Lý Toàn ngắn ngủi mà rên một tiếng, vội bắt lấy cánh tay Hoài Tân: "Ngươi...... Ngươi làm gì......"
"Lão bà nói cửa tử cung của ngươi không mở ra, kêu ta tới giúp ngươi. Dù sao ta đã sử dụng phép thuật tê liệt rồi, không sao đâu." Hoài Tân liếm liếm đầu lưỡi, cạy ra bờ môi của cậu, hai đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau.
"A...... Ư......" Lý Toàn đỏ mặt nhìn Hoài Tân, sau khi trao đổi nước bọt, tình dục của cậu dần dần bị trêu chọc đi lên. Cho dù biến thành nửa yêu, nước bọt thúc tình của Hoài Tân vẫn có hiểu quả với cậu.
Hoài Tân sờ gương mặt đẫm mồ hôi của Lý Toàn, tách lớn hai chân cậu ra, bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Có lẽ là bởi vì muốn sinh, cho dù đã có phép tê liệt, thân thể Lý Toàn vẫn có hơi run rẩy.
"A a...... A......" Lý Toàn nắm góc áo, khó nhịn mà kêu lên. Lối vào cực kỳ mẫn cảm, đã không còn cảm giác đau nữa, mà hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm.
Hoài Tân một bên thọc vào rút ra, một bên ** côn th*t mạnh vào trong, cho đến khi nó chạm đến cửa tử cung sưng to.
"Ha a...... Ngứa...... Chỗ đó...... ngứa lắm...... A a......" Quy đầu vô tình xẹt qua cửa tử cung, Lý Toàn lập tức khóc thành tiếng hướng Hoài Tân làm nũng. Rõ ràng không chạm vào thì thôi, đã chạm thì phải dùng sức ** vào tử cung để cậu càng thoải mái thêm chứ, kết quả quy đầu chỉ nhẹ nhàng chạm vào, chỉ có thể gãi không đúng chỗ ngứa của Lý Toàn, cửa tử cung sưng to trở nên ngứa không chịu được.
Biết cậu có thể tiếp nhận, Hoài Tân liền yên lòng, bắt đầu hung hăng mà dập mạnh vào cửa tử cung.
"Ưm, a a! A...... Đụng vào...... Hư a! A a......!" Lý Toàn khóc lớn tiếng, *** bướm vừa sướng truyền đến một trận co thắt, gắt gao ngậm chặt con ***, không cho nó rời đi.
"Thích sao?" Sợ đè trúng bụng Lý Toàn, Hoài Tân chống hai tay bên cạnh cậu, nâng người mình lên.
"Thích...... A! Ừ a...... A a...... Bướm non chặt quá...... Ha......" Lý Toàn hoàn toàn bỏ xuống cảm giác xấu hổ, cũng mặc kệ bảo bảo trong bụng, một lòng đi theo Hoài Tân trầm luân trong dục vọng. Bởi vì cậu hoàn toàn tin tưởng Hoài Tân, chỉ cần có hắn ở đây, chính mình sao cũng được.
Cửa tử cung non mềm yếu ớt bị cự thịt nóng hổi cứng rắn hung hăng dập vào, vẫn luôn phun ra dâm dịch, nhưng cung khẩu vẫn chưa mở ra.
"Cái miệng* cứng này......" Hoài Tân cười cười, bỗng nhiên ngừng lại. (miệng trong miệng tử cung)
Đang ở trong khoái cảm tuyệt đỉnh, Lý Toàn mờ mịt nhìn hắn, nói: "Hoài Tân...... Đừng dừng...... Ư...... Còn muốn......"
"Đừng nóng vội, sẽ cho ngươi." Hoài Tân giọng điệu ôn nhu, động tác cũng như vậy. Hắn dùng con *** ôn nhu cọ xát ngoài miệng tử cung, chính là không ** vào.
"Ư...... Ngươi...... A a...... Đáng ghét...... *** ta đi mà...... Thật là khó chịu...... Muốn......" Lý Toàn gấp đến độ bắt đầu làm nũng, vặn vẹo eo, ý muốn để côn th*t ** vào, cậu chuẩn bị tự lực cánh sinh.
Miệng tử cung cơ khát giống như chủ nhân của nó, mị thịt xung quanh vẫn luôn co rút lại, mời con *** ** vào. Nhưng Hoài Tân vẫn không dao động, như cũ chậm rãi nghiền nát thành tử cung mềm mại mẫn cảm.
Rốt cuộc cửa tử cung không chịu nổi tịch mịch, một bên chảy dâm dịch, một bên mở cái miệng nhỏ ra, dụ dỗ côn th*t *** mạnh vào.
"Bé ngoan." Hoài Tân cười rộ lên, nhắm ngay cái miệng nhỏ hung hăng bắt đầu thọc vào rút ra.
"A a! Nhẹ...... Nhẹ một chút! Ừm...... A a...... *** huyệt...... A a...... *** huyệt sướng quá......" Lý Toàn vong tình mà lớn tiếng rên rỉ, làn da cậu trở nên ửng đỏ.
May mà ngay từ đầu Hoài Tân đã thuận tay bày kết giới, người bên ngoài không thể nghe được âm thanh của bọn họ.
"Ta nhẹ không được." Hoài Tân bất đắc dĩ cười cười. Lý Toàn trầm luân trong tình dục, hắn không nhẹ được, hắn còn nhiệm vụ đang làm.
Nói xong, Hoài Tân dùng sức *** vào chỗ ấm áp mềm mại kia, vòng eo Lý Toàn đau xót, d*m thủy phun trào, miệng tử cung cũng bởi vì vậy mà mở lớn ra.
"Ư a...... A......" Sau cao trào, Lý Toàn há miệng thở phì phò, nhưng không đợi cậu phục hồi tinh thần lại, con *** Hoài Tân liền tàn nhẫn dập mạnh vào tử cung.
"A a ——! Quá sâu...... Hưm...... A a...... Không được...... Ừ......" Lý Toàn có chút sợ hãi, côn th*t cắm sâu như vậy, cậu cảm giác như nó sắp đụng trúng bảo bảo.
"Còn chưa đủ, lát nữa sẽ khó sinh bảo bảo." Hoài Tân trấn an mà sờ mặt Lý Toàn, bắt đầu di chuyển. Hắn biết chính mình chọc tới nước ối, vì vậy đành phải cẩn thận thọc vào rút ra.
"Ha..... Thật sự...... A...... Thật vậy chăng? Ừ a......" ~ Lý Toàn nghĩ đến bảo bảo trong bụng, rồi lại luyến tiếc khoái cảm Hoài Tân mang lại.
"Thật sự." Hoài Tân ước lượng độ mở của cung khẩu, cảm thấy còn chưa đủ, liền dùng chút sức. Kết quả vừa mới cao trào, thân thể mẫn cảm không chịu được của Lý Toàn rất nhanh lại khóc triều xuy một lần, lần này cao trào có lẽ quá mức kịch liệt, bụng Lý Toàn một trận nhói lên, sau đó đột nhiên vỡ nước ối.
Truyện chỉ được đăng trên wattpad 'bevitlangthang', những trang khác đều là REUP. Mọi người hãy đọc trên trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất, cập nhật nhanh nhất.
Tuy Hoài Tân chưa bắn, nhưng cũng không kịp nữa rồi, chỉ có thể lập tức rút côn th*t ra. Lý Toàn nắm chặt tay hắn, dùng sức đè bụng, kêu lên: "A a! Hoài Tân...... Có phải ta sắp sinh rồi không, ta cảm thấy...... A a...... Có cái gì muốn ra......"
"Ta gọi bà bà vào......" Hoài Tân nói còn chưa xong, bỗng nhiên thấy một quả trứng trắng đi ra từ trong miệng huyệt sưng to của Lý Toàn.
Hảo hán, bà mụ cũng không cần vào, Lý Toàn trực tiếp liền sinh.
"Bảo bảo ra rồi, bụng ngươi có đau không?" Hoài Tân nói.
"Ừ......! Không phải rất đau...... Nhưng là...... A...... Rất kỳ lạ...... Ta cảm thấy ta sinh không phải bảo bảo......"
Hoài Tân vội cầm lấy quả trứng to bằng lòng bàn tay, trong lòng nghĩ với kích thước của quả trứng này, chắc trong bụng Lý Toàn còn nữa.
Quả nhiên, ngay sau đó Lý Toàn lại rặn ra hai quả xà trứng.
"Toàn nhi ngươi...... Sinh ra chính là trứng của xà......" Hoài Tân ôm trứng đến trước mặt Lý Toàn cho cậu xem.
Lý Toàn nhìn ba cái trứng kia, bỗng nhiên ngây người.
"Toàn nhi? Ngươi có khỏe không?" Hoài Tân lo lắng nhìn hắn.
"Xà trứng......" Trăm triệu lần cũng không nghĩ tới thứ mà cậu sinh ra xà trứng...... Bất quá hình như cũng không có gì là không đúng, Hoài Tân là Xà Yêu, cậu là nửa Xà Yêu, sinh ra xà trứng cũng là điều bình thường mà nhỉ......
"Trong bụng còn sao?" Hoài Tân lại nhìn nhìn bụng Lý Toàn.
"......" Lý Toàn trợn trắng mắt, "Ngươi tưởng ta sinh sủi cảo sao, từng đợt đi ra?"
Hoài Tân hắc hắc cười ngây ngô một chút, đắp mền cho Lý Toàn, sau đó dùng khăn lót bao lấy xà trứng, lung tung mặc quần vào đi ra mở cửa, nói với bà mụ: "Vất vả cho lão nhân gia tới đây một chuyến, đứa bé đã sinh ra rồi."
"Sinh ra là tốt rồi." Bà mụ nhìn nhìn xà trứng, tiếp theo liền phải về, Hoài Tân vội kêu Đại Lan đưa bà về nhà.
Hoài Tân bưng nước ấm lau sạch thân thể cho Lý Toàn, Lý Toàn nhìn hắn, thần sắc có chút mỏi mệt, nhẹ giọng nói: "Ngươi...... Ngươi đem bảo bảo lại đây cho ta xem."
Hoài Tân đem xà trứng đặt bên cạnh đầu Lý Toàn, cậu chỉ cần quay đầu liền thấy.
Cho dù sinh ra là ba cái trứng, nhưng hơi thở xung quanh Lý Toàn phát ra đều là tình thương của mẹ, một chút cũng không ít. Cậu trìu mến nhìn trứng mình sinh ra, dần dần thiếp đi.
Hoài Tân thấy thế, nhanh chóng làm xong chuyện. Đắp chăn cho Lý Toàn, để cậu nghỉ ngơi thật tốt. Hôm nay cậu cũng mệt lắm rồi, trước khi sinh con còn cùng mình làm tình, cho dù có phép tê liệt, nhưng thể lực cũng không chống đỡ được, cũng may mà sinh ra thuận lợi, không tốn nhiều sức.