Chương 836: A Thịnh, hỗ trợ, bắt người!
Trình Dịch hỏi, "Là Giản Vũ Mân sao?"
La Tú Ân mở to hai mắt nhìn, "Cậu, cậu, cậu như thế nào.. như thế nào biết.. tôi, tôi, tôi.."
Trình Dịch, "Trừ bỏ Giản Vũ Mân còn có thể có người đàn ông nào có thể tới gần chị?"
Trình Dịch muốn đoán được một chút đều không khó.
Hảo huynh đệ nhiều năm như vậy, Trình Dịch rất rõ ràng, La Tú Ân chỉ có một chút tâm thiếu nữ đều dành cho Jupiter, trừ bỏ mấy người thần tượng trong nhóm Jupiter, liền không gặp La Tú Ân đối với người đàn ông nào có hảo cảm qua.
Mà lấy thân thủ của La Tú Ân, người khác muốn khi dễ cô ấy khả năng cơ hồ bằng không, chỉ có thể là chính cô cam tâm tình nguyện.
La Tú Ân chột dạ mà nhìn về phía Giản Nhất Lăng.
Xong đời, bị Nhất Lăng đại bảo bối biết chuyện cô khi dễ anh trai của cô ấy..
"Cái kia, Nhất Lăng bảo bối, em nghe chị giải thích, chị biết chị khi dễ anh của em là không tốt, buổi tối hôm đó chị cũng là do uống có chút nhiều, anh của em cũng uống có chút nhiều, chị liền thừa dịp anh ấy không có gì khả năng chống cự, phạm vào sai lầm mà mỗi người phụ nữ đều có khả năng phạm phải.."
Trình Dịch nhưng thật ra tin tưởng trong chuyện này là Giản Vũ Mân ăn mệt.
Rốt cuộc Ân tỷ.
Trình Dịch vỗ vỗ bả vai La Tú Ân, "Ân tỷ, đứa nhỏ này hiện tại làm sao bây giờ? Trộm đều trộm tới."
La Tú Ân, "Có thể coi như không biết hay không a?"
Trình Dịch, Giản Nhất Lăng, "Không thể."
Trình Dịch nói, "Cha của đứa bé có quyền biết. Lại nói Tiểu Lăng vẫn là cô của đứa nhỏ này đấy."
La Tú Ân, "Vậy hai người nói làm sao bây giờ?"
Trình Dịch nhìn về phía Giản Nhất Lăng.
Địch Quân Thịnh nhận được điện thoại của Giản Nhất Lăng.
Chuyện này thật có chút mới lạ.
Giản Nhất Lăng rất ít khi gọi điện thoại cho Địch Quân Thịnh trong thời gian đi làm.
"Làm sao vậy?"
"A Thịnh, hỗ trợ."
"Chuyện gì vậy?" Địch Quân Thịnh thanh âm khẩn trương lên.
Giản Nhất Lăng rất ít chủ động tìm Địch Quân Thịnh hỗ trợ, càng đừng nói vẫn là vội vội vàng vàng như vậy.
"Muốn bắt một người."
"Bắt ai?"
"Anh Vũ Mân!"
Bắt Giản Vũ Mân?
"Vì cái gì muốn bắt Giản Vũ Mân?"
"Anh Vũ Mân cho Ân tỷ mang thai."
Địch Quân Thịnh, "..."
Địch Quân Thịnh, "Em chờ anh, trong vòng nửa giờ anh làm anh ta xuất hiện ở trước mặt em."
"Ân!"
Sau khi treo điện thoại, Địch Quân Thịnh cùng trợ lý công đạo vài câu, chính mình cũng chạy đến chỗ Giản Nhất Lăng.
###
Giản Vũ Mân đang ngồi ở trong nhà, họa từ trên trời rơi xuống.
Đột nhiên cửa vừa mở ra, vọt vào tới một đám vệ sĩ, đem anh ấy hướng chạy ra bên ngoài.
Giản Vũ Mân ra sức mà giãy giụa, nhưng mà sức lực không đánh lại nhóm vệ sĩ này.
"Các ngươi là người nào?"
Không ai trả lời.
"Uy, các ngươi biết đây là bắt cóc giữa ban ngày không a? Ta con mẹ nó kẻ nào đó! Làm lão tử biết, lão tử lộng chết hắn!"
"Là Giản tiểu thư kêu chúng tôi tới."
Rốt cuộc có vệ sĩ mở miệng.
Giản gia liền chỉ có một Giản Nhất Lăng Giản tiểu thư.
"Ai? Em gái của tôi?" Giản Vũ Mân dừng một chút, sửa miệng, "Khụ khụ, em gái tôi có chuyện gì trực tiếp tìm tôi là được rồi, làm gì cho các ngươi tới trói tôi?"
"Cái này chúng tôi cũng không biết."
Hai mươi phút sau, Giản Vũ Mân bị áp tới nhà của Giản gia đang sống ở kinh thành hiện tại.
"Em gái, em muốn gặp anh làm gì làm người tới trói anh vậy?"
Giản Vũ Mân sau khi được thả ra phi thường khó hiểu mà nhìn Giản Nhất Lăng.
Sau đó Giản Vũ Mân phát hiện, trong nhà không ngừng chỉ có Giản Nhất Lăng, Địch Quân Thịnh cũng ở, sau đó là Giản Dật Hành cùng Giản Dật Thần cũng lại đây.
Bọn họ đều dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái mà nhìn anh.
Thật giống như anh là một kẻ bắt cóc tội ác tày trời.
"Anh làm chuyện xấu." Địch Quân Thịnh nói.
"Làm chuyện xấu?" Giản Vũ Mân có chút ngốc.