Sau khi trở về, Dạ nói với Nhật "Này, hai huynh đệ mik quả thật tài năng, giành đc cả 2 giải nhất."
"Chẳng thế thì sao, chúng ta chẳng những đẹp mà còn tài giỏi nữa chứ, thế mới xứng là con cưng của trời." Nhật khoe khoang.
Dạ nói "Trong thời gian chưa bị tên Hàn Lâm kia tấn công, chúng ta phải biết tận dụng cơ hội này để tuyển mỹ nhân."
Nhật có vẻ hơi lo "Còn phụ hoàng thì sao?"
"Sợ cóc gì! Đệ cứ tin ở huynh." Dạ vỗ ngực cam đoan.
"Lần này đệ tin ở huynh. Mà chúng ta hot như thế, chỉ cần dán thông báo lên 1 cái là mỹ nhân đổ ùn ùn vào trong cung."
"Lát nữa huynh sẽ sai người đi dán thông báo ở ngoài thành để mỹ nhân biết còn đăng kí."
Nhật nói" Thế chúng ta phải tuyển chọn CHẤT LƯỢNG như thế nào? Nếu vớ phải mấy con mụ béo ú, lùn, xấu thì sao?"
"Huynh có ý rất hay nè." Dạ vẫy tay.
Nhật hứng thú hỏi "Nói đi mau lên."
"Chúng ta sẽ đứng ở chỗ cao và khuất để cho mỹ nhân ko nhìn thấy nhưng người viết danh sách đăng kí thì nhìn thấy. Sau đó, nếu huynh và đệ cầm bảng có chữ X thì loại, V thì đạt. Đệ thấy cách này khả quan ko?"
"Ok, cứ làm như kế hoạch của huynh đi. Nào, chúng ta đi thôi!" Nhật hào hứng kéo Dạ ra khỏi phòng, phân phó người hầu đi dán thông báo và bắt đầu thực hiện kế hoạch.
Kế hoạch của Dạ đc thực hiện rất suôn sẻ. Tất cả tổng cộng có hơn 300 cô nương từ khắp các nước đến. Nhưng chỉ khoảng 150 mỹ nhân đạt tiêu chuẩn.
Sau cả 1 ngày duyệt mỹ nhân, Dạ và Nhật đi tắm rửa, thay quần áo rồi lên giường đi ngủ.