Chương 852: Tự nhận hậu quả xấu (4)
"Tôi đồng ý, tôi đồng ý." Ôn Nhược vội vàng đáp ứng.
Cô ta căn bản không có sự lựa chọn.
Sau đó vệ sĩ của Địch Quân Thịnh liền đưa cho Ôn Nhược một sợi dây.
"Từ từ." Thái Thấm Nguyệt hỏi, "Việc này là Thịnh gia nói, như vậy có được tính không? Duẫn Thừa có thể đáp ứng sao?"
Giản Duẫn Thừa trả lời, "Đáp ứng, chỉ cần cô ta hoàn thành, tôi liền rút đơn kiện."
Giản Duẫn Thừa cùng Địch Quân Thịnh trước giờ mối quan hệ anh vợ em chồng lục đục hôm nay nhưng thật ra khó có được thống nhất trên cùng mặt trận, ý kiến nhất trí.
"Được, vậy được." Thái Thấm Nguyệt sau đó nói với Ôn Nhược, "Nhược Nhược con cố lên, con có thể!"
Ôn Nhược không có lựa chọn, nắm chặt thời gian liền bắt đầu nhảy.
Một bên nhảy một bên ở trong lòng cầu nguyện điện thoại bàn trong văn phòng Giản Duẫn Thừa một ngày này đều không cần vang lên.
Mà điện thoại bàn trong văn phòng Giản Duẫn Thừa giống như nghe được lời cầu nguyện của cô ta, vẫn luôn đều không có vang.
Suốt một giờ, Giản Duẫn Thừa cùng Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng ngồi một bên uống trà đọc sách lên mạng, Ôn Nhược liền vẫn luôn ở chỗ này nhảy.
Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt nhìn thấy đều đau lòng không thôi.
Ôn Trình trừ bỏ đau lòng còn có bất đắc dĩ, nếu trải qua lúc này đây, mọi chuyện có thể được giải quyết, con gái có thể ăn năn, cũng chưa chắc không phải là một chuyện tốt.
Thái Thấm Nguyệt đang giúp Ôn Nhược đếm, một số một số mà qua đi.
Ôn Nhược đã mệt mỏi đến mồ hôi đổ đầy đầu, nhưng không thể không kiên trì.
Rất nhiều lần cô ta bị dây thừng vướng chân ngã ở trên mặt đất, Thái Thấm Nguyệt nhìn thấy trong lòng như bị nắm lên.
Té ngã xong lại chỉ có thể đứng lên, tiếp tục nhảy.
"4990, 4991, 4992.."
Lập tức liền muốn đến lượt thứ 5000.
Mấy cái cuối cùng Ôn Nhược lấy tốc độ thật chậm dùng hết tia sức lực cuối cùng của mình để kiên trì.
Cô ta cảm giác hai chân của mình đều không còn là của mình.
"Nhược Nhược cố lên, còn có tám cái, lập tức liền đủ 5000! Lập tức!" Thái Thấm Nguyệt cố vũ Ôn Nhược, trong lòng lại sốt ruột lại đau.
Địch Quân Thịnh nghe được, câu môi cười, sau đó cười tủm tỉm mà phẩm nước trái cây bên trong ly nước.
"4998, 4990.."
Còn lại 9 số còn chưa đếm tới, một trận tiếng chuông điện thoại vang lên.
Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược lập tức há hốc mồm.
Bọn họ kiên trì hơn một giờ, kết quả ở giờ khắc cuối cùng này, sao điện thoại lại vang lên?
Địch Quân Thịnh cầm di động, biểu hiện là anh đang gọi điện thoại.
Số điện thoại hiển thị không hề nghi ngờ chính là số điện thoại bàn trong văn phòng của Giản Duẫn Thừa.
"Địch Quân Thịnh ngươi cố ý?" Bởi vì phẫn nộ, Thái Thấm Nguyệt trong ánh mắt tràn đầy huyết sắc.
Mà Ôn Nhược đã mệt lả nằm liệt trên mặt đất, liền sức lực tức giận cũng đều không có.
"Gia nhưng chưa nói qua gia muốn cùng các ngươi chơi công bằng." Địch Quân Thịnh ngữ khí không chút để ý lại như thiếu đánh, "Gia chính là cố ý, chính là ngấm ngầm giở trò, gia nhưng cho tới bây giờ đều không phải là người tốt."
Địch Quân Thịnh sau đó nói với Giản Duẫn Thừa, "Thừa thiếu, bọn họ không thể hoàn thành điều kiện tôi đưa ra, phiền toái anh tiếp tục khởi tố bọn họ."
Giản Duẫn Thừa tựa hồ đã sớm liệu đến sẽ có cái kết cục này, một chút cũng không ngoài ý muốn.
"Tôi thấy được, xác thật không có đạt được điều kiện." Giản Duẫn Thừa trả lời.
Sau đó Địch Quân Thịnh ở trước mặt Thái Thấm Nguyệt và Ôn Nhược mặt gọi điện thoại cho một đài truyền thông, "Lúc trước cái vị đạt được giải ba trong cuọc thi thiết kế trang sức quốc tế kia bị nghi ngờ sao chép tác phẩm phiền toái các người đưa tin một chút, đúng vậy, theo sự thật đưa tin là được."
Địch Quân Thịnh không phải tới khuyên răn, anh là tới nháo cho chuyện lớn lên.
Khuôn mặt Ôn Trình bi thống mà cầu xin Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, xin cậu không cần đối với con gái tôi như vậy, con bé thật sự sẽ còn hai bàn tay trắng.."