Chương 911: Ôn Ngôn đạt được mục đích
Nghĩ đến những chuyện phát sinh liên tiếp gần đây, Ôn lão phu nhân liền cảm thấy đau đầu.
Cũng không biết lần này ly hôn, đối với Ôn gia bọn họ mà nói là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Muốn nói là do Ôn Trình làm chuyện sai trước, xác thật cũng nói không có sai, nhưng mà Thái Thấm Nguyệt sớm không nói muộn không nói, lại ngay thời điểm Ôn Trình dường như muốn phá sản liền nói ra muốn ly hôn..
"Mẹ, chuyện tới hiện giờ ai đúng ai sai đã không quan trọng, mẹ nghĩ thoáng một chút, sức khỏe của mẹ và ba là quan trọng nhất." Ôn Noãn an ủi nói.
"Ai, chuyện tới hiện giờ, cũng chỉ có thể nghĩ thoáng một chút. May mắn còn có con cùng Tiểu Lăng, các con về sau đến thăm hai lão đông tây chúng ta nhiều một chút."
"Đúng rồi, anh cả hiện tại đang ở nơi nào?"
"Ở trong phòng làm việc trên lầu, anh con hiện tại một khắc đều không ngừng làm việc, dùng công việc để làm tê mỏi chính mình."
"Vậy Thái Thấm Nguyệt bọn họ hiện tại có biết công việc làm ăn của anh cả lại tốt lên chưa?"
Hiện tại Ôn Noãn đã không cần lại xưng hô người này là "chị dâu".
"Không rõ lắm, nhưng mà hẳn là sẽ mau chóng biết thôi, nó cùng Nhược Nhược còn đang kinh thành, chuyện của Ôn gia hai người chắc chắn sẽ biết đến."
Nhắc tới Ôn Nhược, biểu tình của Ôn lão phu nhân lại tràn đầy luyến tiếc.
Ôn gia bọn họ chỉ có một cháu gái như vậy, về sau đều không còn ở Ôn gia, quanh năm suốt tháng cũng gặp không được vài lần.
Lúc này, Ôn Ngôn ngồi xe lăn từ trên lầu đi xuống dưới.
Xe lăn của anh ta có thể dễ dàng đi lên xuống cầu thang.
Tầm mắt của anh ta đảo qua mấy người trong phòng khách, cuối cùng dừng lại ở trên người Giản Nhất Lăng..
Giản Nhất Lăng cũng nhìn Ôn Ngôn một cái, nhưng mà thực mau liền thu hồi tầm mắt.
Cô biết Ôn Ngôn không thích cô.
Tầm mắt Ôn Ngôn lại ở trên người Giản Nhất Lăng dừng lại một hồi lâu.
Tựa hồ là đang nhớ đến cái gì.
Mục đích của anh ta đã đạt được.
Ôn Nhược rời khỏi Ôn gia.
Đây là mục đích cuối cùng mà anh ta Ôn Trình.
Người mà anh ta luôn muốn trả thù vẫn luôn là Ôn Nhược mà không phải là Thái Thấm Nguyệt.
Nếu thiết kế Thái Thấm Nguyệt, dẫn tới Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt ly hôn, như vậy lúc bọn họ ly hôn, lấy tính cách của Ôn Trình tuyệt đối sẽ không cho Ôn Nhược đi với Thái Thấm Nguyệt.
Chỉ có làm cho Ôn Trình tự giác đuối lý, mới có thể cam tâm tình nguyện mà từ bỏ quyền nuôi nấng.
Mà hai điều kiện làm cho Thái Thấm Nguyệt ly hôn thực dễ dàng thực hiện.
Thứ nhất, Ôn Trình nɠɵạı ŧìиɦ.
Thứ hai, Ôn Trình không có tiền.
Có cái điều kiện thứ nhất, Thái Thấm Nguyệt sẽ tức giận dẫn đến cãi nhau, nhưng chưa chắc sẽ ly hôn.
Nhưng chỉ cần Thái Thấm Nguyệt biết Ôn Trình có khả năng sẽ bị phá sản, thậm chí mắc vào nợ nần, như vậy bà ta khẳng định trước tiên sẽ muốn bứt ra.
Cho nên Ôn Ngôn hạ đạt cái mệnh lệnh thứ hai chính là gây phiền toái cho công việc làm ăn của Ôn Trình, làm cho người ta nhìn vào như là ông ấy chuẩn bị phá sản.
Làm cho toàn bộ của cải của Ôn Trình đều bị mắc kẹt, nhà ở thì bị thế chấp.
Như vậy không những có thể làm cho Thái Thấm Nguyệt chủ động đưa ra đề nghị ly hôn, còn có thể làm cho Thái Thấm Nguyệt không tranh giành tài sản với Ôn Trình.
Hiện tại Thái Thấm Nguyệt đã rời đi Ôn gia, còn lấy không được từ Ôn gia bất luận cái tài sản gì.
Ôn Nhược đi theo Thái Thấm Nguyệt như vậy, sẽ mất đi hào quang mà cô ta vốn có.
Mục đích của Ôn Ngôn cũng liền đạt tới.
Lúc này, điện thoại trong phòng khách vang lên.
Ôn lão phu nhân nhận điện thoại, trong điện thoại là âm thanh của Ôn Nhược, "Bà nội, nghe nói gần nhất công việc làm ăn của ba đã chuyển biến tốt đẹp, không phải phá sản phải không?"
Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược quả nhiên nghe được tin tức công việc làm ăn của Ôn Trình đã chuyển biến tốt đẹp.
"Đúng vậy, trước mắt ba con có mấy cái hợp đồng phải làm, nếu mà hoàn thành, hẳn là sẽ chuyển từ lỗ thành lời." Đối mặt cháu gái, Ôn lão phu nhân vẫn là không có cách nào nói dối.
"Bà nội, ngày mai con tưởng về nhà gặp ba, có thể chứ? Con tưởng mọi người." Ôn Nhược dò hỏi.