (1)
Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh đăng một lá thư xin lỗi công khai.
Làm sáng tỏ vấn đề lúc trước bọn họ nói Giản Nhất Lăng đã làm việc trái với đạo đức nghề nghiệp.
Còn công khai xin lỗi Giản Nhất Lăng, thừa nhận lúc trước mình sai lầm, cầu mong Giản Nhất Lăng tha thứ.
Xem như trong đoạn thời gian này, đây là lá thư xin lỗi tương đối có thành ý nhất.
Trong lúc nhất thời mọi người lại sôi nổi nghị luận.
Có người suy đoán Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh là chịu không được áp lực trên mạng.
Sau khi Giản Nhất Lăng trở thành thành viên của bệnh viện Lạc Hải Sâm, trên mạng phần lớn ngôn luận đều lựa chọn đứng về phía Giản Nhất Lăng, Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh ngược lại có vẻ tứ cố vô thân.
Cũng có người suy đoán Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh là bị công kích, bị bắt phải giúp Giản Nhất Lăng làm sáng tỏ.
Dù sao mặc kệ thế nào, đã có thư xin lỗi.
Tội danh của Giản Nhất Lăng xem như hoàn toàn bị xóa bỏ.
Đồng thời Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh cũng cho giáo sư Hứa cùng Trình Dịch đi mời La Tú Ân trở về.
La Tú Ân trực tiếp từ chối.
"Lão nương đã rời đi, hiện tại trở về chẳng phải là thực không có mặt mũi sao? Nói thêm nữa, lão nương đã tìm được nơi mới để đi, không tính toán lại trở về."
Giáo sư Hứa cùng Trình Dịch không có cách nào với La Tú Ân, chỉ có thể thất vọng rời đi.
Sát sau đó, giáo sư Hứa cùng Trình Dịch lại đi gặp Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng đã đi bệnh viện Lạc Hải Sâm, bọn họ muốn khuyên cô ấy trở về khả năng tính bằng không.
Nhưng mà bọn họ mang theo tiền bồi thường của viện nghiên cứu.
"Tiểu Lăng, số tiền này là viện nghiên cứu bồi thường cho cô, bồi thường tổn thất danh dự của cô, còn có tiền bồi thường vì đã sa thải cô."
Giản Nhất Lăng lắc lắc đầu, "Tôi không cần bồi thường."
"Nhưng mà, đây là chút lòng thành của lão bản chúng tôi.."
Giáo sư Hứa vẫn hy vọng Giản Nhất Lăng có thể nhận lấy, tuy rằng về sau không được làm đồng nghiệp, nhưng vẫn hy vọng có thể làm bạn bè.
"Tôi không cần lòng thành." Giản Nhất Lăng trả lời vẫn là trước sau như một mà nói trắng ra.
Giáo sư Hứa không có biện pháp, thở dài một tiếng, chỉ có thể cùng Trình Dịch trở về.
Sau khi trở về, giáo sư Hứa đem tình huống đúng sự thật mà báo cáo cho Ôn Ngôn nghe.
Thần sắc Ôn Ngôn có chút âm trầm, giáo sư Hứa báo cáo không có ra ngoài dự kiến của anh ta, lại vẫn làm tâm tình của của anh ta trầm trầm.
"Đã biết, ông trở về làm việc đi."
###
Trong đình viện biệt thự Kinh Giao, hai anh em Giản Dật Hành Giản Dật Thần nhìn Ôn Ngôn trước mặt.
Biệt thự Kinh Giao so với căn nhà của Ôn Trình ở kinh thành còn lớn hơn không ít.
Đình viện theo phong cách Trung Quốc, đình đài lầu các rất là tinh xảo.
Bọn họ giờ phút này liền đứng ở trước hồ cá chép ở đình viện, cùng Ôn Ngôn giằng co.
"Anh, xem ra có người cố ý tiết lộ cho chúng ta tin tức của anh ta." Giản Dật Thần nói với Giản Dật Hành.
Giản Dật Thần đôi tay ôm ngực, lúm đồng tiền như hoa, đôi mắt hơi hơi nheo lại, lộ ra ánh mắt giảo hoạt.
Bọn họ điều tra Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, tra được đến biệt thự Kinh Giao này.
Chờ bọn họ đi vào nơi này, liền nhìn thấy Ôn Ngôn sớm đã chờ tại đây.
Anh ta ngồi ở trên xe lăn, nhìn thấy Giản Dật Hành cùng Giản Dật Thần, một chút cũng không hoảng hốt, phảng phất giống như đã sớm biết bọn họ sẽ đến.
"Xin lỗi, đã mời hai vị tới đây." Giọng nói Ôn Ngôn thanh lãnh.
Anh ta có một khuôn mặt rất đẹp, làn da trắng nõn mềm mại, lông mi rất dài, đôi mắt đen nhánh thâm thúy.
Cho người ta cảm giác dị thường thanh lãnh cao ngạo.
Giản Dật Thần câu môi cười, "Đều là người quen, không cần khách sáo như vậy đi?"
Hai anh em Giản Dật Hành cùng Giản Dật Thần cùng Ôn gia không có quan hệ thân thuộc trực tiếp, nhưng mà ở trên một ít tiệc rượu hay yến hội vẫn là chạm mặt qua.
Không tính là quá quen biết, nhưng cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt.
"Xác thật không cần." Ôn Ngôn đáp.