Chương 839: Cứ quyết định như vậy
Giản Vũ Mân nói là cho La Tú Ân thời gian, kết quả lại một tấc cũng không rời mà nhìn La Tú Ân.
"Anh nhìn tôi như vậy tôi không có cách nào suy nghĩ được."
"Tôi không nhìn em em có khả năng sẽ chạy trốn."
Giản Vũ Mân tin tưởng La Tú Ân là người có thể làm được loại chuyện này.
Cô ấy nếu quay đầu liền ngồi lên máy bay bay đến một góc nào của một nước nào đó.
Về sau anh liền không thấy được con gái mềm mềm đáng yêu của mình nữa.
Vạn nhất cô ấy còn tìm cho con bé một người cha kế, con gái đáng yêu xinh xắn của anh về sau kêu người khác là ba làm sao bây giờ?
La Tú Ân nói, "Nhưng mà tôi muốn chạy, anh cũng ngăn không được tôi a."
"Em.." Giản Vũ Mân muốn phản bác, nhưng mà phát hiện cư nhiên đây là sự thật.
Anh đánh không lại La Tú Ân!
Giản Dật Hành ở một bên bình tĩnh mà nói, "Em giúp anh nhìn, cô ấy đi không được."
Thiếu chút nữa đã quên, Dật Hành ở chỗ này!
Giản Vũ Mân tức khắc yên tâm, đối với La Tú Ân nói, "Em đi không được, tôi lại ở chỗ này chờ em đến khi em nghĩ kỹ."
La Tú Ân nhìn thoáng qua Giản Dật Hành, không tin tà mà muốn chạy trốn.
Mới vừa đứng lên, đã bị một bàn tay của Giản Dật Hành đè lại bả vai, trực tiếp ấn về tới trên sô pha.
La Tú Ân dùng sức muốn đứng lên, nhưng mà đối với Giản Dật Hành căn bản không dùng được.
Một bàn tay của anh liền ấn như vậy, thoạt nhìn cũng không dùng bao nhiêu sức lực, lại có thể hoàn hoàn mà chế trụ La Tú Ân.
Người đàn ông này, mạnh đến đáng sợ!
Giản Dật Hành nói với La Tú Ân, "Không cần lộn xộn, tôi không muốn tổn thương đến cháu trai hoặc cháu gái của tôi."
La Tú Ân sau khi phản kháng thất bại, quay đầu xin Giản Nhất Lăng giúp đỡ, "Nhất Lăng bảo bối, chị muốn em một mình ở cùng chị một lúc, được không?"
Giản Nhất Lăng lắc đầu, "Em cũng muốn cháu trai cùng cháu gái."
Cây rơm cứu mạng cuối cùng cũng đứng ở phía đối lập.
La Tú Ân đối mặt với cả Giản gia này, tứ cố vô thân.
Giản Dật Thần đôi tay ôm ngực, cười tủm tỉm mà đi lên tới, "Chị dâu tương lai, chị liền đáp ứng cùng anh họ kết giao đi, anh họ người này tuy rằng có chút thẳng thắn, nhưng tuyệt đối không phải loại đàn ông cặn bã. Hơn nữa tôi dám cam đoan, anh ấy có thể đối với chị làm ra loại chuyện này, trăm phần trăm là bởi vì anh ấy thiệt tình thích chị."
Chuyện khác không dám nói, liền chuyện này, Giản Dật Thần vẫn là có thể cam đoan.
Giản Vũ Mân tuyệt đối là người đi tâm rồi mới lại thận đi.
Cùng nữ nhân làm loại chuyện này, toàn bộ Giản gia cũng chỉ có Giản Dật Thần hắn làm được.
Giản Vũ Mân vỗ bàn quyết định, "Cứ như vậy đi, em trước cùng tôi thử qua lại, nếu thật sự khó có thể chịu đựng lại nói."
"Tôi.. tôi còn không có suy nghĩ kỹ đâu.."
"Một bên qua lại một bên suy nghĩ."
"Nhưng mà.."
"Không có nhưng mà."
"..."
###
Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng cùng nhau trở về nhà.
Địch Quân Thịnh đang uống nước, Giản Nhất Lăng đột nhiên hỏi, "Chúng ta khi nào thì sinh một bảo bảo?"
"Khụ khụ, khụ khụ.. Khụ khụ khụ.."
Địch Quân Thịnh trực tiếp bị nước làm cho sặc.
Giản Nhất Lăng tiến lên thuận khí cho anh.
Địch Quân Thịnh hơn nửa ngày mới hoãn lại đây, "Em, em như thế nào sẽ có loại suy nghĩ này?"
Trên khuôn mặt tuấn dật có chút mất tự nhiên mà ửng hồng.
Giản Nhất Lăng, "Địch gia gia nói, sau khi đính hôn là kết hôn, sau đó liền phải mang thai, sinh bảo bảo."
Địch Quân Thịnh cũng không biết ông nội của mình khi nào dạy cho Giản Nhất Lăng bộ lý luận này.
Nhưng mà có thể nhìn ra được, Giản Nhất Lăng đã tiếp nhận được chuyện cô ấy về sau cô ấy phải làm.
"Cũng, cũng không sai."
"Em đã đỡ đẻ qua bảo bảo, sinh tự nhiên cùng sinh mổ đều từng có. Em hẳn là không phải rất sợ cái quá trình này."
Giản Nhất Lăng trên tri thức lý luận luôn là điểm tuyệt đối.