Kể từ khi Tiểu Ngọc Nhi đầy nửa tuổi, Trần A Phúc liền bắt đầu từng bước tiếp nhận nội vụ Hầu phủ từ tam trong tay phu nhân, buổi sáng phải cố định hơn một canh giờ xử lý sự vụ trong phủ ở phòng nghị sự nội viện. Nàng liên tục rất không ưa thích quản lý việc nhà, cho nên vừa tiếp xúc với tay quản gia, liền bắt đầu bồi dưỡng Lý ma ma cùng Hồng Phỉ làm trợ thủ đắc lực. Hồng Phỉ đã đính hôn, hậu sinh là một người quản sự bên trong phủ, Trần A Phúc để cho nàng hai năm sau lại xuất giá.
Cũng may Tiểu Ngọc Nhi đã bắt đầu ăn cơm, nàng mỗi ngày chỉ cho bú sữa sớm tối hai lần.
Ngày mùng mười Trần A Phúc thỉnh toàn bộ chủ tử ngoại trừ nhị phòng ăn cơm tối ở Trúc Hiên, Lý thị tức giận đến mắng hơn nửa đêm ở trong viện, chuyện này ngày hôm sau liền truyền tới trong tai Trần A Phúc.
Quản gia chủ mẫu có chỗ tốt chính là điểm này, bên trong phủ có một chút gió thổi cỏ lay là lập tức có thể truyền đến trong tai nàng.
Trần A Phúc cho dù là ở sáng ngời đánh mặt Lý thị. Lúc trước Lý thị đi theo Vinh Chiêu nháo, vài chục năm gian nắm giữ nội viện Hầu phủ, tham ô mấy vạn lượng bạc. Bạc thì thôi, nhưng bà ta giày vò đến nỗi Sở Lệnh Tuyên cùng Yên Nhi có nhà mà không thể hồi, vọng tưởng Sở Lệnh Tuyên vô hậu để cho nhi tử của mình thừa kế tước vị, điểm này liền giết tâm.
Nhị lão gia mặc dù không cùng lúc nháo theo, lại nhìn tức phụ làm ầm ĩ không quan tâm, tức phụ tham ô bạc ông ta xài không một chút có áp lực. Ông ta cũng không tốt lành.
Nếu không phải Sở Hầu gia ám hiệu, Nhị lão gia khi còn trẻ tuổi chịu khổ, những bạc kia coi như xong, cũng coi như toàn bộ mặt mũi một mình Nhị lão gia, Trần A Phúc thật sẽ nghĩ biện pháp bức Lý thị phun ra mấy vạn lượng bạc kia.
Còn may vợ chồng Sở Lệnh An không tệ, Trần A Phúc âm thầm đối với bọn họ vẫn là lễ ngộ có thêm.
Buổi chiều hai mươi tháng sáu, Trần A Phúc buổi trưa nghỉ dậy không lâu, đang dẫn mấy hài tử cùng động vật gia trừ Kim Yến Tử chơi đùa ở trong sảnh phòng. Kim Yến Tử lại bị phái đi phía nam "Xem cuộc chiến".
Lúc này, tiểu thập nhất cùng Lý Hiên lại một lần kết bạn đi đến Sở gia.
Tiểu Lý Hiên vừa đến, liền nâng cao thanh âm hô: "Dì ơi, con muốn ăn dưa hấu nước đá bào cùng tôm viên hoàng kim nhà dì." Thanh âm khoan khoái, đồng dạng như lúc trước ở quê hương cùng phủ Định Châu.
Trần A Phúc cười sẵng giọng: "Mẫu phi con còn để con đói bụng sao?" Vẫn liền lên tiếng kêu người đi làm dưa hấu nước đá bào, cùng với thức ăn thập nhất điện hạ và Thụy Vương thế tử thích, buổi tối giữ bọn họ ăn cơm tối.
Tháng trước, Thụy Vương Gia thỉnh phong thế tử cho Tiểu Lý Hiên, thái tử thay mặt Hoàng thượng trực tiếp chuẩn tấu. Kỳ thật, rất nhiều vương gia hoặc là người có tước vị, không nhất định hài tử còn nhỏ như thế liền thỉnh phong thế tử. Thụy Vương Gia sở dĩ làm như thế, chính là đang nói cho mẹ đẻ Chu Đức phi cùng thứ trưởng tử Lý Triều của hắn biết, thế tử là con trai trưởng Lý Hiên, có một số việc không thể vọng tưởng.
Chu Đức phi sau đó biết rõ việc này, vị thế tử đã vững vàng cho Lý Hiên. Bà ta tức không chịu nổi, chiêu Thụy Vương đi trong cung mắng to một trận, nói Lý Hiên quá nhỏ, để Thụy Vương Gia thu hồi lại vị trí thế tử, qua hai năm nữa thân thể Lý Hiên triệt để bình phục rồi lại thỉnh phong cấp nó.
Thụy Vương không đồng ý, nói chuyện trọng yếu như vậy làm sao có thể thay đổi xoành xoạch. Lại nói, Lý Hiên hiện tại cực kỳ khỏe mạnh, không cần bình phục gì nữa.
Thụy Vương Gia từ nhỏ là thuộc về thích nghe nói ngọt không thích cứng, chu Đức phi mắng nửa ngày không có tác dụng gì.
Chu Đức phi không còn cách nào, lại chạy tới chỗ Hoàng thượng khóc lớn, nói Thụy Vương Gia bất hiếu, đại sự như thế cũng không nói một tiếng cùng người làm mẫu phi bà đây. Hơn nữa, Lý Hiên thân thể yếu đuối, lại có chút ngu si, làm sao có thể tương xứng đảm đương lớn.
Hoàng thượng trách cứ Chu Đức phi một trận, nói bà làm tổ mẫu quá mức bất công. Mặc cho ai nấy đều thấy được, hiện tại Lý Hiên thông minh lanh lợi, thân thể khỏe mạnh. Không có đạo lý đích tôn ngoan như thế không thừa kế tước vị, ngược lại để cho thứ tôn thừa kế tước vị.
Chu Đức phi tức không chịu được, thầm nghĩ, ông làm lão tử so đều bất công hơn ai khác, ông còn không phải là để thứ tử làm thái tử. Nhưng lời nói này bà ta chỉ dám nghĩ nghĩ trong lòng, không dám nói ra.
Chu Đức phi không có thể nháo xuống thế tử vị của Lý Hiên, Lý Triều cũng không dám lại gây sóng gió. Hơn nữa có tiểu thập nhất, Lý Hiên trong cung sống tốt hơn không ít. Đã không có bất an cùng nôn nóng như lúc mới hồi kinh, lại lần nữa lạc quan thoải mái hơn.
Tiểu thập nhất cũng dần dần thích ứng sinh sống trong cung. Bào huynh là thái tử, Hoàng thượng lại yêu thương, cậu sinh sống không muốn thoải mái cũng không được. Đặc biệt là ở sau khi mẹ đẻ làm hoàng hậu, trong cung cậu nghênh ngang cũng không người nào dám quản. Không chỉ như thế, còn được đám cháu trai ngày ngày nịnh bợ hiếu kính, ngày trôi qua rất là thích ý.
Trong cung cậu như cũ rất ít đề cập Trần A Phúc cùng Sở gia, ngẫu nhiên gặp được Trần A Phúc tiến cung thỉnh an cho thái hậu nương nương hoặc là Hoàng hậu nương nương, chỉ có lễ phép chào hỏi một cái, sẽ không quá qua thân mật. Chẳng qua, cậu vừa về tới Sở gia, liền sẽ giống như đứa bé ngồi xuống gần sát ở bên cạnh Trần A Phúc. Đương nhiên, cậu cũng sẽ không vắng vẻ Sở Hàm Yên, sẽ một tay kéo nàng ngồi ở bên cạnh mình. Một bên một người mỹ nữ tuyệt thế, khiến cậu rất là vui vẻ lại đắc ý. Cùng hai đại mỹ nữ thân mật đủ rồi, lại đi trêu chọc đệ đệ muội muội khác.
Cậu về Sở gia, hộ vệ khác cùng thái giám đều sẽ bị cậu lưu ở ngoại viện. Mà cùng cậu đến Trúc Hiên, chỉ có một người, chính là tiểu bồ câu, ngẫu nhiên cũng sẽ mang Thu Nguyệt đến. Hai người kia là tâm phúc tuyệt đối của cậu, cũng không sợ bọn họ sẽ nói ra chuyện cậu cùng "mẫu thân" đặc biệt thân cận.
Kỳ thật, cậu cảm thấy người thiện lương như mẫu hậu, cho dù biết rõ cậu cùng "mẫu thân" thân mật cũng sẽ không mất hứng. Nhưng cậu không dám khinh thường, vẫn sợ chiêu họa cho "mẫu thân" cùng người nhà.
Cậu xuất cung, mỗi lần cũng sẽ mang La ma ma đi ra, La ma ma liền trực tiếp về nhà của chính nàng. Trước đó, Sở Lệnh Tuyên đã giải trừ nô tịch cho phụ tử La Nguyên cùng La Minh Thành. Cái này không chỉ là xem ở mặt mũi La ma ma, lại là xem ở trên công lao một nhà La quản sự trung với Bụi.
Một nhà La quản sự quá khứ mặc dù là nô tài, nhưng tuyệt đối có tiền, bản thân họ cũng có nhiều cửa tiệm cùng rất nhiều điền sản. La Nguyên hiện tại thành thân tự do, là lão gia danh xứng với thực. Hắn không cần phải giúp Sở gia làm việc nữa, chỉ xử lý làm ăn nhà mình. Tiểu La Minh Thành đã đi tư thục đọc sách, La gia mong đợi hắn chăm chỉ học tập, tương lai khảo cái công danh. Có thập nhất điện hạ cùng Sở gia hỗ trợ, tiền đồ chắc chắn sẽ không kém.
Lý Hiên cùng hai tiểu ca và động vật gia không sợ hè nóng bức, nháo đi khu vui chơi thiếu nhi chơi đùa. Tiểu thập nhất chưa đi cùng, nói muốn ở Trúc Hiên bồi mẫu thân cùng muội muội.
Hiện tại tiểu thập nhất đã lớn lên, đối với khu vui chơi thiếu nhi đã không cảm thấy hứng thú giống như mới trước đây.
Chờ đến thời điểm bên cạnh không có những người khác, tiểu thập nhất mới bám vào bên tai Trần A Phúc lặng lẽ nói: "Mẫu thân, cửu hoàng huynh để con nói cho nương biết, hắn biết rõ Sở Hầu gia chịu ủy khuất, trong lòng huynh ấy có tính toán."
Kể từ khi Cửu hoàng tử được phong thái tử, sẽ không còn lén lút gặp qua Sở Hầu gia. Hắn kêu tiểu thập chuyển lời nói này tới đây, là đang biểu lộ rõ ràng một loại thái độ đi?
Trần A Phúc cười xoa bóp mặt béo tiểu thập nhất nói: "Được, nương biết rồi, sẽ chuyển đạt."
Tiểu thập nhất lại đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Con cũng cảm thấy Sở Hầu gia chịu ủy khuất, nhưng phụ hoàng con... Chao ôi..." Cậu thẹn thùng nói phụ hoàng cậu không đúng, dừng một chút còn nói: "Vinh Chiêu đặc biệt chán ghét, con trước đến giờ liền chưa từng coi nàng ta như trưởng tỷ mà nhìn."