Chương 1013: Thiếu phu nhân của các người là lão đại của tôi (3)
Giản Nhất Lăng chỉ chỉ Địch Quân Thịnh bên người.
"Cậu ta chọc con tức giận?" Phong Úy vội hỏi.
Địch Quân Thịnh trắng mắt liếc nhìn Phong Úy.
"Thân thể anh ấy không tốt." Giản Nhất Lăng trả lời, không có biện pháp giải quyết, liền rất lo lắng.
"A? Là thời gian không đủ hay là cường độ không đủ?" Phong Úy hỏi.
Địch Quân Thịnh lạnh lùng mà liếc mắt nhìn Phong Úy, cảnh cáo, "Chú ý lời ông nói."
Phong Úy lại không sợ Địch Quân Thịnh, ông ấy có hai anh em Giản Duẫn Mạch Giản Nhất Lăng hộ thân, ông còn nói với Địch Quân Thịnh, "Địch thiếu, cậu chính là cần chú ý đến thân thể của mình, đem thân thể của cậu chăm sóc cho tốt, đừng làm cho lão đại của tôi không cao hứng, tôi còn trông cậy vào lão đại mang tôi đi kiếm tiền nuôi gia đình."
"Ông liền lão bà đều không có, lấy đâu ra gia đình mà nuôi?" Địch Quân Thịnh không khách khí mà đáp trả Phong Úy.
"Khụ khụ." Phong Úy ho khan hai tiếng để che giấu giờ khắc xấu hổ này của mình.
Mấy thành viên Trung Nghĩa Minh khác bên cạnh nghe được đoạn đối thoại này đã không biết nên hình dung tâm trạng hiện tại của mình là như thế nào.
Phong Úy không chỉ có kêu thiếu phu nhân của bọn họ là lão đại, còn chờ thiếu phu nhân của bọn họ dẫn ông ấy đi kiếm tiền?
Thiếu phu nhân của bọn họ không phải chỉ là một bác sĩ nổi danh thôi sao? Ở trên phương diện kinh doanh cũng có nghiên cứu đến sao?
Cũng đã tới cấp bậc để có thể làm Phong Úy kêu cô ấy một tiếng lão đại?
Lời nói hôm nay nếu là từ trong miệng người bình thường nói ra, bọn họ cảm thấy cũng không có gì, nhưng mà đây là từ trong miệng Phong tiên sinh người mà bọn họ biết rõ nói ra, phân lượng kia liền không phải là nhỏ.
Mọi người không khỏi lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng.
"Cái kia.. thiếu gia, thiếu phu nhân sẽ làm kinh doanh sao?"
Lão giả béo đại diện mọi người thật cẩn thận mà dò hỏi Địch Quân Thịnh vấn đề này.
Lúc này mọi người đều đối với vấn đề này tò mò không thôi.
"Không rõ ràng lắm." Địch Quân Thịnh trả lời.
Ai?
Không rõ ràng lắm?
Địch Quân Thịnh là thật sự không rõ ràng lắm.
Anh lại không có thấy Giản Nhất Lăng làm kinh doanh qua.
Trước mắt anh cũng chỉ biết thỏ con của anh trên phương diện y thuật thực tinh thông, sẽ làm giải phẫu ngoại khoa, cũng có thể làm pháp y nghiệm thi nghiệm cốt, còn có thể tiến hành nghiên cứu khai phá các loại thuốc tân dược, còn đem nghiên cứu chế tạo ra thuốc trừ sẹo, nước thuốc mọc tóc bán cho Hương Đóa Lệ.
Những mặt khác, anh xác thật cũng không rõ ràng.
Phong Úy ở bên cạnh cười trộm, rốt cuộc chuyện ông ấy cùng Tiểu Lăng đầu tư, chỉ có rất ít người biết.
Địch Quân Thịnh không biết cũng thực bình thường, ai kêu ba năm trước đây cậu ta vỗ vỗ mông liền đi rồi, còn không cho con bé gặp cậu ta.
Lão giả béo lại quay đầu nhìn về phía Phong Úy, ánh mắt nghi hoặc, muốn Phong Úy có thể tiến thêm một bước giải đáp nghi hoặc cho bọn họ.
Phong Úy cười giải thích, "Có một số việc Địch thiếu gia không biết cũng thực bình thường, rốt cuộc Địch thiếu gia cùng lão đại của tôi đính hôn cũng chỉ mới mấy tháng, nhưng mà tôi đã đi theo lão đại đã hơn hai năm."
Không biết có phải bị Giản Duẫn Mạch ảnh hưởng hay không, Phong Úy cũng lấy chuyện làm cho Địch Quân Thịnh tức giận là thú vui.
Mọi người Trung Nghĩa Minh hai mặt nhìn nhau, biết lấy địa vị cùng thân phận của Phong Úy không có khả năng nói hươu nói vượn để chọc bọn họ chơi.
Ông ấy đã cùng Giản Nhất Lăng hợp tác hơn hai năm, như vậy khả năng làm sai cũng không lớn.
Một lời này của Phong Úy nói xuống, mọi người lại nhìn về phía thiếu phu nhân nhỏ nhắn xinh xắn của bọn họ, biểu tình liền hoàn toàn không giống nhau.
Thiếu phu nhân của bọn họ nếu thật sự như Phong tiên sinh nói như vậy, vậy Trung Nghĩa Minh của bọn họ chẳng phải là tiền đồ một mảnh quang minh hay sao?
Phong Úy lại nói với Giản Nhất Lăng, "Lão đại, chờ tâm tình của con tốt, có hạng mục thích hợp nhớ rõ mang theo chú, chú mỗi ngày đều mang trà sữa cho con."
Hóa ra ông ấy đem trà sữa đến đây cho thiếu phu nhân bọn họ là vì để hối lộ cô ấy nha?