Chỉ chốc lát sau, Lưu quản gia, Nguyễn ma ma và hai nha hoàn đi vào quỳ xuống dập đầu.
Phía sau không thấy ai, nhìn thấy những người này đang hành lễ, sắc mặt Hầu lão phu nhân tối sầm lại: "Người đâu? Người ngươi đi đón đâu?"
“Lão phu nhân, Hi cô nương nói chúng lão nô không bằng chứng, không thể chứng minh nàng là hài tử Hầu phủ. Bởi vậy nàng không chịu cùng lão nô trở về.” Nguyễn ma ma nói.
Mọi người đều sững sờ.
Triệu Như Ngữ đã trở lại phía sau Nhị phu nhân càng giật mình, há to miệng.
Vì sao đời này lại khác đời trước? Ở kiếp trước, Hứa Hi đã quay lại nay khi biết tin. Nàng ta cử chỉ hành động không phóng khoáng, hành sự sợ hãi rụt rè, trên bàn tiệc cũng không biết nói hay làm gì.
Lần đầu tiên gặp mặt lão phu nhân cùng Đại phu nhân đều không thích nàng. Liên tục mắng nhiếc, châm chọc Nhị phu nhân như trước.
Nhị phu nhân dường như ngay từ đầu đã không thích Hứa Hi. Hơn nữa lão phu nhân cùng phu nhân vì việc này nhiều lần giáo huấn bà, làm bà càng thêm ghét bỏ Hứa Hi.
Vì thế bà đối với Hứa Hi cùng dưỡng nữ rất giống nhau. Trước mặt có vẻ thân thiện thân mật. Nhưng sau lưng lại ngấm ngầm nói móc, vắng vẻ, thậm chí tra tấn.
Hứa Hi là hài tử được nuôi dưỡng bởi một nông hộ nhỏ, cảm thấy rất tự ti sau khi vào Hầu phủ. Hơn nữa Nhị phu nhân, thân là sinh mẫu cũng đãi với nàng như thế. Làm cho nô bộc trong phủ kinh miệt, không tôn trọng nàng. Làm nàng càng trở nên mặc cảm, tự ti hơn. Sau này khi nàng lớn tuổi muốn bàn chuyện hôn nhân, Đại phu nhân mỗi lần ra ngoài đều dẫn nàng ra ngoài giao du, nàng phạm đủ loại sai lầm, trở thành trò cười trong giới quý nữ kinh thành.
Hầu phủ vẫn luôn đang trên đường đi xuống. Giới quý tộc hàng đầu Hầu phủ đã vào không được. Ngày thường Hầu phủ đều giao du với các phu phân quan lại cùng cấp ngũ, lục phẩm. Thân thế Hứa Hi vốn đã bị người người bàn tán say sưa, nàng còn mất mặt như thế, càng làm Hầu phủ bị người khinh bỉ chê cười.
Lúc ấy, lão phu nhân tức giận đến mức ra lệnh không được đưa nàng ra ngoài.
Vì thế, Hứa Hi vẫn luôn phí hoài tuổi xuân cho đến năm 18 tuổi mới được Nhị phu nhân làm chủ, gả người đàn ông xuất thân từ một gia đình nghèo khó thanh danh rất xấu.
Triệu Như Ngữ nhớ rõ rành mạch, Hứa Hi đời trước chính là hôm nay được đón trở về. Bởi vì hôm nay là sinh thần của Triệu Như Ngữ. Tuy rằng Nhị phu nhân không coi trọng, nhưng Đại phu nhân bảo phòng bếp làm cho nàng mấy món thích ăn, còn đưa cho nàng bộ y phục mới. Các tỷ muội trong phủ cũng sẽ tặng nàng một ít quà nhỏ.
Hôm nay Hứa Hi được đón về, trừ bỏ đường tỷ cùng đường muội, không ai quan tâm đến sinh thần của nàng.
Bây giờ mọi thứ đã khác với kiếp trước. Hứa Hi chẳng những không có ngoan ngoãn cùng Nguyễn ma ma hồi phủ. Hơn nữa còn nói những câu như “Không có bằng chứng, không thể chứng minh nàng là hài tử Hầu phủ, cho nên không chịu trở về”.
Triệu Như Ngữ tự hỏi liệu mình có nghe nhầm không. Đây là những lời Hứa Hi có thể nói ra nói sao? Hứa Hi chẳng lẽ cũng giống cô, trọng sinh?
Nàng nhìn Nguyễn ma ma chằm chằm, hy vọng bà ta có thể lặp lại những gì mình vừa nói.
Nhưng mà, Nguyễn ma ma sau khi nói xong dựa theo phận phận mà đứng ở nơi đó, hơi cúi đầu, không nói thêm lời nào.
Sau khi lão phu nhân Hầu phủ ngạc nhiên, bà nhìn Lưu quản gia và nói: “Lưu Hằng, ngươi đem tình huống giải thích cẩn thận.” Giọng điệu của bà trở lại vẻ thờ ơ thường ngày.
“Đúng vậy.”
Lưu quản gia không dám thêm dầu vào lửa, thành thật thuật lại mọi chuyện xảy ra hôm nay
Nghe được lời nói của Hứa Hi được hắn truyền lại, lại nghe được Hứa Hi không chút do dự treo cổ tự tử để không trở về Hầu phủ, mọi người đều sửng sốt. Trộm quan sát thần sắc lão phu nhân thấy mặt lão phu nhân sớm đã đen như đáy nồi.
Mà Triệu Như Ngữ cũng đã xác định, Hứa Hi hiện tại nhất định sẽ không phải là Hứa Hi kiếp trước.