Edit: Hạ Lan Tâm Nhiên.
Khi Cố Thịnh Nhân chuẩn bị tiến vào thế giới tiếp theo, hệ thống nhắc nhở: “Ký chủ, kiến nghị chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
Cố Thịnh Nhân hồ nghi: “Xảy ra chuyện gì, thế giới sau độ khó rất lớn?”
Hệ thống: “Hoàn cảnh tương đối ác liệt.”
Cố Thịnh Nhân còn chưa kịp hỏi hệ thống hoàn cảnh tương đối ác liệt như thế nào, thì đã phát hiện mình thay đổi vị trí.
Cố Thịnh Nhân: …Từ sau khi linh hồn của mình đủ mạnh mẽ, hệ thống đối với cô không hề ôn nhu nữa, rõ ràng trước kia khi truyền ký ức đều sẽ có nhắc nhở ấm áp!
Cô còn chưa mở mắt, đã phát hiện bốn phía quả thực xóc nảy rất dữ dội. Vừa mở mắt ra nhìn, Cố Thịnh Nhân phát hiện tay chân mình bị trói lại, ném vào ghế sau của một chiếc xe.
Một hồi lâu sau cô mới tiêu hóa xong cốt truyện.
Cũng hiểu rõ… Cái gì gọi là hoàn cảnh ác liệt.
Thế giới này, là mạt thế.
Nguyên chủ Lý Thịnh Tập là căn chính miêu hồng* đời thứ ba, hơn nữa là đứa con gái duy nhất trong ba đời Lý gia, bởi vậy có thể tưởng tượng được mức độ cưng chiều đến thế nào.
(Căn chính miêu hồng: 根正苗红: Là một cách nói phổ biến trong một giai đoạn lịch sử của Trung Quốc, chỉ những người xuất thân từ gia đình quân nhân.)
Hơn nữa Lý Thịnh Tập không chỉ có gia thế tốt, lớn lên cũng đẹp, bản thân cũng không chịu thua kém, năm 18 tuổi thành công thi vào trường đại học tốt nhất Hoa Quốc, đại học Đế Đô.
Nếu nói cuộc sống của nguyên chủ thuận buồm xuôi gió thì cũng có chỗ chưa phải, đó chính là Chung Linh Dục từ nhỏ đã không hợp nhau với cô ấy.
Chung Linh Dục, chính là nữ phụ của thế giới này.
Hai nhà Lý Chung lập trường bất đồng, tiểu bối cũng phân cao thấp với nhau từ nhỏ, không ai nhường ai.
Chung Linh Dục và Lý Thịnh Tập, từ nhỏ đến lớn, so tướng mạo, so thành tích, so học tập, thậm chí ngay cả bạn trai, cũng muốn so bì với nhau.
Dung mạo của hai người mỗi người mỗi vẻ, Lý Thịnh Tập sáng sủa xinh đẹp, huy hoàng đoan chính thanh nhã không thể nhìn gần; Chung Linh Dục tinh xảo yếu ớt, chân thành tựa liễu khí chất như lan.
Thành tích của hai người càng là không ai nhường ai, hai người cùng năm thi vào đại học Đế Đô, được khen ngợi là đôi mỹ nhân của đại học Đế Đô.
Làm cho Lý Thịnh Tập hài lòng chính là, người đàn ông Chung Linh Dục thích, chính là bạn trai mình.
Cô ấy vẫn luôn cảm thấy chuyện này làm mình rất vinh quang, lại chưa từng nghĩ đến, thứ bạn trai Triệu Tử Kỳ coi trọng, chỉ là quân đội và quyền thế của Lý gia.
Khi mạt thế đến, lúc Chung gia bên kia truyền ra tin tức Chung Linh Dục có dị năng hệ không gian hiếm thấy, Triệu Tử Kỳ không chút do dự vứt bỏ Lý Thịnh Tập không thấy động tĩnh, tới bên Chung Linh Dục.
Mạt thế là lúc lực lượng quân đội vẫn rất cường đại, Lý Thịnh Tập vốn có thể dựa vào quyền thế của Lý gia mà an nhàn cả đời.
Nhưng mà, Chung Linh Dục đầu quân cho căn cứ tổ chức dị năng lớn nhất ở phương bắc - ‘Băng Sương’, nghe nói lão đại Băng Sương thích mỹ nhân diễm lệ, lúc ấy cô ta liền đánh chủ ý lên người Lý Thịnh Tập.
Thừa dịp Lý gia không chú ý, người của Chung Linh Dục lén lút đánh ngất Lý Thịnh Tập mang đi, nào ngờ còn chưa tới phương bắc, thì giữa đường gặp phải đàn zombie.
Lý Thịnh Tập cứ như vậy ngã xuống giữa đàn zombie.
Cố Thịnh Nhân chải vuốt xong, thật lâu không nói gì. Xem ra lúc này, Lý Thịnh Tập đã trên đường bị người đóng gói bắt cóc đi rồi.
Hệ thống: “Ký chủ có thể lấy ra ma pháp ánh sáng từ thế giới trước, đây chính là dị năng mang lực sát thương cường đại nhất đối với bóng tối ô uế!”
Trước mắt Cố Thịnh Nhân sáng ngời, chợt nghĩ tới cái gì đó, hỏi: “Hệ thống, có phải ngươi cố ý không, trước tiên đến thế giới ma pháp, sau đó lại để ta vào mạt thế hoàn thành nhiệm vụ.”
Hệ thống không phủ nhận: “Có thể để ký chủ càng thêm dễ dàng lại đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ, đối với chúng ta đều tốt.”
Nếu không phải hệ thống không có thực thể, thì Cố Thịnh Nhân quả thực muốn ôm nó hôn một cái.