Sau một chuyến đi "dài" ở Nhật, Song Song cùng Ưu Lục và Thiết Lãnh trở về nước. Nhưng hai người kia ở trên máy bay lại làm loạn, gây ồn ào làm cô không ngủ được, khi xuống xe nhìn bộ dạng bơ phờ.
Vừa đi về nhà, một nam nhân đứng trước cửa, nhìn thấy Song Song, khẽ nhếch môi lên:
"- Bảo bối, em về rồi!"
Cô không hề cảm thấy quen biết, cố ý bỏ qua anh ta, muốn đi vào nhà, liền bị đặt vào tường:
"- Em dám quên tôi?"
"- Thật sự tôi không quen anh?" - Song Song nhàm chán trả lời, thực sự cô không quen người này.
"- Để tôi nói cho em biết."
Tay cô liền bị anh ta bắt lấy, khoá ra đằng sau, anh ta ung dung tựa người lên thân hình nhỏ bé của cô, cười như không cười:
"- Nghĩ cho kĩ!" - Vừa dứt lời, môi Song Song đã bị anh ta ngậm lấy, dây dưa không dứt.
"- Bỏ... bỏ ra."
"- Thật không ngoan ngoãn."
Anh ta thổi vào mặt cô một hơi, mang dư vị trà xanh, lại có cả hơi thở đàn ông, làm cô mơ màng một hồi.
"- Tử Vận, là anh?"
"- Lâu như vậy, giờ mới nhớ?" - Tử Vận khẽ nheo mắt, rồi tiếp tục nói - "Thế nào lại dám quên tôi, cùng Ưu Lục kia có quan hệ."