Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 903: Tham quan bệnh viện lạc hải sâm (2)



Chương 903: Tham quan bệnh viện Lạc Hải Sâm (2)

Hồ Kiều Kiều, "Các người thật là quá khốc! Đã có thể khám bệnh cứu người, còn có thể lái máy bay?"

Giản Dật Thần, "Này cũng không có gì, anh tôi cùng em rể tương lai ngồi ở phía sau đều có thể lái a."

Hồ Kiều Kiều, "Một đám phi nhân loại."

Ai, một cái học tra rơi vào giữa một đám học bá, bi ai ai có thể hiểu đây?

Giản Dật Hành hỏi, "Vậy trừ bỏ mười ba người liền không có thành viên khác sao?"

Lý Trác Gia trả lời, "Mặt khác còn có một ít nhân viên an ninh, bọn họ không có ở trên đảo, chỉ khi nào thành viên chúng tôi ở bên ngoài sẽ phụ trách bảo hộ chúng tôi an toàn."

Thì ra là thế.

Nghe ra tới, toàn bộ bệnh viện Lạc Hải Sâm có tính cơ mật rất cao.

Sau khi máy bay bay bảy tiếng đồng hồ, Lý Trác Gia nói cho mọi người, bọn họ chuẩn bị tới nơi, máy bay hiện tại bắt đầu hạ cánh.
Mọi người vội vàng từ cửa sổ nhìn xuống, quả nhiên thấy được một hòn đảo nhỏ.

Trên đảo có một nửa là rừng rậm, còn lại một nửa đã được các tòa kiến trúc bao trùm.

Có một mảnh đất trống thật lớn đậu máy bay trực thăng và máy bay hành khách bệnh viện Lạc Hải Sâm không sử dụng.

Một tòa nhà rất lớn với kiến trúc mới mẻ độc đáo, hẳn chính là bệnh viện.

Tường bên ngoài tòa nhà màu trắng.

Từ trên máy bay nhìn xuống còn có thể nhìn thấy bên trong tòa nhà còn có thêm bể bơi cùng với vườn hoa.

Máy bay thông qua đường băng đáp xuống sân bay.

Mọi người từ trên máy bay đi xuống, đặt chân lên hòn đảo nhỏ tràn ngập sắc thái thần bí này.

Trong nháy mắt khi xuống dưới, mọi người liền bị phong cảnh tự nhiên trên đảo nhỏ hấp dẫn.

Trời xanh mây trắng, ánh mặt trời bờ cát.
Chung quanh là rậm rạp cây xanh.

Quả thực chính là một thắng địa nghỉ phép.

"Oa, nơi này thật xinh đẹp!" Hồ Kiều Kiều thực là thích nơi này.

An Dương, "Nếu anh là người bệnh, anh tới nơi này ở vài ngày cũng sẽ mau bình phục."

Giản Dật Thần chú ý tới đèn đường bên cạnh, "Vật liệu làm đèn đường này giống như tôi chưa từng thấy qua."

Lý Trác Gia kiên nhẫn giải thích, "Kiến trúc của bệnh viện được sử dùng các vật liệu đặc thù kiểu mới."

La Tú Ân hỏi, "Cái đèn này là dùng năng lượng mặt trời sao?"

Lý Trác Gia giải thích, "Là năng lượng mặt trời cùng năng lượng gió, có thể sử dụng động lực hỗn hợp, cô xem ở giữa chỗ kia có một cái quạt loại nhỏ, chính là dùng để đón gió, trên đảo này có đôi khi gió rất lớn, gió cũng là một loại năng lượng rất quan trọng."
Giản Dật Thần đánh giá, "Thật là thần kỳ, có cảm giác là xuyên qua thời không, đi tới một cái thế giới tương lai."

Lý Trác Gia cười cười.

Địch Quân Thịnh nhìn trước mắt hết thảy, tuy rằng cảm giác không có như Giản Dật Thần nói khoa trương như vậy, lại cũng cảm thấy không kém quá nhiều.

Nơi này dùng rất nhiều đồ vật, đều chưa từng gặp qua ở địa phương khác.

Mọi người đi chưa được mấy bước, liền có một chiếc xe loại nhỏ chạy đến trước mặt bọn họ.

Chiếc xe này thoạt nhìn giống như không có bánh xe, có thể trực tiếp tại chỗ xoay tròn.

Bên trong xe cũng chỉ có hai cái vị trí.

Một vị trí điều khiển, một cái ghế phụ, rất nhỏ gọn.

"Xin lỗi, đã tới chậm."

Từ trên xe bước xuống chính là Giản Duẫn Mạch.

Ăn mặc một thân áo blouse trắng, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa nhợt nhạt giống như ánh mặt trời trên đảo.
Nụ cười này khi nhìn đến Địch Quân Thịnh, hơi hơi đình trệ một chút.

"Anh hai." Giản Nhất Lăng tiến lên, giọng nói ngọt ngào mềm mại gọi một tiếng.

Giản Duẫn Mạch duỗi tay sờ sờ đầu Giản Nhất Lăng.

Giản Duẫn Mạch đến kinh thành ở cũng không lâu, cho nên hai anh em cũng chưa có nhiều thời gian ở chung với nhau.

Lần này Giản Nhất Lăng bệnh viện Lạc Hải Sâm, mọi người có thể ở chung được nhiều ngày.

"Anh chỉ có thể ra tới một giờ, lập tức phải đi về." Giản Duẫn Mạch nói, "Trong chốc lát mọi người liền cùng Lý tiên sinh cùng nhau đi tham quan đi."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv