Cố Vân Đông thiếu chút nữa bị tức đến cười, nàng nhìn về phía Phó Minh, “Ai là dượng của ta, chỉ bằng ngươi? Tiểu cô ta chết rồi, ngươi đã cùng người khác cưới gả, ngươi tính là cái gì dượng?”
Mọi người nghe xong đều minh bạch, nguyên lai đây là thân thích vợ trước của Phó Minh.
Lại nói tiếp hiện tại cũng xác thật là không có quan hệ gì, bất quá nếu người dượng này trước kia đã từng chiếu cố qua người ta, đối với tiểu chất nữ này không tồi, vậy nàng cũng không thể vô tình coi như không quen biết như vậy, bằng không quá táng tận lương tâm rồi.
Thôn trưởng lại không nghĩ như vậy, hắn khôn khéo hơn người khác, lại cùng với Cố Vân Đông tiếp xúc qua, xem thái độ nàng đối với mẫu thân nhà mình liền biết đây không phải là loại người vong ân phụ nghĩa.
Lúc này đối với Phó Minh thái độ kém thành như vậy, trước kia nói không chừng là đã nháo qua mâu thuẫn lớn gì rồi.
Lại nói Cố Vân Đông đây tốt xấu gì cũng ở nhờ nhà mình một đêm, ở trước cửa bị người ta đổ oan như vậy còn ra thể thống gì?
Bởi vậy thôn trưởng vẫy vẫy tay, “Được rồi được rồi, các ngươi những người này sao lại ác mồm ác miệng như vậy chứ. Các ngươi sao biết được người ta trước kia có thật sự là quan hệ tốt hay không, lẩm nhẩm lầm nhầm không dứt, chuyện của nhà mình không tốt còn có tâm tư đi quản chuyện nhà người khác sao.”
Phó Minh vừa nghe lời này liền sốt ruột, hắn còn tưởng rằng thôn trưởng sẽ nhìn vào phân lượng mình là người cùng thôn mà đứng về phía hắn chứ.
Hắn chính là tính toán dùng dư luận làm Cố Vân Đông mang theo chính mình đi, hắn chính là thấy rõ ràng, Cố gia hiện tại chẳng những có xe ngựa, ăn mặc còn tốt như vậy, so với Tôn quả phụ thì tốt hơn rất nhiều, khẳng định là gặp quý nhân nên cuộc sống mới tốt đẹp như vậy.
Cố Vân Đông trong ấn tượng của Phó Minh, vẫn là một tiểu cô nương dễ đối phó, cứ như việc lần trước ở cánh rừng ngoài Khánh An phủ bị thiết kế qua một lần, nhưng lần đó Cố Vân Đông trong miệng có nhắc tới cái gì Vương thúc muốn thay nữ nhi báo thù.
Hắn liền vẫn luôn cho rằng lúc ấy xác thật có cái Vương thúc đang nấp ở trong tối cùng Cố Vân Đông liên thủ, rốt cuộc Tiền gia đã bị một cái nỏ tiễn bắn chết từ xa mà.
Khẳng định đây là do Vương thúc dạy cho Cố Vân Đông, nếu không tiểu nha đầu mười ba tuổi này làm sao có thể có tâm cơ cùng bản lĩnh như vậy?
“Vân Đông a, ngươi cũng không thể mặc kệ dượng được, bằng không tiểu cô của ngươi nửa đêm tới tìm ngươi thì làm sao bây giờ? Ngươi là không biết ta hiện tại sống có bao nhiêu khổ, ăn không đủ no mặc không đủ ấm ngay cả ngủ cũng không an ổn.”
Nói nói xong còn nhìn về phía Dương thị đang đứng một bên, “Ngươi dẫn ta đi, ta có thể giúp ngươi chiếu cố mẹ con các ngươi, ngươi xem nương ngươi hiện tại là cái dạng này, ngươi lại không có cha, về sau cũng không ai sẽ lại muốn mẹ ngươi nữa. Ta tuy rằng bị thương ở đầu óc, nhưng là ta có thể chữa khỏi, đến lúc đó nương ngươi cũng có người để dựa vào, ngươi cũng có cái để dựa vào, ngươi ngẫm lại có phải rất có đạo lý hay không?”
Phó Minh vẫn luôn biết Dương thị rất xinh đẹp, trước kia thời điểm ở nhà họ Cố bởi vì phải làm việc, ăn mặc cũng không tốt, sắc mặt vàng như nến, ngón tay còn thô ráp.
Bởi vậy hắn cảm thấy nàng tuy rằng đẹp nhưng vẫn là so ra kém Cố Thu Nguyệt, nhưng lúc này nhìn lại Dương thị đã được chăm sóc bảo dưỡng, thế nhưng cảm thấy Cố Thu Nguyệt có điểm xấu.
Cùng Tôn quả phụ kia so sánh thì lại càng là một trời một vực. Cho dù đầu óc ngươi có vấn đề, nhưng cũng không thể nhìn xấu thành đẹp được đúng không?
Nhưng Cố Vân Đông bị cách nói này của hắn làm cho nổi trận lôi đình, vô sỉ còn chưa tính cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên nương nàng?
Người chung quanh nghe thấy cái này cũng là ngây ngẩn cả người, Phó Minh này chính là người đã có gia thất rồi al
Lúc này cũng không ai chú ý tới Cố Vân Đông, bởi vậy nàng liền tiến lên một bước dài, giơ cây gậy gỗ trong tay liền hướng đến trên người hắn đánh xuống, “Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, cũng không nhìn xem chính mình là cái dạng người gì, còn dám đánh chủ ý đến tài sản cùng nương ta? Dọa ta cô cô nửa đêm tới tìm ta, ngươi kêu nàng tới đi a, ta sẽ làm nàng hồn phi phách tán ngươi có tin hay không?”