Edit by Ngọc
Beta: Thùy Linh
Chuyện này nguyên chủ căn bản không biết, trong nội dung cốt truyện mà Diệp Thiều Hoa tiếp nhận, nguyên chủ vì chịu đả kích luân phiên nên dẫn đến tinh thần không được bình thường, lúc đó Triệu Di Quân không để nguyên thân ở trong mắt, lên chuyện này chưa hề xảy ra.
Nhìn thấy Diệp Thiều Hoa đứng bên cạnh mẹ Diệp không nhúc nhích, đáy lòng ghen ghét của Triệu Di Quân trở lên thoải mái vô cùng.
Cho dù cô có thành công thì sao, mẹ của cô mãi mãi là vết nhơ trong cuộc đời cô.
Nói thật, đừng nói bản thân Diệp Thiều Hoa là người như thế nào, hiện tại mẹ Quý chỉ có một ý nghĩ, chỉ cần con trai bà chịu kết hôn, đối phương chỉ cần là con gái thì bà thực sự không thèm để ý đến vấn đề nào nữa.
Bất quá, ánh mắt bà nhìn phía Triệu Di Quân như có điều suy nghĩ, từ lúc cô gái này nhất định phải dẫn bà tới gặp mẹ Diệp bà đã biết đối phương không chỉ vì mục tiêu này.
Bà Quý là ai? Bà đương nhiên nhìn thấu ý đồ của cô ta, chỉ có điều bà cũng rất muốn gặp Diệp Thiều Hoa, nên không hề vạch trần cô ta.
Lúc này Triệu Di Quân trước mặt mọi người vạch trần thân phận của mẹ Diệp, mẹ Quý nhìn Triệu Di Quân thật sâu: "Triệu tiểu thư, xét về phương diện nhân cách mà nói, người người bình đẳng, cô không có tư cách đi bình luận và phán xét cuộc sống của người khác."
Mẹ Diệp cũng không phải kẻ ngốc, bà đương nhiên biết rõ vì sao Triệu Di Quân lại tìm mẹ Quý đến.
Còn cả câu nói đó sau đó của Triệu Di Quân, ông Triệu cũng chỉ trầm mặc không nói gì, mặc cô ta sỉ nhục bà, không chỉ có bà mà cả tương lai của Diệp Thiều Hoa sau này cũng sẽ bị ảnh hưởng theo.
Không ai nghĩ đến, mẹ Diệp lấy dũng khí từ nơi nào trực tiếp cầm con dao găm đặt ở một trên bàn lên.
Diệp Thiều Hoa coi như đang mải suy nghĩ nội dung cốt truyện, nhưng thân thủ của cô cũng không phải những người thường có thể so sánh.
Cô đưa tay cầm con dao găm trong tay mẹ Diệp, máu đỏ tươi dính lại trên dao găm, cô thấp mắt, nhìn mẹ Diệp trên mặt là vẻ khó xử nhưng trong mắt lại là sự quả quyết, bỗng nhiên cười.
Ông Triệu thần sắc biến đổi, rốt cuộc mở miệng: "Thiều Hoa đúng không, cháu cũng đừng trách Diệp Đông Hương che giấu cháu chuyện này, dù sao chuyện này cũng khó mà mở miệng... Chúng ta vẫn theo điều kiện trước đó, cháu là tiểu thư nhà họ Triệu, chuyện của mẹ cháu, cháu cứ coi coi như là không tồn tại đi."
"Vũ nữ? Vì sao lại khó mở miệng chứ?"Diệp Thiều Hoa "ba" một tiếng ném dao găm lên trên bàn, giọng nói của cô rất nhạt, gần như nghe không ra tí hơn sóng nào: "Bà ấy đã từng có một quãng thời lầm đường lạc lối, hơn nữa trên thế giới này làm gì có ai chưa từng phạm phải sai lầm nào? Vả lại bà ấy cũng đã quay đầu rồi, thậm chí cũng liều mạng dùng sức mình để chứng minh. Ông, còn cô nữa, mấy người dựa vào cái gì mà sỉ nhục bà ấy như vậy?
"Còn nữa, bà ấy là mẹ tôi, coi như trước đây bà ấy có như thế nào đi chăng nữa, những bà ấy cũng đã sử dụng năng lực bản thân để nuôi dưỡng tôi trưởng thành như vậy. Bà ấy nhát gan nhu nhược không tự tin vào mình, ai cũng đều nhìn thấy khuyết điểm của bà, nhưng bà ấy không hề sai một chút nào, bà ấy đã giáo dục tôi rất tốt."
Diệp Thiều Hoa mặt không cảm xúc nhìn về phía Triệu Di Quân và ông Triệu, nói: “Căn cứ vào việc mấy người xỉ vả mẹ tôi ngày hôm nay, vũ nhục nhân cách của mẹ tôi, làm mẹ tôi chịu sự tổn thương tinh thần nghiêm trọng, tôi sẽ khởi tố mấy người."
Đôi mắt của cô như con dao găm, khiến cho ông Triệu không tự chủ được run một chút.
Mẹ Quý thì ngốc lăng luôn, cái trình độ khí thế trấn định này, bây giờ người trẻ đều lợi hại như vậy luôn ư?
"Phòng bệnh của mẹ tôi có mấy kẻ không có mắt làm loạn, phiền kêu bảo an lên mời bọn họ ra ngoài." Diệp Thiều Hoa không băng bó vết thương của mình, mà chỉ gọi một cuộc điện thoại cho bảo vệ bệnh viện.
Rất nhanh, có mấy người mặc quần áo bảo vệ đi lên mang tất cả mọi người đi.
Mẹ Quý trước khi đi nhìn vết thương của Diệp Thiều Hoa một chút, dặn dò cô để ý vết thương, Diệp Thiều Hoa vẻ mặt lãnh đạm gật nhẹ đầu.
Dưới lầu, thư ký Quý đứng chờ bên cạnh xe, thấy mẹ Quý xuống, lập tức tiến lên: "Phu nhân."
Triệu Di Quân không nghĩ tới cô ta đã làm đến mức này rồi mà còn không chiếm được chỗ tốt, thế nhưng cô ta cũng không từ bỏ ý định, lúc mẹ Quý chuẩn bị rời đi còn lớn tiếng nói: “Tất cả mọi người trên mạng đều biết Diệp Thiều Hoa là tiểu tam chen chân vào giữa cháu và Nhất Chu, di tuyệt đối không nên bị cô ta lừa gạt."
Mà, Triệu Di Quân biết rõ mặc dù Diệp Thiều Hoa đã bỏ được cái danh xưng bị bao nuôi kia, nhưng chuyện cô chen chân vào chuyện tình của người khác lại không có cách nào rửa sạch.
Cô ta thậm chí còn ác ý mua thuỷ quân ở trên mạng bôi đen Diệp Thiều Hoa, trước kia cô ta và Liễu Nhất Chu đều không phải là người không có tiếng tăm gì, chuyện này bị mấy người biết chuyện tiết lộ ra ngoài, Triệu Di Quân ra nước ngoài, mà Diệp Thiều Hoa lại nhân cơ hội cô ta đi du học mà chen chân vào giữa hai người.
“Cô ta có thể đạt được trình độ cao như vậy ở thị trường chứng khoán đã cho thấy rằng tâm cơ Diệp Thiều Hoa vô cùng thâm sâu, có thể làm ra chuyện như vậy tôi không ngạc nhiên một chút nào."
"IQ cao không có nghĩa là nhân phẩm cao, chuyện này cô ta làm quả thật có chút bẩn thỉu."
Đương nhiên cũng có người đứng ra giải thích cho Diệp Thiều Hoa, nhưng lập tức có người phản bác lại: "Khỏi cần giải thích cho cô ta, tôi cũng không nghe nói cô ta có hợp tác gì với nhà họ Liễu, vì sao lại có chụp ảnh chung với Liễu Nhất Chu, lại còn thân mật như vậy, trong lòng mấy người còn không hiểu rõ à?”
"Thôi thôi thôi, chúc cho mấy người bênh vực Diệp Thiều Hoa, sớm ngày bị bạn thân cướp bạn trai nha!!"
Sự việc lên men sau một đêm, nhưng Liễu Nhất Chu lại không đứng ra làm sáng tỏ, tinh thần Triệu Di Quân mới có chút buông lỏng.
Cô tq buông lỏng tâm lý định đến công ty xử lý công việc, không ngờ vừa đến công ty, giám đốc Đinh vẻ mặt mệt mỏi nhìn cô ta.
"Có chuyện gì vậy?" Triệu Di Quân nhíu mày, mấy ngày nay công ty gặp vô số phiền toái, cổ phiếu cũng bị đình trệ không ít.
Tổng giám đốc Đinh lắc đầu: "Không có gì, Triệu tiểu thư, từ hôm nay trở đi, cô không cần phải tới đây làm nữa.”
"Không cần đi làm nữa?" Triệu Di Quân cau mày, có chút không hiểu, lúc trước khi cô ta về nước đã lựa chọn công ty này, trước đó cũng đã trải qua suy nghĩ kỹ lưỡng, quy mô của công ty này mặc dù không lớn lắm, nhưng cũng có thể rèn luyện được năng lực của cô ta.
Ở công ty này có thể quen biết nhiều người, học hỏi người ta, đến lúc đó khi cô ta trở về kế thừa nhà họ Triệu sẽ có nhiều sự trợ giúp.
"Không có vì sao cả, chỉ là cô Diệp đã trở thành tổng tài của công ty này." Ngày đó khi tổng giám đốc Đinh nhìn thấy Diệp Thiều Hoa ở trên livestream đã biết lúc trước vì sao tập đoàn Phong Hoa lại không muốn hợp tác với mình nữa.
Hắn tung hoành thương trường nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn nhầm người, ức hiếp thực tập sinh cũng không phải chuyện xảy ra ngày một ngày hai, hết lần này tới lần khác hắn cứ như thế không trùng hợp, không chỉ đá phải một khối thép mà là đá phải một tấm thép bên trong một cái máy bay chiến đấu.
Ai có thể nghĩ tới, một thực tập sinh bình thường.....
Trong nhà cũng không có bối cảnh gì, hết lần này tới lần khác biến hình một cái thì trở thành một con cá sấu lớn mà người trong giới tài chính đều biết.
Triệu Di Quân cầm hai tháng tiền lương về nhà, đoán chắc hiện tại Diệp Thiều Hoa bị toàn thể cư dân mạng chửi rủa chắc chắn tình cảnh bây giờ còn kém hơn so với cô ta nên cũng không quá phiền muộn.
Thật không nghĩ đến cô ta về nhà một chuyến lại có một chuyện càng kinh hãi càng vui mừng đang chờ cô ta!
“Trong mắt ba bây giờ đều là cái con bé sao chổi Diệp Thiều Hoa kia, sớm biết thế lúc trước tôi nên để cho con bé đó chết ở trong tay bọn cướp cho rồi." Bà Triệu vốn đã bị Diệp Thiều Hoa làm cho tức giận đến tim phổi đau, bây giờ bà ta lại nghe được chuyện của Triệu Di Quân, vô cùng oán hận nói.
Triệu Di Quân vừa nghe thấy thế thì trong lòng kinh ngạc: "Chờ chút, mẹ vừa nói cái vụ án bắt cóc năm đó, Diệp Thiều Hoa cũng ở trong đó? Cô ta chính là đứa con gái đã bỏ trốn kia?"
- ---
Tối qua ngủ quên, quên luôn cả up truyện, vừa học onl xong là up luôn cho mấy bạn đọc. Còn 2c nữa full thế giới, mai up nốt nha ❤