Lý Trác Gia cười nhạo một tiếng, "Cô nhận sai thật ra rất nhanh, bất quá thật đáng tiếc, nơi này không có camera ẩn, tôi vừa rồi là giả vờ nói thế thôi, không nghĩ tới đã dọa cô sợ như vậy."
"Ông nói cái gì?"
Mạc Thi Vận thế mới biết chính mình bị chơi!
Lý Trác Gia tiếp tục nói, "Thẻ VIP này của cô hiện tại tôi thu hồi, tấm thẻ này sẽ không thể rơi vào tay những người tâm thuật bất chính, còn cô, sẽ bị bệnh viện Lạc Hải Sâm chúng ta đưa vào sổ đen, hiện tại xin mời cô rời khỏi nơi này, chúng tôi không chào đón cô."
Lý Trác Gia nói xong, hai nhân viên công tác liền đến trước mặt Mạc Thi Vận "mời" cô rời đi.
Mạc Thi Vận sắc mặt trắng bệch, cô ấy quay đầu nhìn về phía Tần Xuyên.
Nhưng mà cô ấy nhìn thấy, trong ánh mắt của Tần Xuyên chỉ có sự chán ghét cùng ghét bỏ.
Đã xảy ra chuyện như vậy, cô ấy chẳng lẽ còn trông cậy vào Tần Xuyên cho cô sự thương tiếc đồng tình cùng quan tâm sao?
Xử lý xong rồi chuyện này, Lý Trác Gia an bài những người tham gia đợt tuyển dụng lần này người tiếp tục cuộc khảo hạch thứ hai.
Còn Tần Xuyên cùng Giản Nhất Lăng, hai người cùng ông đi đến một văn phòng mới tạm mượn.
"Tần Xuyên tiên sinh có chuyện gì hiện tại có thể nói." Bởi vì thái độ vừa rồi của Tần Xuyên, Lý Trác Gia đối với anh ấn tượng còn tính không tồi.
"Nhưng mà tôi còn không có thấy vị kia đến.."
"Vị ấy hôm nay có việc tới không được, tôi mở camera, lời anh nói vị ấy đều sẽ nghe thấy."
Lý Trác Gia chỉ chỉ thiết bị quay chụp bên cạnh nói.
"Vậy tôi xin nói rõ, tôi hy vọng bệnh viện Lạc Hải Sâm không cần đáp ứng yêu cầu của Tần Chí Cả, không cần đem số cổ phần kia bán lại cho ông ấy."
Tần Xuyên nói ra ý đồ đến của mình.
Ý đồ đến đây của anh cùng với lý do nguyên bản Lý Trác Gia nghĩ đến hoàn toàn tương phản.
"Vì cái gì? Cổ phần của ông ấy sau này cũng có thể trở thành của anh."
"Ông ấy lúc trước vứt bỏ mẹ tôi như thế nào, hiện tại liền cũng giống như vậy làm lơ mạng sống của anh họ ông ấy, nói đến cùng, ông ấy là một người ích kỷ, để ý nhất, vẫn chính là ông ấy."
Lý Trác Gia không có lập tức trả lời Tần Xuyên, mà đợi trong chốc lát.
Chờ tới điện thoại trong tay vang lên một chút, ông nhìn thoáng qua tin nhắn thu được.
Sau đó mới trả lời Tần Xuyên, "Được, chúng tôi đáp ứng anh."
"Cám ơn."
"Không cần, yêu cầu của anh cũng không quá mức."
###
Giản Nhất Lăng nhận được chuyển phát nhanh mà Giản Vũ Tiệp gửi cho cô.
Mở thùng hàng chuyển phát nhanh ra, bên trong là một đồ vật linh tinh vụn vặt.
Đều là các thứ đồ vật nhỏ nhỏ đáng yêu.
Hơn nữa mỗi một thứ đều không giống nhau, mỗi thứ đều chứa một cái đặc sắc riêng.
Trong ba năm này Giản Vũ Tiệp đi theo sư phụ của cậu, đi rất nhiều nơi trên thế giới.
Những cái này rất có khả năng là ở mỗi nơi cậu đi qua đều mua.
Phảng phất có thể thấy được bộ dáng lúc Giản Vũ Tiệp tỉ mỉ chọn lựa những đồ vật này.
Giống như mặc kệ cậu đi đến nơi nào, rời đi bao lâu, đều sẽ không quên mua quà cho em gái của cậu.
Bên dưới thùng chuyển phát nhanh còn có hai tấm vé, hai tấm vé xem biểu diễn ảo thuật.
Giản Vũ Tiệp muốn lên sân khấu biểu diễn, địa điểm biểu diễn là ở kinh thành.
Năm đó sau khi kết thúc thi đại học, Giản Vũ Tiệp liền đi theo Tô Nhứ nữ sĩ dốc lòng học ảo thuật.
Ba năm này, trình độ ảo thuật của Giản Vũ Tiệp đã có tiến bộ rất lớn.
Không chỉ bởi vì cậu có thiên phú, mà bởi vì cậu đã rất nỗ lực.
Hiện giờ Giản Vũ Tiệp đã là có thể lên sân khấu biểu diễn như một ảo thuật gia chuyên nghiệp.
Giản Nhất Lăng cầm vé, thiệt tình mà vì Giản Vũ Tiệp cảm thấy cao hứng.