Edit: babynhox
Lý Lập phản ứng cũng rất mau, thấy dao phay kia sắp rơi xuống, hắn đóng cửa phòng rầm một cái.
Gần như là đồng thời, cửa phòng liền bị phá một cái lỗ thủng to, khe hở bị dao chém rộng chừng ba ngón tay.
Mặt của chồng cô Khâu liền xuất hiện tại ngay khe hở chỗ cánh cửa kia, người bên trong có thể nhìn thấy rõ nụ cười dữ tợn và ánh mắt nham hiểm của hắn ta.
Mặc dù biệt thự này có hơi cũ, ngay cả sàn nhà cũng không tu sữa lúc đạp lên sẽ nghe tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt.
Thế mọi người ở đây cũng khá thực tế, cho nên thiết bị đồ vật trong nhà khắp nơi đều rất tốt.
Cửa phòng đều là gỗ thật bền chắc, lại được thợ thủ công cắt mài tỉ mỉ, trên thực tế là vô cùng vững chắc.
Ngay cả Lý Lập có thể chất mạnh như vậy cũng không có cách nào chém xuyên qua, mà cái tên đàn ông khi còn sống là tên yếu kém ngay cả Uông Bội cũng có thể quật ngã, lại là người đầu tiên chém ra một lổ thủng lớn như vậy.
Có thể thấy được hiện tại thể chất của người chơi đã không tồn tại lợi thế nghiền ép nửa rồi, so sánh trên sức mạnh thì bọn họ đã biến thành mồi săn chân chính rồi.
Dường như người đàn ông bên ngoài kia cực kỳ căm hận mấy người này, bộ dạng như mèo bắt con chuột thong thả hành hạ bọn họ.
Chỉ thấy mặt của hắn ta từ từ dán vào khe hở trong cái cửa dựng thẳng kia, một con mắt thâm độc nhìn xuyên qua khe hở muốn thưởng thức những vẻ hoảng sợ của những con chuột này.
Lý Lập và Uông Bội bị ánh mắt kinh khủng này dọa cho sợ đến lui lại hai bước, phản ứng của bọn họ giống như là lấy lòng được tên ngoài cửa, liền nghe hắn ta phát ra mấy tiếng cười to đắc ý.
Vậy mà một giây kế tiếp, tiếng cười của hắn ta lại bỗng nhiên thay đổi vặn vẹo, biến thành tiếng kêu đau thảm thiết.
thì ra là Chúc Ương kéo Lý Lập đứng bên cạnh cửa ra, mình đứng vào cái vị trí kia, ngay sau đó đưa ngón tay móng nhọn liền xông lên đâm thẳng vào mắt hắn ta ——
"A ~~~, a ——!"
Động tác này của cô khiến cho bả vai của ba người trong phòng run rẩy, nhìn thôi cũng đã thấy đau, tên ngoài cửa kêu thảm thiết biến dạng vài lần.
Qua hồi lâu mới bình phục lại, sau đó người bên ngoài chính là thẹn quá thành giận, không còn kiên nhẫn từ từ hành hạ nửa.
Xuyên qua khe cửa có thể thấy rõ ràng người bên trong, đối phương giơ dao phay trong tay lên lần nửa, với độ mạnh của lần thứ nhất, sợ là nhiều nhất chỉ chém hai lần thì cả cánh cửa đều bị chém tan.
Hơi thở của Lý Lập nghẹn đến cổ họng, lại thấy cùng lúc với dao chém xuống thì Chúc Ương bỗng mở cửa phòng ra.
Bọn họ cũng bị động tác cửa người này hù dọa suýt ra nước tiểu, vốn là không cản được hai lần, bây giờ cô còn để hắn ta trực tiếp vào luôn?
Ai ngờ thân thể của chồng cô Khâu bởi vì quán tính cửa sức mạnh nên nghiêng người về trước, dao kia vung vào khoảng không, cả người liền lảo đảo ngã nhào về phía trước.
Chúc Ương không đợi hắn ta ổn định trọng tâm liền mượn quán tính này đạp hắn ta một cái nằm gục tại chỗ, rút một chai rượu trong tủ bên cạnh TV. Bật mở nắp chai liền có từng dòng rượu rơi xuống người đàn ông đang nằm.
Lần này người đàn ông này vốn đã rất thê thảm, cả người bị xay thành thịt vụn, sau khi ngưng tụ lại thì cả người đều là vết đứt.
Cái mùi vị đau xót không chút dễ chịu khi cả người đầy vết thương lại bị cồn rượu xối lên này, chỉ có bản thân hắn ta có hiểu.
"A ——, a ——!"
Người đàn ông trên đất đau đến cuộn rút thành một cục, chất lỏng rượu như thẩm thấu vào da của hắn ta, giống như vô số con kiến đang gặm cắn.
Bọn Lý Lập thấy người này ra sân không tới ba phút đồng hồ, đã bị làm cho kêu la hai lần, nhìn Chúc Ương dù đã mất đi lợi thế còn không chút hoang mang vững vàng làm một đống thao tác, đến mức bọn họ muốn hét to 666*.
*Thuật ngữ mạng Trung dùng để khen ngợi
Vội vàng cùng nhau nói : "Lão đại thật lợi hại, lão đại thật tuyệt, lão đại còn cần làm cái gì không? Ngài nói, bọn tôi làm là được."
Chúc Ương liền kiêu ngạo nói: "Vậy còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhân thịt băm ướp rượu đỏ đã xong rồi, tiếp theo là nướng thịt."
Uông Bội lập tức móc cái bật lửa ra, suy cho cùng cũng là phải chạy trốn, cho nên vẫn chuẩn bị những vũ khí công cụ linh tinh cơ bản.
Ngọn lửa vừa dính vào người đàn ông trên đất đang kêu đau này liền cuốn sạch toàn thân, cả người biến thành người lửa.
Thịt nướng rượu đỏ truyền đến mùi thơm thoang thoảng cũng tiếng tách tách, bốn người nhìn người sắp bị nướng chín, cười lạnh mấy cái rồi ra cửa.
Ai ngờ mới vừa đạpcửa phòng liền nghe bên trong truyền đến một tiếng vang thật lớn, mọi người quay đầu lại, thấy người đàn ông kia lại đứng lên.
Lửa trên người đã dập tắt, cả người giống như nhân thịt được nướng chín có mùi tương nâu.
Đối phương rít gào một tiếng, không giống tiếng người. Sau đó nhặt dao phay trên đất lên, trong nháy mắt đã đến gần bọn người Chúc Ương.
Tốc độ nhanh, đơn giản không thể so sánh với ma quỷ đã gặp ngày thường.
Mấy người tránh né bị dồn đến bồn rửa mặt bên kia, Chúc Ương thấy lúc hắn ta đuổi theo ra cửa thì thịt trên người vẫn còn ở sôi bọt.
Vội vàng cầm ống nước bên cạnh máng nước lên, đang muốn mở mức nước thật lớn làm cho thịt trên người hắn ta đang nóng gặp nước lạnh xung khắc này thì sau lưng người đó liền đưa ra một cái tay, đè đầu của hắn ta lại đập vào trên tường.
không ngờ là cô Khâu, dáng vẻ lúc này của cô ấy cũng là đầy máu trên người, cổ và tay chân cùng nhiều chỗ khác đều là vết đỏ, có thể thấy được khi còn sống đã bị phanh thây rất thê thảm.
cô ấy cười cười với mấy người bọn họ: "Chồng tôi không ra gì, quấy rầy đến các vị rồi, đừng cười, tôi cũng nên dẫn anh ta đi rồi."
nói xong liền kéo người đàn ông kia chuẩn bị trở về phòng.
Vậy mà người đàn ông khi đối mặt với người chơi bọn họ rất dữ tợn oai phong này khi đi về phía căn phòng thuê của vợ chồng hắn ta càng gần thì càng hoảng sợ, sợ đến mặt không cón chút máu ——
Mặc dù hắn ta đã không có hình người, nhưng sợ hãi và co rúm trong cặp mắt kia có thể thấy được khi còn sống cô Khâu phải chịu người này đánh đập hành hạ, nhưng sau khi chết cuối cùng đã xoay người thay đổi lập trường.
Chờ người đàn ông bị bắt đến phòng, chân của hắn ta còn cố gắng ôm dọc theo cánh cửa giãy giụa không muốn đi vào, giống như vào đó sẽ bị hành hạ vô tận.
Mà tiểu Minh nhảy nhót đi theo ở phía sau nhìn thấy, đưa chân ngắn ra đạp vào mu bàn chân của người đàn ông kia, lại quay đầu lại cười cười với Chúc Ương.
một nhà ba người liền biến mất ở trong căn phòng linh tinh đen không thấy đáy.
cô Khâu giúp một tay đương nhiên là chuyện vui ngoài ý muốn, bọn Lý Lập chưa từng gặp chuyện dễ dàng như vậy.
Nhưng cho dù như thế nào, người đàn ông kia biến thành quỷ đã khó dây dưa như vậy, hơn nửa chỉ là một trong mấy con quỷ, có NPC quỷ bằng lòng giúp bọn họ kiềm chế đám quỷ kia cũng giảm bớt một phần áp lực.
Mọi người đang chuẩn bị rời khỏi chỗ này đi xuống lầu, đã cảm giác được mặt tường ngay chỗ bồn rửa mặt chuyển động.
Tiếng chuyển động còn rất to, làm cho cả hành lang cũng lung lay hai cái, mấy người chống đỡ mặt tường mới đứng vững được.
Sau đó liền có một thân thể mập mạp chui ra từ trong mặt xi măng sau lớp gương.
Giống như hình dạng của nữ quỷ tiểu thư, lúc này nước bùn xi măng trên đất như biến thành bùn nhão tự nhiên
Mà thân thể mập mạp đầy bùn nhão của chủ nhà lại có thể làm loại đồng tác mềm mại không xương, nhanh chóng trượt dài trên mặt đất thành chữ S nhích tới gần bọn họ.
Dáng người mập mạp làm loại này động tác này vô cùng tức cười, nhưng tốc độ đáng sợ giống như con cá mè hoa chết nhìn chằm chằm vào đầu của bọn họ, còn bị nước bùn bao phủ lộ ra hàm răng cùng nụ cười âm u khiến cho người ta hoàn toàn không cười được.
Mục tiệu của người kia cũng rõ ràng, đầu tiên là nhắm thẳng vào Chúc Ương, ngay lúc đụng vào được ống quần của Chúc Ương thì cả người đã bị chắn lại rồi.
Cũng là Chúc Ương tay mắt lanh lẹ chụp lấy một cái ghế bên cạnh hành lang, trực tiếp kẹp chặt đầu và bã vai của chủ nhà lại.
Cho dù chênh lệch sức khống chế của mãnh thú thì cũng phải bắt được đầu của đối phương trước, đầu không có sức lại là chỗ quan trọng, bắt được liền dễ dàng tránh thoát.
Quả nhiên chủ nhà nhanh chóng giãy dụa giống như con cá chết thiếu oxy, nhưng Chúc Ương cũng không thoả mãn như thế.
cô không chút sợ hãi mà đâm một dao trên đầu chủ nhà, ghim cả cái đầu ông ta xuống mặt đất.
Sau đó mới rút lui mở cái ghế ra hiệu cho Lục Tân dùng cái ghế cố định thân thể đang giãy dụa của chủ nhà lại, sau đó nâng dao chặt xuống cổ của ông ta.
Chủ nhà đáng thương cuối cùng cũng đợi đến đêm đòi hồn mới có thể ra ngoài, còn chưa kịp biểu diễn bản lãnh trong người, liền bị Chúc Ương làm cho đâu thân chia lìa.
Bọn Lý Lập còn chuẩn bị nâng chân đá người này để hóa giải áp lực cho Chúc Ương, kết quả toàn bộ quá trình không tới năm giây thì tên này đã ngã nhào, bọn họ cũng bị thao tác nhanh nhẹn này làm cho là trợn mắt há hốc mồm.
Chúc Ương nhìn hai người có bộ dáng chuyện hiếm thấy, khinh thường nói: "Thế nào? Chưa từng thấy làm thịt cá hoa mè ngoài chợ sao?"
Đương nhiên đã thấy làm thịt cá rồi, cũng là dùng định dài cố định trên ván gỗ, sau đó bắt đầu lóc thịt.
Nhưng ——
Lúc này nữ quỷ tiểu thư từ trong gương ra ngoài, thấy thế không vui.
cô bé bất mãn oán trách Chúc Ương: "Chị ơi, động tác của chị có thể đừng nhanh như vậy được không, em còn muốn chờ lúc ông ta đang đắc ý tự cho rằng đã báo được thù thì ra ngoài hù chết ông ta, bây giờ cũng chưa đánh cái nào liền bị chị phế rồi."
"không phải nói sẽ cho em có cơ hội thể hiện sao? Chị không thể giành cơ hội thể hiện của em."
Vẻ mặt của Lý Lập và Uông Bội đều chết lặng, được rồi! Vị nữ quỷ tiểu thư này vừa bắt đầu chính là ở phe của bọn họ, hơn nữa trước đêm đòi hồn đã là quỷ rồi, giúp bọn họ cũng rất bình thường.
Chúc Ương khoát tay áo một cái, ý bảo cô bé đừng lải nhải nửa, chỉ chỉ thi thể mập trên đất: "Tạm thời cái đầu này còn có tác dụng với tôi, thi thể thì cô thu về đi, thử nghĩ xem cô đã bị nhốt bao lâu? Còn ông ta mới bị nhốt ba ngày đã ra ngoài hít thở, sướng cho ông ta quá rồi."
Nữ quỷ tiểu thư thấy vô cùng đúng, cảm động chị của cô bé đã suy nghĩ cho mình như vậy, sau đó vung tay lên thì nước bùn liền cuốn thi thể của chủ nhà trở về vách tường.
Vào đêm đòi hồn thì tất cả quỷ hồn đều có lực lượng tăng mạnh, nữ quỷ tiểu thư đã chết nhiều năm tự nhiên sẽ là người đứng đầu.
Hơn nữa tuyến nhân vật của cô bé có rất ít người kích động hiện ra, cho dù có hiện ra thì phần lớn người chơi cũng sẽ sợ tăng thêm độ khó khi chạy trốn trong đêm đòi hồn, tất cả người chơi trước Chúc Ương, không có một người nào từng thả cô bé ra.
cô bé vốn là chết oan, còn có oán khí hành hạ ngày đêm, một khi bộc phát đương nhiên là rất mạnh.
Nhưng mỗi một tuyến quỷ hồn cho dù có lợi hại cũng có rất nhiều hạn chế, cũng như một nhà cô Khâu ở lầu hai cùng nữ quỷ tiểu thư, một khi người chơi đi qua khu vực này rồi thì bọn họ cũng không có thể nhúng tay vào nửa.
Cho dù là cứu người hay là hại người cũng không được, nếu không nữ quỷ tiểu thư còn muốn trực tiếp hộ tống chị của cô bé đi ra tới cửa, đáng tiếc quy tắc trò chơi sẽ không có chỗ trống để chui vào dễ như vậy.
Nhóm người Chúc Ương bình yên ra khỏi hành lang, đi tới cầu thang, đang chuẩn bị lúc xuống lầu liền thấy bà chủ không biết đã chui được ra ngoài lúc nào đang ở một chỗ ở cầu thang.
Cả người gục trên bậc thang đang chuẩn bị đi lên đi, đang ngước đầu với khuôn mặt bị Chúc Ương làm cháy rụi nhìn bọn họ cười đến ác độc.
Ai ngờ Chúc Ương nhìn thấy bà ta cũng cười vui vẻ, sau đó giơ tay ném cái đầu trong tay tới hướng của bà ta ——
"Này, cho bà, để bà khỏi nói tôi không giữ lời. Chúc Ương tôi đã nói, thì không có đạo lý không giữ lời?" Chỉ chỉ cái đầu mà bà chủ đưa tay chụp theo bản năng: "nói buổi tối để cho hai người các người gặp mặt liền cho các người gặp mặt."
Bà chủ nhà nâng cái đầu trong tay lên, đối mặt với chủ nhà, đây đúng là gặp mặt thật sự, ý trên mặt chữ.
thật ra sau khi chủ nhà bị chặt đầu thì còn chưa chết, cả đường từ hành lang tới đây đều há miệng mắng chửi nhóm người Chúc Ương.
Kết quả bỗng dưng bị ném ra ngoài, lúc được chụp lấy thì tầm mắt đã nhìn thấy khuôn mặt thối rửa.
Cùng lúc đó bà chủ nhà cũng phát hiện đây là đầu của chồng mình, hai người đồng thời phát ra từng tiếng thét chói tay giống như đang thi đấu sóng âm.
Bị đối phương dọa sợ!
Tiếp đó hai con quỷ còn chưa phản ứng kịp lại bị nhóm người Chúc Ương dùng dây điện trói lại nhét vào trong gương.
Lúc chủ nhà bị nhét vào vẫn còn kêu thảm cầu xin tha thứ: "Đừng nhét tôi vào, tôi không muốn phải nhìn thấy khuôn mặt thối rửa cửa người này, cô dứt khoát ném tôi về trên lầu, tôi nằm ở trong nước bùn làm hàng xóm với nữ quỷ tiểu thư còn tốt hơn."
Bà chủ nhà nghe vậy liền từ trong đau buồn biến thành oán hận: "Rốt cuộc tôi biến thành như vậy là vì ai hả? Ông còn muốn như hình với bóng với con yêu tinh kia đúng không? Vậy hãy để cho ông ngày ngày nhìn khuôn mặt thối nát này của bà đây đi."
Chúc Ương sửng sốt, sớm biết hai người níu kéo lẫn nhau thì cô nên cũng sẽ không phí công phế ông ta rồi.
đang muốn phủi tay tiếp tục đi ra ngoài, bên thắt lưng chợt bị một sức mạnh đánh tới.
Cả người Chúc Ương liền bị đánh ngã, đau nhức cuốn tới, cô cảm giác được mình đã bị hung hăng đá một cái.
Lúc này ba người khác cũng vì cô bị đánh lén mà cảnh giác, trong mắt Lục Tân lóe lên một chút tàn nhẫn, chỉ đè bàn tay đang giơ lên theo bản năng mình, cuối cùng không làm gì cả.
Chỉ là tiến lên đở Chúc Ương dậy.
Vào lúc này Lý Lập cũng bị tấn công, cả người bị xúc té trên mặt đất, người đứng gần hắn là Uông Bội chợt cảnh giác cực cao.
Chúc Ương cũng đã tỉnh táo lại một lúc, tố chất thân thể của cô đã trở nên rất mạnh, chẳng qua là đời này cô rất ít bị đánh, trong ánh mắt cô liền lấp đầy ý nghĩ điên cuồng dữ tợn.
cô quơ lấy máy uống nước bên cạnh cái bàn hung hăng đập một cái, cái thùng chất liệu nhựa nổ nát vụn.
Tất cả bọn họ đều bị nước bao phủ, sau đó trên sàn nhà thì có dấu chân bỗng xuất hiện trên bãi nước.
đang ở cách Chúc Ương không tới hai thước, xem ra là đang chuẩn bị tấn công cô lần thứ hai.
Chúc Ương nhếch miệng cười hung ác: "Bắt được mày!"
Chuỗi dấu chân này muốn chạy trốn, nhưng nếu có loại lợi thế tàn hình nghịch trời này thì tự nhiên những mặt khác sẽ không thể so sánh với những con quỷ khác, thậm chí thể chất cũng không có tăng quá nhiều.
Chúc Ương nhanh chóng chộp được đối phương, sau đó ấn mạnh xuống mặt đất, lại nháy mắt với Lục Tân.
Lục Tân không cần cô dặn đã tìm được một lọ nước sơn ở góc tường, nhà cũ khắp nơi đều bị sứt mẻ thì có không ít mấy thứ đồ này.
Quay đầu chính là đổ lọ nước sơn ra, con quỷ tàng hình cũng liền không còn chỗ nào trốn.
Lúc này Chúc Ương mới buông tay ra, đổi lại bọn Lý Lập giữ người, kéo qua trước cái quạt gió thật to bên cạnh bàn.
Máy điều hòa trong phòng khách đã hư từ lâu, chỗ này lại không nhỏ cho nên bình thường đều dựa vào quạt gió lớn này, trước đó Chúc Ương còn kéo đứt sợi dây treo cổ bà chủ ở trước cửa.
Nhưng ngày hôm sau không có quạt gió lại chê quá nóng, nên sai Lục Tân đi sửa.
cô tay không nâng cái quạt gió lớn như vậy, cấu xé cái lồng che cánh quạt ra, chỉ còn lại ba cánh quạt kim loại lớn.
Loại quạt gió có động lực rất lớn, một mình Chúc Ương cũng không sử dụng được, liền để cho Uông Bội mở chốt cho cô, đương nhiên là số lớn nhất.
Sau đó cánh quạt kim loại liền điên cuồng xoay chuyển ra tàn ảnh, Chúc Ương nhe răng cười ra hiệu cho Lý Lập bên cạnh di chuyển.
Sau đó liền ấn quạt máy vào trên người con quỷ trên mặt đất.
Tiếng kêu thảm thiết liền vang vọng khắp phòng khách, giọng nói của Chúc Ương phủ giữa tiếng kêu thảm thiết.
cô không chút hoang mang nói : "không có cưa điện, cái này hơi cùn một chút, mày liền được thoải mái rồi."
Chẳng biết cô Thôi đã xuất hiện quanh bọn họ từ lúc nào, nhìn này một mảnh máu thịt văng tung tóe, chậc chậc nói : "Má ơi! Trò vui này chính là thảm nhất từ trước tới nay rồi hả? Cần gì chứ, chỉ có hai mươi vạn, không nên dập đầu chết theo, lần này tốt rồi, tự đâm đầu vào chỗ chết."