Thanh âm nổi bật này, cơ hồ mọi người đều nghe được, sôi nổi kinh ngạc nhìn về phía nha đầu đang nói chuyện kia.
Cố Vân Đông cũng nhìn về phía nàng, qua một hồi lâu mới từ ký ức của nguyên chủ biết được thân phận người này.
Nga, là Cố Tiên Nhi a.
Nữ nhi của nhị thúc Cố Đại Hà, đường muội chuyên môn khi dễ bọn họ kia.
Năm đó Cố Vân Đông thành thân tương đối trễ, bởi vậy Cố Vân Đông cùng đường muội này chỉ kém bốn tháng.
Cố Vân Đông đối với đồ phá hoại nhân sinh này rất bất mãn, nàng muốn gặp được Cố Đại Giang thì lại cố tình không thể như ý nguyện, hiện tại cư nhiên nhìn thấy người mà nàng rất rất không muốn thấy.
Ma ma của Bành gia cũng kinh ngạc nhìn về phía Cố Tiên Nhi, người sau đã hai ba bước tiến lên, bắt lấy cổ tay Cố Vân Đông nói, “Ngươi như thế nào ở đây? Ngươi không chết?”
Phi, ngươi mới chết ấy. Nàng mới là người muốn hỏi Cố Tiên Nhi như thế nào sẽ xuất hiện tại đây, quả thực là oan gia ngõ hẹp.
“Nơi này là nhà ta, ta không ở đây thì ở đâu?”
Cố Tiên Nhi sửng sốt, nhà nàng???
Đúng rồi, lúc trước Tiền ma ma có nói, bọn họ tới tặng lễ nhà cho chủ nhân họ Cố, nàng lúc ấy còn tưởng thật là cùng họ nhưng bất đồng mệnh. Đặc biệt khi nhìn thấy nhà ngói gạch xanh khang trang như thế này, nàng càng là hận không thể chính mình chính là chủ nhân họ Cố kia.
Không nghĩ tới, người này, cư nhiên là Cố Vân Đông?!
Sao có thể?
Cố Vân Đông nhìn xung quanh một vòng, phát hiện mọi người đều đang nhìn các nàng.
Nàng không muốn trở thành đề tài nghị luận của người khác, đặc biệt hôm nay là ngày tốt mở tiệc tân gia của các nàng, bị một kẻ không đâu ra đâu phá hư cũng quá đen đủi rồi.
Bởi vậy nàng liếc mắt nhìn Cố Tiên Nhi một cái, nói, “Ngươi đi theo ta.”
Cố Tiên Nhi hiện tại cũng đang một bụng nghi vấn, nghe vậy vội đi theo.
Chu thị cũng ở đại sảnh, tuy rằng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng tốt xấu gì cũng là tức phụ của thôn trưởng, vội tiến lên tiếp đón đám người Tiền ma ma.
“Mọi người ngồi, mọi người ngồi, ăn trước chút hạt dưa trò chuyện, bên này có nước đường đỏ rất ngọt. Đừng khách khí a, đều ngồi đều ngồi.”
Nước đường đỏ? Đây chính là thứ tốt, Cố gia cư nhiên lấy cái này ra đãi khách, cũng quá hào phóng đi?
Đường đỏ này đương nhiên là bán thành phẩm do Cố Vân Đông trong khoảng thời gian thí nghiệm tinh luyện đường trắng tạo ra.
Mọi người tâm tư lập tức đã bị nước đường đỏ hấp dẫn chỉ có một số ít người tầm mắt duỗi theo hướng Cố Vân Đông đi.
Cố Vân Đông mang nàng ta đi đến một sương phòng, một đường đi, Cố Tiên Nhi đem cảnh tượng nhà Cố gia nhất nhất thu vào trong tầm mắt. Tuy rằng còn chưa có bố trí hoàn toàn, nhưng chỉ cần nhìn xem trước mắt là đã biết căn nhà này quá hoàn hảo, dù có ngốc trong nhà này suốt đời cũng đã đủ hạnh phúc rồi.
Ít nhất, so với lão Cố gia trước kia giàu hơn không ít.
Cố Tiên Nhi trong đầu bắt đầu nhảy nhót không thôi, không nghĩ tới a không nghĩ tới, Cố Vân Đông này cũng không biết dẫm phải vận cứt chó gì, chẳng những bình an không có việc gì vượt qua nạn đói, còn xây được căn nhà lớn như vậy.
Cố Tiên Nhi may mắn hôm nay mình đi theo Tiền ma ma lại đây.
Đóng lại cửa phòng, Cố Vân Đông xem nàng ta còn đang ánh mắt tỏa sáng nhìn đông nhìn tây, không cần nghĩ cũng biết trong lòng nàng đang suy nghĩ cái gì.
“Ngươi như thế nào sẽ đến đây? Như thế nào lại trở thành hạ nhân của Bành gia?”
Cố Tiên Nhi rốt cuộc lấy lại tinh thân, nghe được nàng nói hai chữ ‘hạ nhân’ thì liền có chút không cao hứng.
“Còn không phải là tại hai cái lão bất tử kia sao, bị một nhà tam thúc xúi giục, thế nhưng chỉ vì một túi khoai lang đỏ liền đem ta bán cho mẹ mìn, ta bị mẹ mìn đưa tới Phượng Khai huyện này.” Ngay sau đó dường như nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên hai mắt sáng lên, nói, “Ngươi có nhà tốt như vậy, khẳng định có Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 146: Cố Tiên Nhi yêu cầukhông ít bạc đi, ngươi nhanh nhanh đi Bành phủ, đem ta chuộc ra.”