Giản Nhất Lăng trả lời: [Nghe Vũ Tiệp ca.]
Giản Vũ Tiệp tức khắc so với Vu Hi cảm thấy đắc ý: [Xem đi, em gái tôi không hài lòng, hai phiếu với hai phiếu, ngang nhau!]
Vu Hi nói: [Vậy cậu nghĩ ra tên gì khác không, nếu tên khác so sánh với cái tên này của tôi tốt hơn, tôi liền đồng ý đổi tên.]
Giản Vũ Tiệp bắt đầu suy tư.
Địch Quân Thịnh không kiên nhẫn mà thúc giục: [Đừng lãng phí thời gian, thi đấu đã bắt đầu rồi, trước chơi game đã.]
Cuộc thi trực tuyến chỉ được tiến hành trong thời gian quy định, bỏ lỡ thời gian liền không thể tiến vào thi đấu.
Giản Vũ Tiệp chỉ có thể tạm thời thỏa hiệp, mọi người trước cùng tiến trò chơi.
Loading...
Sau mấy trận thi đấu, [Thịnh khí lăng nhân] chiến đội đạt được đều là vị trí thứ nhất.
Sau hai giờ thi đấu kết thúc.
[Thịnh khí lăng nhân] cái tên này đạt được vị trí thứ tám trong toàn bộ cuộc thi.
Hơn nữa, các chiến đội phía trước có tên đều là tiếng Anh, rất có khả năng là các chiến đội ở nước ngoài.
[Thịnh khí lăng nhân] thập phần bắt mắt.
Vì vậy việc sửa tên chiến đội cũng tạm thời bị gác lại.
Giản Nhất Lăng sau khi kết thúc trò chơi, lại phải xử lý một ít chuyện hằng ngày, trước khi tắt máy tính cô mở ra danh sách các việc cần phải làm.
Đây là thời điểm cô xuyên qua tới, tự mình liệt kê ra.
Hai việc đầu tiên đã bị gạch đi, đó là chữa trị tay cho Giản Duẫn Náo cùng với tìm chứng cứ chứng minh trong sạch của mình.
Chuyện kế tiếp cô phải làm là giúp hoàn thành một số tâm nguyện nhỏ của nguyên chủ, còn có bảo đảm người của Giản gia an toàn, không cho chuyện bi kịch cùng tiếc nuối trong nguyên bản phát sinh.
Sau đó chính là kiếm tiền.
Còn có ba năm, ba năm sau cô đến 18 tuổi, đã thành niên, dựa theo kế hoạch lúc ban đầu, cô liền phải rời khỏi nhà này.
Nhưng gần đây, Giản Nhất Lăng có một tia dao động, nguyên nhân chính là Giản lão phu nhân bọn họ, cùng với gần đây cô thỉnh thoảng mơ thấy một số giấc mộng kỳ lạ.
###
Tiền thiếu phu nhân tìm tới Giản Nhất Lăng, nói đúng ra, cô ấy tìm không phải là Giản Nhất Lăng mà là chủ nhân của gốc cây hoa lan đặc thù.
Tiền thiếu phu nhân biết ba chồng của mình phi thường thích hoa lan, thậm chí đạt tới trình độ si mê.
Lần trước ba chồng của mình đi xem triển lãm hoa lan đã nhìn trúng một gốc hoa lan, nhưng sau đó lại biết được chủ nhân của hoa lan là Giản lão gia tử, hơn nữa lão gia tử không có tính toán bán ra gốc hoa lan này.
Ba chồng cô ấy cũng biết lấy trình độ yêu hoa của Giản lão gia tử, là không có khả năng từ bỏ những thứ yêu thích.
Chỉ là ba chồng cô ấy gần đây luôn ở bên miệng nhắc mãi gốc cây hoa lan kia, làm vãn bối xem ở trong mắt, ghi tạc trong lòng.
Cô ấy cùng chồng của mình sau nhiều lần tìm kiếm, thông qua một số người, tìm được một gốc cây lan có chủng loại tương tự gốc cây lan cùng ngày đó trưng bày.
Tuy rằng không phải cùng một cây, nhưng nếu là tương tự, ba chồng cô ấy hẳn là sẽ thích.
Hơn nữa dựa theo người đó nói, cây hoa lan này cùng với gốc hoa lan trưng bày ngày hôm đó giống nhau, đều là độc nhất vô nhị trên đời.
Cái này làm cho tiền Thiếu phu nhân thập phần kích động.
Cô ấy cùng chồng mình tính toán, mặc kệ dùng bao nhiêu tiền, đều phải đem cây hoa lan này mua trở về, đưa cho ba chồng cô ấy làm lễ vật.
[Phó tiên sinh, cây hoa lan này của ngài tôi thực thích, không biết ngài có nguyện ý ra giá không? ]
Giản Nhất Lăng để lại tên người liên hệ là Phó tiên sinh.