Huyết Hiểu Quân thân trong bộ đồ da đen bó sát đã cùng thuộc hạ của anh đến căn cứ của Bọ cạp tím, khi chuẩn bị đột nhập vào bên trong Hiểu Quân vẫn không quên lãnh đạm nhắc nhở:
-“Trước khi hành động tôi chỉ có một câu muốn nói với mọi người: Cẩn thận và dứt khoát, không được mắc sai lầm.”
-“Rõ!”
-“Chị Hiểu…à Azura chị phải cẩn thận.”
Quan Tử Yên nắm lấy tay Hiểu Quân dặn dò.
-“Ừm.”
Huyết Hiểu Quân chỉ gật nhẹ đầu rồi quay sang phất tay ra lệnh cho tất cả các người bọn họ:
-“Go!”
Toàn bộ nhanh chóng chia làm ba nhóm, đột nhập vào hai cửa của căn cứ. Huyết Hiểu Quân cùng với Lương Đại Nguyên và Kịch Lữ tiến vào cửa phía Nam, cửa Bắc đối diện không ai khác ngoài Trần Hạo Hiên và Mao Lạc kết hợp với Quan Tử Thành. Toàn bộ thuộc hạ còn lại sẽ tổ chức bao vây phía bên ngoài, khi có lệnh sẽ lập tức tạo thành một vòng kiên cố quyết tâm không chừa đường lui cho kẻ địch.
Giai Ân Chuẩn như thường lệ, không cùng mọi người xông pha mà ở bên ngoài phối hợp với Quan Tử Yên làm nhiễu hệ thống camera giám sát của Bọ cạp tím.
Rất nhanh những tên lính canh cửa vì lơ là mất cảnh giác nên đã bị nhóm người các cô dễ dàng hạ gục, không chút âm thanh động tĩnh.
Lập tức tiến sâu vào trong, theo như chiến lược bàn trước, mỗi người sẽ ẩn mình vào điểm mù camera. Căn cứ này được thiết kế rất kì công tạo nên nét độc đáo, tuy nhiên, cái hạn chế duy nhất nhưng lại cực kỳ nguy hiểm chính là bức tường kiên cố với các mô đá nhô ra mõm vào dẫn đến có quá nhiều góc chết mà camera không tày nào bắt được. Nếu không vô hiệu hóa thì núp trong đó cũng chẳng vấn đề. Không ai có thể hiểu vì sao một tên cáo già như Sát Địch Giả lại ngu xuẩn làm việc ngớ ngẩn này. Vì muốn đánh lừa địch thủ hay vì quá thích phong cách này nên bất chấp mọi thứ, không cưỡng lại?
-“Azura trước mặt 1 tên, không có vũ khí.”
Quan Tử Yên dùng tai nghe chuyên dụng để thông báo tình hình cho cô. Huyết Hiểu Quân lập tức xoay người ép sát vào tường chờ đợi:
-“3…2…1”
“Phập”
Tiếng đếm của Quan Tử Yên vừa dứt Hiểu Quân đã không ngại tay, một chiếc phi tiêu cắm sâu vào yết hầu của tên tay sai xấu số kia, không dây dưa Hiểu Quân liền kéo hắn vào một vị trí khuất rồi tiếp tục ẩn nấp.
-“Neil, Dylan đằng sau 2 tên, chân trái vắt dao găm. 5…4…3…2…1”
Kịch Lữ và Lương Đại Nguyên cũng tàn bạo không khác gì cô. Tín hiệu vừa dứt hai nam nhân lực lưỡng đã nhanh như tên bắn lao ra, từ phía sau dùng lực đạo cực mạnh thoăn thoắt bẻ gãy cổ hai tên lính kia ngược ra sau không chút thương tiếc. Vừa giấu xác xong Lương Đại Nguyên đã nhìn thẳng vào chiếc flycam mini, ngón cái và ngón trỏ tạo thành một vòng tròn hoàn hảo như báo cáo đã hoàn thành xong nhiệm vụ.
-“Lối rẽ phía trước có 2 tên nữa đang tiến, rất gần. Out!”
Để đáng mặt đàn ông Lương Đại Nguyên và Kịch Lữ không thể để Huyết Hiểu Quân ra mặt được, vẫn với chiến thuật cũ bọn chúng lập tức bị bại trận.
Nhánh Bắc cũng hiệu quả không kém chỉ có điều phía này được canh chừng cẩn mật hơn.
-“Lagan, trước, 2, 1 dao 1 súng.”
-“Bridget, sau, 1, súng lục.”
Giai Ân Chuẩn vì kinh nghiệm tác chiến đã nhiều năm nên ngôn từ xúc tích, sắc bén hơn nhiều so với Quan Tử Yên.
Cả hai nấp sát, chỉ cần khẩu hiệu của Giai Ân Chuẩn truyền đến là sẵn sàng cho chúng chầu diêm vương.
-“3…2…1…Kill!”
Rất nhanh Mao Lạc và Trần Hạo Hiên đã đồng thời chạy ra, động tác Hạo Hiên thoắt ẩn thoắt hiện khiến cho hai tên tay sai không kịp trở tay. Tên mang theo dao vẫn bị cách thức xoáy cổ quen thuộc. của Vũ bang hạ gục tên còn lại vừa kéo cò súng đã bị Trần Hạo Hiên dùng dao găm của chính đồng đội hắn một nhát chí mạng.
Điểm chiến đấu của Mao Lạc lại rất đặc trưng, khi ở cự li gần không sử dụng vũ khí bình thường hay thấy mà cái cô dùng là kim châm, lợi thế chiều cao của chủ nhân chiếc kim tẩm độc đã giúp cô một phát ghim thẳng vào huyệt thần đình khiến đối phương ngã lăn tại chỗ.
-“Enda, trái, 2, thân không.”
Quan Tử Thành lấy đà bật tường kẹp cổ hai tên cùng một lúc. Lập tức lại có khẩu vụ tấp nập truyền đến:
-“Bridget, Lagan, Enda rẽ phải, 5, công.”
Ba người bọn họ hợp lực ăn ý tiêu diệt gọn gàng mà không để lại vết tích gì.
Đến lối vào phòng cơ yếu của Bọ cạp tím hai nhóm đã gặp nhau. Đúng lúc này hệ thống camera sắp được mở lại, không thể vô hiệu hóa được 1 lần nữa. Nên phương pháp tối ưu nhất hiện giờ là nhanh - gọn - lẹ.
“Cạch”
Tiếng kéo cò lạnh lùng rít lên cả 6 trong tư thế vừa phong thủ vừa tấn công từ từ áp sát cánh cửa sắt to lớn. Tuy nhiên, không như mong muốn, chỉ còn cách khoảng chừng 3 mét, thì đèn báo cảm biến tự động đồng loạt rực sáng, chuông báo reo inh ỏi, lập tức thuộc hạ của Sát Địch Giả từ phía sau cánh cửa to lớn kia mỗi tên một súng tông đến, cả 6 người phải nhanh chóng lùi lại nấp mình chống trả lại những viên đạn lạnh lẽo kia tạo nên một màn đấu súng vô cùng kịch liệt. Trong khi đang khó nhằn giải quyết toán lính phía trước thì rất đông thuộc hạ của Sát Địch Giả lại xuất hiện tập kích từ phía sau, lúc cấp bách này nhóm người Huyết Hiểu Quân lại phải phân thành hai nhóm, 3 trước 3 sau kề vai tác chiến.
-“A!”
Một viên đạn vô tình sượt ngang qua vai khiến Quan Tử Thành bất giác reo lên. Mọi người lập tức quay lại xem.
-“Enda, không sao chứ?”
-“Em ổn. Chúng ta cần tập trung.”
-“Chết tiệt. Trúng kế rồi!”
Giai Ân Chuẩn thấy Quan Tử Thành bị thương mà sốt ruột đập tay vào vô lăng quát lớn, súng lên nòng sẵn sàng, đẩy cửa ô tô bước ra:
-“Conal, cẩn thận.”
Đáp lại lời căn dặn của Quan Tử Yên chỉ là cái gật đầu của Giai Ân Chuẩn. Vừa bước đến lối vào Giai Ân Chuẩn vừa lảnh lót ra lệnh:
-“Bộ tứ Mã Liên, tam nhân Tại Hiệu theo tôi vào trong yểm trợ Lagan và Azura.”
-“Rõ.”
Bọn người Giai Ân Chuẩn được dọn đường trước nên không gặp phải chướng ngại gì, chẳng lâu đã đến nơi cần đến. Chính lúc này đây 4 nhóm người từ hai đảng phái đang đan xen lẫn nhau tạo nên một thời khắc lịch sử chưa, chẳng, không trong kí ức loài người.