Dạ Tuyết đối mặt với chỉ (con) Phi Kiến đang xông tới, dứt khoát triệu hồi tiểu Bạch. Kia chỉ Phi Kiến còn chưa kịp định thần đã bị hoả diễm cắn nuốt hôi phi yên diệt.
Hai người còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm vì thoát một kiếp, thì đột nhiên Khung Duệ từ phía sau nàng kinh hoảng kêu lên.
-"Tiểu Tuyết, cẩn thận."
Dạ Tuyết đang theo dõi đám Phi Kiến đang bay trên cao, nghe tiếng kêu, vội vã thần kinh băng chặt quay lại nhìn Khung Duệ. Chỉ thấy dưới chân Khung Duệ, một bộ phận đất đang dần lún xuống, Dạ Tuyết biến sắc.
Là đất lún.
Phải rồi, sao nàng có thể quên chuyện này chứ. Cát lún, đất lún, đây là những cái bẫy Tử Thần do thiên nhiên đặt ra, hiện tại bọn họ đang ở gần khu vực trung tâm Lâm Sâm, đất lún là một trong những hiểm hoạ khôn lường của tự nhiên ở nơi này.
Nghĩ thì chậm mà diễn ra thì nhanh, ngay lúc nàng kinh hãi muốn kéo Khung Duệ một phen, nàng lại toát mồ hôi lạnh phát hiện đất dưới chân nàng thế nhưng cũng đang lấy tốc độ không chậm chìm xuống. Dạ Tuyết kinh hoàng nhanh chóng phi thân lên một tảng đá gần đó, lại không ngờ, tảng đá kia vậy mà mang theo nàng trực tiếp chìm xuống hơn ba tấc. Cái này nhưng trực tiếp doạ nàng ra một thân mồ hôi lạnh, bởi vì nàng phát hiện cơ thể một khi nhẹ nhúc nhích, đất dưới chân nàng liền trầm xuống một đoạn không tiểu.
Khung Duệ nhìn một màn này tâm thần nhất khiêu, vội giãy giụa, muốn thoát đi. Dạ Tuyết ép bản thân bình tĩnh, kìm nén hàn ý vì nhận ra thứ khó chơi mình đang đụng độ là gì đang lan rộng trên thân chợt phát hiện động tĩnh của Khung Duệ gần đó liền nhìn qua, đúng lúc thấy Khung Duệ đang giãy giụa cơ thể ý đồ thoát ra lại bị chìm nhanh hơn, Dạ Tuyết nhất thời quá sợ hãi, vội gầm lên.
-" Đừng động đậy." Khung Duệ nghe giọng Dạ Tuyết nôn nóng, cơ thể cứng đờ, không dám di chuyển nữa. Hắn gian nan nuốt khan một ngụm, nhìn qua nàng, thấy nàng thu hồi tầm mắt, quan sát xung quanh, trong mắt hắn hiện lên vô số tình tự, luyến tiếc, không cam, ảm đạm,.. cuối cùng chuyển hoá thành một tia quyết liệt.
-"Tuyết nhi, một lát, ta ngã người hướng về phía nàng, hãy nắm lấy cơ hội mượn lực từ cơ thể ta, thoát ra khỏi đất lún dưới chân, lấy lưng ta làm điểm đạp chân phóng ra khỏi phạm vi khu vực quỷ quái này." Dạ Tuyết đang vắt óc suy nghĩ cách thoát thân, đột nhiên nghe được Khung Duệ vô cùng bình tĩnh âm thanh, vang bên tai. 1
Dạ Tuyết sửng sốt sau đó ngay lập tức ngộ ra, hung dữ trừng mắt nhìn Khung Duệ.
-"Huynh nói bậy cái gì đó." Dạ Tuyết trong ngực vô danh dấy lên một đoàn hoả, không nhịn được quát lên.
-"Nàng nhất định phải tự chăm sóc mình thật tốt, ta.."Khung Duệ mím chặt môi, khàn giọng kiên trì đạo.
-"Câm miệng. Chúng ta sẽ không có chuyện gì, huynh lãnh tĩnh cho ta." Dạ Tuyết lạnh giọng, cắt đứt câu nói của Khung Duệ, rõ ràng một câu nói lạnh như băng, Khung Duệ lại cảm nhận được lửa giận của nàng đối với hắn. Khung Duệ cười khổ, không dám lại mở miệng. Một lát, nếu vẫn không có cách thoát thân, hắn sẽ bằng mọi giá bảo vệ nàng, cho dù hy sinh tính mạng này. 4
STORY CONTINUES BELOW
YOU'LL ALSO LIKE
Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh by kenzylisa
Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh
By kenzylisa
517K 8K
Một đời đau khổ nhơ nhớp,bị bạn thân kiêm tiểu tam hãm hại.
Trùng sinh trở lại bước ngoặc cuộc đời,cô lựa chọn bình yên sinh con nuôi lớn và bình yên sống cuộc sống tĩnh lặng.
Nam nhân lần nữa tìm đến cô đề nghị chuộc lỗi,tiểu tam tìm cách hãm hại.
Cô,trái tim đã lạnh.
Cô,không có bất kì suy nghĩ nào khác ngoài yên ổn nuôi con.
Những tưởng trái tim trải qua hai đời đã chết lặng,định mệnh khiến cô gặp anh-cầu vồng trong cuộc đời cô.
Cô sẽ lựa chọn như thế nào? tiếp nhận anh hay sẽ lựa chọn thu lại bản thân tiếp tục sống?
Vận mệnh đưa họ đến đâu?Ân oán tình thù kiếp trước,cả những bí mật dần dần hé lộ.
Sau cơn mưa trời sẽ sáng hay âm u?Liệu cầu vồng có xuất hiện trong cuộc đời cô ấy?
Bài này trùng sinh,nuôi bảo bảo,ngọt sủng,có ngược nhưng ít.
Nữ chủ vì bảo bảo sẽ trưởng thành,mạnh mẽ.
Nam chủ bá đạo,ghen tuông và là một kẻ thê nô chính hiệu.
Tiểu tam sẽ không có cơ hội xoay người.
Mang đi nơi khác vui lòng ghi rõ tác giả Tiểu Thư Kiêu Kỳ tốt sao.^^ thanks.
Làm ơn tránh xa ta ra đi ! Để ta yên ! ( Nữ phụ ,Xk , Np ) by QuynhQuynh362
Làm ơn tránh xa ta ra đi ! Để ta yên ! ( Nữ...
By QuynhQuynh362
185K 6.7K
Tác giả : Tiểu Quỳnh
Thể loại : Nữ phụ , Hiện đại , Xk , Np , hài hước , H ( có thể sẽ có ) , ngược nhẹ , sủng , nữ cường , nam cường , HE .
Tình trạng : Đang viết ( hứa sẽ không drop ~)
Lịch đăng : lết từ từ ( thông cảm vì tg là 1 con lười vô biên =.= )
* Lưu ý : Cân nhắc trước khi nhảy hố
--------
Văn án :
Cô - Hoàng Nguyệt Ánh là 1 sát thủ hàng đầu thế giới , giết người không gớm tay , ai nghe đến tên cô thôi đều phải sợ mất mật . Ấy vậy mà ông trời trêu ngươi cô , cho cô xuyên vào cuốn tiểu thuyết np cẩu huyết mà con nhỏ đồng nghiệp tặng . Mà xuyên qua rồi thì cũng thôi đi , đằng này cô lại " vinh dự " được xuyên vào thân thể cô nữ phụ có cái kết bi thảm nhất truyện .
Haizzzz , nếu ông trời cho cô được sống lại thì cô sẽ sống thật tốt và cố gắng tránh xa cái đám nam , nữ chủ đó ra .
Thế nhưng ... tại sao cái đám nam chủ cứ bám theo cô hoài vậy , thật phiền chết mà . Còn nữ chủ nữa , sao cô ta nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô thế ? Trời ơi cô chưa muốn chết sớm đâu !!!!!
Vậy nên các nam chủ à ! LÀM ƠN TRÁNH XA TA RA ĐI ! ĐỂ TA YÊN !
-------
Vì đây là lần đầu tiên mình viết thể loại này nên mong mọi người nhẹ tay chút ạ ^^
Xin cảm ơn rất nhiều !
Nữ phụ ,em thoát khỏi tôi sao by jafaza1903
Nữ phụ ,em thoát khỏi tôi sao
By jafaza1903
140K 6.6K
Truyện này ta mới viết , có gì sai sót mong mn bỏ qua
Truyện có nội dung như thế này:
Cô,vương vũ nguyệt là nữ vương của hắc đạo lẫn bạch đạo ,không hiểu gặp vận gì mà chết ngay dưới tay em trai mình rồi xuyên vào cuốn tiểu thuyết vô tình đọc được. thôi thì xuyên đi, nhưng sao mấy tên nam chủ cứ bu theo ta vậy?))
Tuyệt sắc tiểu ma nữ ( np , xk ) by Han_mi_nhan
Tuyệt sắc tiểu ma nữ ( np , xk )
By Han_mi_nhan
93.6K 4.8K
Ta chắc chắn sẽ có một vài nàng đọc truyện này rồi và rất tiếc nuối khi nàng tác giả drop phải không ?? Ta hiểu mà vì ta cũng là 1 con rơi vào cái hố không bao giờ được lấp đấy TTvTT . Vì quá nghiện rồi nên ta quyết định edit lại và tự viết luôn cái kết cho nó :)))
Lưu ý .. phần đầu là nàng singlequeen viết không phải ta mấy chương về sau mới là ta nên nếu các nàng thấy văn phong tự dưng thay đổi thì đừng thắc mắc a ~ Không biết có hay không nhưng ta sẽ cố gắng
Gọi Tên Em Là Gió [Np - Nữ phụ văn] by ngomyduyen3108
Gọi Tên Em Là Gió [Np - Nữ phụ văn]
By ngomyduyen3108
146K 9.2K
Văn án:
Phong Điệp là một cô nhi, thế nhưng cô chưa từng cảm thấy mình bất hạnh. Cô có cô nhi viện, có bạn bè, và có cả anh.
Phong Điệp rất yêu Lăng Quân, tương lai và ước mơ của cô là một gam màu hạnh phúc.
Cho đến một ngày, Lăng Quân yêu người khác. Anh phản bội Phong Điệp, phản bội tình yêu hơn 10 năm của họ.
Phong Điệp chết vì tai nạn xe, mang theo tuyệt vọng đối với tình yêu cô luôn hằng tin tưởng.
Thế nhưng lại một lần mở mắt, cô biến thành một người khác, thành nữ phụ si tình trong quyển tiểu thuyết ngôn tình cô đã đọc cách đây một tháng.
Phong Điệp nở nụ cười. Thượng đế đã cho cô một cơ hội, cô chắc chắn sẽ nắm thật chặt, sẽ không để cái gọi là tình yêu làm tổn thương thêm một lần nữa. Phong Điệp, không có tâm.
(XK, NP)Yêu em, manh nữ phụ của bọn ta ! by TieuVuongDann
(XK, NP)Yêu em, manh nữ phụ của bọn ta !
By TieuVuongDann
183K 9.8K
(Np, Hiện đại, trá incest, nữ phụ văn, XK, luyến đồng, ngược, sủng, nữ cường, hơi YY dị năng- thỉnh thận nhập)___Nữ phụ từng bước cường đại đứng lên đỉnh cao, ngược nam chủ, nữ chủ. Nam chủ sạch, thâm tình tuyệt đối.
Nàng phúc hắc vô tâm vô phế, lãnh huyết tàn nhẫn đến cực điểm, nhưng cũng là tối đáng yêu tiểu miêu tử. Xuyên không vào truyện, một tay thay đổi vận mệnh nữ phụ, hoa đào đóa đóa khai. ╮(╯▽╰)╭
• Văn án :
"Ca ca, ngươi đã hứa thì phải giữ lời ! Ai mà quên sẽ làm tiểu thối tử ." - Giọng nói ngọt ngào tựa như kẹo đường nhẹ nhàng vang lên. Tiểu nữ hài khuôn mặt phấn nộn tinh xảo, ánh mắt ánh lên vẻ giảo hoạt như miêu tinh.
"Được rồi, chịu thua ngươi cái tiểu yêu tinh !" Nam nhân mỉm cười sủng nịch, ánh mắt bất đắc dĩ mà ôn nhu thâm tình, nhưng này cái đầu gỗ vô tâm nữ hài không nhận ra.
...
"Ca ca, tại sao ?"
"Thiên nhi, ta làm vậy là chỉ muốn tốt cho chúng ta" - Nam nhân cất tiếng lạnh lùng, khuôn mặt nhuốm đầy máu, ánh mắt đỏ ánh lên tia tàn độc như muốn hủy thiên diệt địa.
Tốt sao? Giờ nàng đã muốn mất đi tất cả người thân, những người yêu thương nàng, vậy là tốt sao? Nàng mỉm cười lạnh nhạt, nhưng lại băng lãnh đến tận cốt tủy.
Nàng xoay người lao mình xuống vực sâu, tưởng như sẽ tan biến thành cát bụi...
Suy nghĩ của Khung Duệ, Dạ Tuyết không biết, lúc này nàng sắc mặt trắng bệch, không dám nhúc nhích. Đối với thứ khó chơi này nhất định phải lãnh tĩnh, càng bối rối tử càng nhanh.
Dạ Tuyết đầu óc bay nhanh chuyển động. Chiếu theo tốc độ này, nếu không nhanh chóng thoát ra, cả nàng cùng Khung Duệ sẽ bị chôn sống. Dạ Tuyết cắn chặt môi, bức bách bản thân bình tĩnh lại.
Kiếp trước khi nàng còn phải lăn lộn trong tổ chức, cầu sinh liều mạng giết ra một con đường máu cho Dạ gia chống đỡ đại nạn trước mắt, cũng đã từng bị kẹt trong rừng mưa đối mặt với thứ khó chơi này. Nhưng là lúc đó, trên tay nàng có thiết bị tiên tiến, chỉ cần nhấn phím, kim tàm ti trên đồng hồ nàng sẽ phóng ra, quấn chặt trên thân cây gần đó, và nàng dễ dàng nương lực thoát ra, còn bây giờ, cái gì đều không có.
Dạ Tuyết cắn răng, cơ thể băng chặt, nàng có thể cảm nhận bản thân đang không ngừng trầm xuống. Dạ Tuyết ánh mắt đảo loạn xung quanh tìm kiếm sinh lộ, đột nhiên dừng lại trên thân tiểu bạch hoả đang phập phồng trước mặt nàng, lúc này ánh mắt nàng sáng ngời.
-"Tiểu bạch, mau đốt vùng đất trước mặt." Dạ Tuyết nhìn qua, thấy Khung Duệ đã bị trầm đến thắt lưng, vội vã hướng tiểu Bạch gầm nhẹ.
Tiểu bạch nhận lệnh, ánh lửa nhanh chóng chuyển đổi từ bạch sắc thành tiên diễm rực đỏ, bay đến thổ địa trước mặt nhanh chóng bao trùm lấy. Đây là một chiêu thức ngự hoả nàng nghiên cứu được trong truyền thừa.
Cảm tạ thời gian nhàm chán đợi trên xe ngựa khiến nàng vài lần tìm đọc ngọc giản bên trong không gian giết thời gian, học được cái này.
Tiểu bạch là hoả trung chi vương, bản thân nó liền trực tiếp là tập hợp của tất cả các loại hoả diễm trên thế gian. Chỉ có điều, lấy cấp bậc hiện tại của tiểu bạch hoả cũng chỉ có thể sử dụng bản mạng hoả của Hiên Viên Triệt mà nó đã "thu phục" lúc trước, trừ khi tìm được các loại hoả diễm còn lại, tiểu bạch sẽ không thể bày ra tất cả thực lực của mình.
Rất nhanh, dưới sức nóng của hoả diễm, một vùng đất trước mặt Dạ Tuyết lập tức bị nung thành cứng rắn, thậm chí khô nẻ. Dạ Tuyết thu hồi tiểu bạch hoả vào thức hải để nó tự tiến hành uẩn dưỡng, bản thân bám lên khối đất nung kia, mượn lực phóng lên. Cũng may nàng không di động cơ thể cho nên nàng cũng không giống Khung Duệ, không bị trầm quá sâu, chỉ trên đầu gối một chút.
Dạ Tuyết không dám chậm trễ, nhảy lên một tảng đá, từ trong không gian, phóng ra một sợi dây bện bằng thực vật ném về phía Khung Duệ.
-"Mau dùng nó quấn chặt lên cơ thể." Dạ Tuyết nắm lấy một đầu còn lại phóng nó lên một thân cây gần đó, hướng Khung Duệ thúc giục. Lúc này Khung Duệ đất lún đã trầm hơn hắn thắt lưng.
Gương mặt Khung Duệ khẩn trương nắm chặt sợi dây bằng thảo phóng đến, nhanh chóng quấn lên thân mình, mạng sống của hắn không có gì tiếc nuối, nhưng hắn không thể liên luỵ tiểu chủ nhân. Thổ địa xung quanh Khung Duệ vì động tác của hắn nhanh chóng chìm xuống.
Thấy Khung Duệ đã quấn chặt bản thân, Dạ Tuyết nương lực của sợi dây, chầm chậm kéo Khung Duệ lên. Nàng không dám mạnh tay bởi vì rất có thể sẽ khiến Khung Duệ càng bị kẹt sâu dưới đất lún.
Bởi vì Khung Duệ bị chìm rất sâu, nên Dạ Tuyết phải phí một phen sức lực mới kéo được hắn tách rời thổ địa, kéo lên tảng đá nàng đang đứng.
Khung Duệ một thân đầy bùn đất vô cùng chật vật, thoát lực quỳ rạp trên tảng đá thở dốc. Thần kinh từ đầu đến cuối vẫn căng như dây cung cuối cùng chậm rãi hạ xuống.
Hắn nhìn sang Dạ Tuyết đồng dạng từng ngụm từng ngụm hô hấp bên cạnh, tâm tràn ra cảm giác cảm động khôn xiết. Tử vì nàng hắn là cam tâm tình nguyện, cũng chuẩn bị sẵn sàng tâm lý, tuỳ thời hiến dâng, thế nhưng, mặc dù là đã nếm tẫn gian khổ nhân gian Khung Duệ, khi nhìn thấy một tiểu cô nương gặp nạn không buông không bỏ hắn này nhân tha chân sau, cũng nhịn không được tâm một mảnh lửa nóng, hận không thể moi tâm đào phế cho nàng tất cả thứ tốt đẹp trên thế gian này. +
"Dạ Tuyết, Tiểu Tuyết, tiểu chủ nhân." Khung Duệ gắt gao nhìn Dạ Tuyết, trong lòng không ngừng lặp lại tên nàng, một lần lại một lần, nóng bỏng, mãnh liệt, lại da diết ôn nhu đến tận cùng.