Nữ Ma Đầu Giới Giải Trí Bị Mất Trí Nhớ

Chương 4



Editor: ___NghienHy___

________________________

Hai người vừa trở về phòng bệnh đã thấy Khương Tranh ngồi ở trên giường bệnh, đầu cúi thấp, bả vai run nhè nhẹ.

Khương Nhiên cả kinh: "Tranh Tranh?"

Khương Tranh chậm rãi ngẩng đầu lên, hốc mắt hàm chứa nước mắt, thấy Khương Nhiên và Hàn Nghị liền ủy khuất đứng lên khóc.

Tâm Khương Nhiên đều nát, chạy nhanh đến hỏi: "Đây là làm sao?"

Khương Tranh không kiềm chế được nghẹn ngào, hơn nửa ngày mới nói câu: "Bọn họ mắng em là đại ma đầu."

Cố gắng nhõng nhẽo mượn di động của cô hộ sĩ, tìm kiếm cụm từ Khương Tranh, kết quả tìm kiếm làm cô muốn cầm một tảng đá đập chết mình.

《 Nữ ma đầu giới giải trí Khương Tranh hôm nay có sao không 》, 《 Khương đại ma đầu có sự tích khủng bố 》, 《 Khương Tranh diss tiền bối này không xứng mở miêng 》, 《 Người mới giới âm nhạc bị Khương Tranh trừng mắt một cái liền bị ấm ức 》, 《 Khương Tranh lại lại lại lại *N lần mặc kệ tất cả đùa giỡn tiền bối 》, 《 Khương Tranh là ma quỷ nói chuyện với ai người đó liền hồ đồ 》, 《 Mỹ nhân Khương Tranh rắn rết rốt cuộc đã giết bao nhiêu người 》, 《 Sau khi nữ vương ác độc mắng người 》......

Anti fans bôi đen quá nhiều, những năm này rốt cuộc cô đã đắc tội bao nhiêu người?

Khương Nhiên một bên vỗ lưng Khương Tranh, một bên nháy mắt với Hàn Nghị.

Hàn Nghị nhanh chóng cười hố hố nói: "Lúc trước em nhìn đến những từ bôi đen này, chỉ cười lạnh nói: Không phải ai cũng có thể làm nữ ma đầu!"

Khương Nhiên: "............" Con mẹ nó còn không bằng không nói.

Khương Tranh xoa xoa nước mắt nói: "Tại sao bọn họ nói em giết người độc ác? Em làm sao có thể làm chuyện này?"

Khương Nhiên im lặng không chửi tục.

Hàn Nghị khụ khụ hai tiếng. Bởi vì lúc Khương Tranh mới xuất đạo rất nóng tính, có vô số người không chịu được cô. Mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi* chứ nói chi đến giới giải trí lắm thị phi. Đại boss sau màn Khương Nhiên không muốn em gái mình chịu ủy khuất nên thu thập vài người, sau đó giới giải trí bắt đầu truyền nhau: Khương Tranh không dễ chọc, người nào chọc người đó xui xẻo.

Mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi: cây cao đón gió, dễ đổ, người nổi bật dễ bị chú ý, bị ghen tị làm hại (nguồn: tangthuvien)

Quả nhiên lúc có người trong tối ngoài sáng ám chỉ, mọi người gặp Khương Tranh đều đi đường vòng.

Truyền thông chỉ có thể đem suy đoán mù quáng của họ viết bài, đổ toàn bộ sự việc lên đầu Khương Tranh không biết chuyện gì.

Khương Tranh tự bêu xấu mình, nổi tiếng bằng scandal hai phần ba đều là công lao của Khương Nhiên.

"Tranh Tranh, truyền thông thích viết tiêu đề giả thần giả quỷ gạt người, em đừng lo lắng. Em xem xem fans của em, bọn họ yêu em rất nhiều." Hàn Nghị mở Weibo ra.

Khương Tranh nhìn qua, cô lướt nhanh đọc những bình luận đầy cầu vồng không thể không nhận ra: # giọng nói được thượng đế hôn #, # cô gái tự mang BGM* #, # đàn ông nhìn thấy cô ấy chỉ muốn khom người quỳ liếm #, # con người dễ nổi #, # linh hồn diễn viên #, # đứng đầu tường Tranh mãi mãi không ngã** #, # nữ vương quản lý biểu cảm #.....

*BGM (Background music): nhạc nền cho video game và blog, nhạc nền trong phim.

**đứng đầu tường Tranh mãi mãi không ngã: ý đại khái là mãi mãi làm fans của Khương Tranh.

"Người ghét em nhiều nhưng người yêu em càng nhiều." Hàn Nghị cho nàng liều thuốc an thần.

Khương Tranh ngây thơ gật đầu. Không biết tại sao người đáng yêu từ nhỏ như cô lại biến thành đại ma đầu, không biết bây giờ quay lại sửa chữa còn kịp không?

Khương Nhiên bảo Hàn Nghị hủy bỏ toàn bộ công việc phía sau để cho Khương Tranh một đoạn thời gian nghỉ ngơi tốt.

Hàn Nghị khó xử: "Cái này không dễ làm. Ngày mai Tranh Tranh phải thu một show truyền hình. Thông báo cũng phát ra rồi, tuyên truyền cũng đã làm, bây giờ hủy bỏ nói ra cũng...."

Khương Nhiên không nói hai lời: "Chuyện này để tôi xử lý."

Khương Tranh nhíu mày, nghiêm túc nói: "Anh, anh dạy em ngôn tất tín, hành tất quả*, chẳng lẽ anh đã quên?

*Ngôn tất tín, hành tất quả:lời nói phải được tin, hành động phải có kết quả, nói phải suy nghĩ cân nhắc, hành động phải kiên quyết.

Khương Nhiên: "..........." Em gái tam quan ngay thẳng thế này, thật cảm động.

Hàn Nghị muốn cười lại không dám cười.

Hàn Nghị mân môi, chờ già trẻ nói xong cuối cùng mới nói câu "Kỉ Mục Dã cũng sẽ tham gia."

Trước mắt Khương Tranh sáng người "Thật ư?" Vẻ mặt vui sướng không thể giấu được.

Khương Nhiên dùng ánh mắt dao găm nhìn hắn.

Hàn Nghị ủy khuất, hắn giấu cũng không giống được mà.

"Em đi, em đi." Khương Tranh kích động chà xát tay, "Ngày mai Mục ca ca khai tràng* sao em lại không đi ủng hộ chứ?"

*Tục gọi mỗi một lần là một tràng, nên sự gì mới mở đầu gọi là khai tràng.

Hàn Nghị: "??" Kĩ Mục Dã đúng là có độc, Khương Tranh bị mất năm năm trí nhớ trong lòng vẫn có thể ghi tạc hắn.

Khương Nhiên: "??" Mẹ nó, làm sao lại tới Dã ca ca?? Vừa rồi cảm động thật phí.

____________Bỏ qua lời tác giả bay đến chương 4_________

"Bà cô của tôi ơi, sao em còn ngẩn người ở đây? Đạo diễn giục chúng ta lên sân khấu kìa! Em còn không lên tí nữa sẽ lên hot search em thể hiện trước mặt tiền bối đấy."

Khương Tranh mặc trang phục truyền thống của dân tộc Triều Tiên đang yên lặng ngẩn người trước gương. Ánh mắt cùng với cái mũi giống nhau như đúc nhưng lại cảm thấy xa lạ.

Lệch lạc, huyền ảo, trật đường ray. Cô mất năm năm trí nhớ nhưng vẫn đang đứng ở vị trí cao không thể với tới. Hết thảy những điều này làm cô cảm thấy vô cùng xa lạ.

Cô quay lại, đáng thương nói: "Hiện tại em rời đi còn kịp không?"

Hàn Nghị tức phun máu.

"Tại sao ngày hôm qua anh không nói cho em hôm nay còn có hạng mục thi đấu?"

Hàn Nghị nghẹn họng. Nha đầu kia vẫn còn đang để ý bộ dáng của mình giống lúc trước như đúc.

Là ai vừa nghe đến ba chữ Kỉ Mục Dã đã say mê thất điên bát đảo, cái gì cũng không nghe không nhớ?

Khương Tranh thở dài, "Thôi, thua thì thua vậy. Loại đại hội thể dục thể thao này mọi người muốn nhìn thấy em thua mới đúng. Nếu không thì ai tới xem?

Hàn Nghị: "..........." May là đạo diễn không nghe thấy, nếu không ông ta sẽ cảm động đến ngất xỉu.

"Lát nữa gặp phải Kỉ Mục Dã em phải kiềm chế. Đừng để fans anh ta tế em lên trời." Hàn Nghị nói. Đáng chết, hôm nay có hai trận đấu, Khương Tranh và Kỉ Mục Dã gặp nhau. Vua gặp vua, không biết lần này hiện trường đất đá trôi sẽ ầm ĩ đến mức nào.

Khương Tranh nhìn Hàn Nghị như nhìn đứa ngốc, cô yêu Kỉ Mục Dã còn không hết, sao có thể mắng anh ấy?

Hàn Nghị lại nói: "Ngàn nói vạn nói, thiết lập con người không thể mất."

Khương Tranh nhu thuận gật đầu. Hàn Nghị bảo nàng không được tùy tiện cười, tùy tiện tán gẫu với mọi người, bảo trì hình tượng cao lãnh, gặp được người không biết thì giả vờ như không thấy, nghe được vấn đề không biết trả lời phải giả chết không nghe. Có đôi khi Hàn Nghị càng giống mẹ hơn anh cô.

" Mời vận động viên số 1 Khương Tranh lên sân khấu."

Máy ảnh lướt qua, mặt Khương Tranh xuất hiện trên màn hình lớn. Toàn mặt bị phóng đại lên mấy lần, cũng may ngũ quan xinh xắn của cô chịu được thử thách này.

Fans điên cuồng hò hét, một tiếng so với một tiếng càng lớn "Khương Tranh Khương Tranh, Tranh Tranh vô địch, có Khương Sơn ủng hộ!"

Dưới sân khấu, Khương Tranh nghĩ rằng cho dù tốt, nhưng thế trận này cũng dọa hai chân cô run rẩy.

Hàn Nghị thấy Khương Tranh lề mề, "Tranh Tranh, thoải mái lên. Tất cả mọi người đều kêu tên em."

Khương Tranh muốn khóc. Hiện tại cô không chỉ đứng ở sân vận động gần khán đài của fans, còn phải đứng trên bàn đu dây cao ba tầng lầu. Thật sự là vận cứt chó mà.

Con vịt bị ép phải chống đỡ, cô đây là bị ép lên trời aaaaaaaaa.

Lúc Khương Tranh lên sân khấu làn đạn trực tiếp chớp mắt như cơn lốc trên màn hình.

# a a a rốt cuộc đợi được Tranh của tôi #

# Mẹ ơi! Tranh Tranh đẹp quá đi #

# Không hổ là đại ma đầu giới giải trí, có thể ca hát, đóng phim, sản phẩm đại diện một giây bán hết, lại còn có thể bay trên bàn đu dây."

# nữ thần hạ phàm tham gia show truyền hình, tiếp tục phát huy tiếp tục phát huy! #

# ha ha ha ha cảm nhận được các vận động viên khác khẩn trương, ai dám giành giải nhất cùng Khương Tranh sẽ không thấy được mặt trời ngày mai #

# Kiều Tịch đã không thấy được mặt trời ngày mai #

# Bàn đu dây này cũng cao quá đi. Mười hai thước, ba tầng lầu, còn phải đụng vào cái chuông ở đối diện mới tính là thắng #

# Hy vọng tổ tiết mục thi thố lấy an toàn làm chính, nếu không thì rất nguy hiểm #

# tôi không có hứng thú gì với trận đấu, ăn ngay nói thật, tôi đến là để xem Khương Tranh mắng người #

# có thể bị Khương Tranh mắng là may mắn của họ #

Tên đã lên dây không thể không bắn, Khương Tranh lúc này đầu óc choáng váng, mũi tên thật sự không muốn bắn.

Cô ý đồ túm tay áo Hàn Nghị, kết quả không túm trúng.

Hàn Nghị đẩy mạnh cô lên sân thi đấu, "Cố lên cố lên!"

Khu đợi.

Kỉ Mục Dã nhìn chằm chằm Khương Tranh trên màn hình lớn, ánh mắt dừng trên người đối phương hồi lâu, tuy rằng tay thì vỗ, nhưng thần sắc hơi lơ lắng.

Cô ấy thực sự là người con gái làm bằng sắt, hôm trước ngất xỉu ở đoàn làm phim, hôm nay đã đúng giờ xuất hiện ở hiện trường thi đấu.

Hắn bảo Tỉnh Mĩ Ny lén đi hỏi thăm, kết quả tin tức đối phương như tường đồng vách sắt, cái gì cũng không hỏi được. Có điều hôm nay cô ấy đứng ở đây, chắc hẳn thân thể không có gì đáng ngại.

Hôm nay Weibo Kiều Tịch đăng bài nhận lỗi, tự cảm thấy hối hận, vô cùng hối hận, chỉ thiếu điều quỳ xuống xin tha thứ, khẩn cầu Khương Tranh tha thứ cho cô ta. Bài nhận lỗi mặc dù không nhắc đến chuyện Khương Tranh bị thương, nhưng trên cơ bản mọi người đều biết.

Cô ta không thích Khương Tranh nhưng trong việc này Kiều Tịch quả thật nóng vội trèo lên cao, không có đầu óc cọ nhiệt của Khương đại ma đầu. Trong cái nghề này diễn viên lão làng vô cùng tán thành giá trị thương mại của Khương Tranh, khẳng định sẽ không vì một người mới đắc tội Khương Tranh. Chỉ cần Khương Tranh còn nổi, Kiều Tịch sẽ không có ngày xoay người.

Chỉ là rốt cuộc Kỉ Mục Dã lo chuyện gì? Từ ngày hôm đó đến bây giờ tâm trí hắn đều không yên ổn.

"Hôm đó không có việc gì cậu lại qua đoàn phim bên cạnh làm gì?" Tỉnh Mĩ Ny không nhịn được hỏi.

"Đến để học tập người ưu tú hơn ", Kỉ Mục Dã nhún nhún vai, "Chị nên khen ngợi tôi."

Tỉnh Mĩ Ny "......" Tôi tin cậu cái quỷ!

Đúng lúc này MC hô: "Mời vận động viên số 9 Kỉ Mục Dã đến khu vực thi đấu bàn đu dây."

Vẻ mặt Tỉnh Mĩ Ny lo lắng "Chú ý bảo vệ chính mình!" Ngàn vạn lần đừng bị Khương Tranh mắng đến bẽ mặt.

*

Nhóm khách quý mặt trang phục dân tộc khác nhau, cùng nhau tiến đến bàn đu dây. Mặt ngoài Khương Tranh cao lãnh, trong lòng vô cùng lúng túng, thấy người chỉ có thể miễn cưỡng giật nhẹ khóe môi.

Cũng may mọi người đã khắc sâu nhận thức đối với một Khương Tranh mặt lạnh chỉ biết nói lời ác độc cho nên cũng không để trong lòng. Chỉ cần chung một khung hình với Khương Tranh, cọ được lưu lượng của cô ấy đã là lời rồi, không cần để ý tiểu tiết, dù sao người bị cô bơ nhiều lắm.

________________

11-06-2020

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv