Vật nhỏ này thật có thể biến thành vật sống? Trần A Phúc cầm lấy Kim Bối tới trước mắt nhìn kỹ, đột nhiên trông thấy mắt đen nhỏ của nó động động, nàng sợ hết hồn. Lại nhìn kỹ một chút, căn bản là không có động.
Mình thật mang thai ngốc rồi! Nàng bật cười.
Cảm thấy thời gian cũng đủ, nàng cũng nghỉ ngơi tốt, mới ra không gian.
Đến hậu viện để bọn nhỏ về Đường Viên ăn cơm nghỉ ngơi, buổi chiều lại đến.
Lý Hiên tay trái bị Sở Hàm Yên dắt, tay phải bị Đại Bảo dắt, cũng không làm ầm ĩ, cùng nhau về Đường Viên.
Hiện tại đúng là thời điểm xuân bận rộn, rất nhiều sự vụ điền trang của hồi môn Trần A Phúc đều giao cho Tiết Đại Quý, để hắn đi phối hợp. Vượng Sơn thôn và Đường Viên mỗi nơi chuẩn bị trồng một trăm mẫu dưa hấu, Trần Danh và đại phòng mỗi nhà mười mẫu. Vương Thành mua hai mươi mẫu đất, cũng cho hắn mười mẫu mầm mống.
Lần này mầm mống là mầm mống lần trước đại ngọt dưa lưu lại, trừ trước ươm giống dùng nước qua, Trần A Phúc không lấy đi không gian xử lý chuyên môn, xem một chút hương vị sẽ có thay đổi nhạt hay không.
Còn có chuyện thu hoạch cây cải dầu, ươm mạ lúa mì vụ đông cùng với lúa nước, đều dặn dò rõ ràng, liền buông tay.
Buổi sáng ngày bảy tháng ba, Lý ma ma tính hôm nay đã bốn mươi hai ngày, đại phu có thể bắt ra hỉ mạch rõ ràng. Liền nói đại nãi nãi không có tinh thần, kêu người đi thị trấn thỉnh đại phu đến khám bệnh.
Hạ Nguyệt nói: "Trong thôn Lâm đại phu y thuật không tệ, có phải cho ông đi đến xem mạch hay không?"
Lý ma ma không tán thành nói: "Đại nãi nãi quý báu, không phải là đại phu nông thôn tùy tiện xem."
Nói đến Hạ Nguyệt đỏ bừng cả khuôn mặt.
Một canh giờ sau, lão đại phu thị trấn liền đươc La Nguyên đón về.
Trần A Phúc nằm ở trên giường, bỏ xuống la trướng, nàng vươn tay ra ngoài la trướng, Lý ma ma khoác khăn lụa lên trên cổ tay nàng, lão đại phu mới tiến vào phòng ngủ chẩn mạch.
Sau đó, lão đại phu cười nói: "Chúc mừng đại nãi nãi, đây là hoạt mạch, đại nãi nãi là mang thai."
Cho dù đã đoán được, đám người Lý ma ma vẫn mừng rỡ.
Lý ma ma hỏi: "Đại nãi nãi nhà ta có cần ăn vài bộ thuốc dưỡng thai hay không?"
Lão đại phu cười nói: "Đại nãi nãi thể cốt vô cùng tốt, thai nhi cũng tốt, hoàn toàn không cần thiết uống thuốc, chỉ cần thực bổ là được." Lại viết vài phương thuốc thực bổ cho người phụ nữ có thai.
Lý ma ma để Hạ Nguyệt trả phí khám bệnh, lại thưởng đại phu hai lượng bạc. Tiễn đại phu đi, liền kêu Tiểu Mặc đi tiền viện cùng Lộc Viên báo tin mừng cho lão hầu gia cùng lão gia phu nhân thông gia.
Lão hầu gia nghe mừng rỡ, vội vàng phái người đi kinh thành, phủ thành cùng Ảnh Tuyết Am với Hầu phủ, tôn tử, Trần Thế Anh, nhi tức phụ báo tin mừng, còn thưởng đầy tớ Đường Viên mỗi người một lượng bạc.
Vương thị nghe nói xong lại không kìm được vui mừng, kêu Mục thẩm mang theo bốn con gà mái, lại nhặt một trăm trứng gà dùng rổ đựng, cùng Ngô thị cùng đi Yến Hương Các thăm Trần A Phúc.
Trần Danh không tán thành nói: "Gà với trứng có thể đáng bao nhiêu tiền? Ta còn có chút tổ yến, cầm đi cho A Phúc ăn."
Vương thị lắc đầu nói: "Tổ yến nhân sâm một ít thuốc bổ này khuê nữ mới không lạ gì. Gà và trứng nhà ta muốn ngon hơn mua bên ngoài rất nhiều, mấy thứ này khuê nữ mới thích." ChieuNinh tại: diendanlequydon.com
Ngô thị cũng nói: "Thật đúng là vậy, muội cũng cảm thấy canh gà nhà tỷ tỷ muốn dễ uống một chút, trứng gà cũng muốn ngon hơn."
Vương Thành nói: "Mặc kệ mua bên ngoài ngon hay không thơm, gà và trứng lúc nào cũng bổ người. Ta liền đi trong thôn mua một ít, đưa đi cho cháu ngoại gái, cũng là tâm ý chúng ta."
Chuyện này trong một buổi liền truyền tới Hưởng La thôn, Trần lão thái và tức phụ Hồ lão ngũ, hai nàng dâu Võ thợ mộc đều đưa tới gà cùng trứng.
Vui mừng nhất lộ rõ trên nét mặt vẫn là tiểu cô nương Sở Hàm Yên, khi con bé nghe bản thân có được đệ đệ hoặc muội muội, đầu tiên là đánh vài tiếng ha ha trong vắt, liền xoải chân chạy về phía trước viện. Tống mụ mụ vội vàng giữ chặt con bé, vội la lên,: "Ai da, tỷ muội, ngài vội vã đi đâu như thế?"
"Ta muốn đi nói cho ca ca tin tức tốt này." Sở Hàm Yên tránh khỏi tay Tống mụ mụ, tiếp tục chạy về phía trước.
Bên trong trạch viện, Liêu tiên sinh chính lắc lư đầu đọc văn chương.
Sở Hàm Yên biết rõ vị trí trạch viện, lại còn chưa đi vào. Nàng đã quên sợ hãi, chạy vào bịch bịch bịch, men theo thanh âm chạy đến cửa giảng đường.
Cũng mặc kệ Liêu tiên sinh đang sững sờ xem mình, đứng ở cửa liền lớn tiếng nói: "Ca ca, tiểu cữu cữu, mẫu thân hoài bảo bảo, chúng ta liền có được đệ đệ cùng muội muội!"
Trần Đại Bảo và Trần A Lộc nghe nói, đều không kìm lòng nổi mà đứng lên.
Liêu tiên sinh thấy thế, giận tái mặt nói: "Bây giờ là thời gian lên lớp, vô luận chuyện gì cũng không được phép phân tâm." Lại trách cứ: "Tương lai các con phải làm trụ cột triều đình, ứng trước núi thái sơn sụp đổ mà sắc không thay đổi, sao có thể bị tiểu nữ oa nói một câu quậy đến không lòng dạ nào dốc lòng cầu học?"
A Lộc cùng Đại Bảo nghe, lại vội vàng ngồi xuống.
Tiểu cô nương nhìn đến bản thân vui sướng không chia sẻ cho ca ca cùng cậu, ngược lại khiến bọn họ bị mắng, "Oa" một tiếng khóc lớn lên.
Tống mụ mụ đuổi theo vội vàng ôm con bé dậy về nội viện.
Đại Bảo và A Lộc mặc dù tiếp tục ngồi nghe giảng bài, nhưng đã không có tâm tư nữa. Đặc biệt là Đại Bảo, cao hứng đến trái tim đã bay đi bên cạnh nương.
Mẫu thân cuối cùng muốn sinh cục cưng, mình cuối cùng có được đệ đệ hoặc là muội muội ruột, mình trừ nương và Yên Nhi muội muội ra, cuối cùng lại có những thân nhân khác rồi.
Cậu bị tiên sinh đánh lòng bàn tay hai lần, đau đến nước mắt đều sắp chảy ra. Nhưng nghĩ đến đệ đệ muội muội, liền không biết là đau, còn cười toe toét miệng rộng cười rộ lên.
A Lộc cũng bị xách lỗ tai hai lần, đau đến hắn thẳng nhếch miệng.
Cuối cùng trông mong đến tan học, hai người cuồng chạy đi Hải Đường phòng. Hiện tại buổi trưa mỗi ngày A Lộc đã ăn cơm ở Hải Đường phòng, cùng Đại Bảo đi Kình Viện nghỉ ngơi một buổi lại đi trạch viện lên lớp, chạng vạng mới về Lộc Viên.
Lão hầu gia đang vui tươi hớn hở nói chuyện cùng Trần A Phúc, kêu nàng chú ý thân thể, không cần mệt nhọc, khỏe mạnh thân mình sinh một chắt trai mập mạp. ChieuNinh:{\|}!@#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
Hai tiểu tử vừa vào nhà, liền bị Lý ma ma ngăn cản lại nói: "Ai da, Bảo ca nhi, cữu gia, không thể xông tới đại nãi nãi."
Trần A Lộc rất tự giác đứng ở địa phương cách Trần A Phúc một bước xa, cười nói: "Tỷ tỷ, đệ lại có được tiểu cháu ngoại trai?"
Trần A Phúc cười gật đầu.
Đại Bảo là cảm thấy Lý ma ma thật sự là làm điều thừa, chuyện này còn cần bà ấy nhắc nhở sao? Nói: "Ta so với ai khác đều đau lòng đệ đệ cùng muội muội bên trong bụng nương, mới sẽ không xông tới mẫu thân của ta."
Cậu đi tới nhẹ nhàng sờ bụng Trần A Phúc, làm ra vẻ nói: "Nương phải yên ổn dưỡng thai, không cần lại quan tâm chuyện cửa hàng đồ cưới cùng thôn trang đồ cưới. Lại ăn nhiều thức ăn tốt hơn, như Ào Ào vậy, vừa sinh đẻ một bào thai hai đứa, đệ đệ muội muội đều có."
Nói làm mọi người mừng rỡ.
Sở lão hầu gia giơ ngón tay cái cười nói: "Đại Bảo nói thật hay."
Trần A Phúc dở khóc dở cười. Lão gia tử trông mong tôn tử đã làm cho nàng áp lực như núi, này tiểu tử lại hay rồi, còn mong chờ nàng sinh long phượng thai. Nhưng mà, giống như sinh long phượng thai là phúc lợi nữ xuyên việt, yếu ớt nhất cũng là sinh song thai, nếu không đều thẹn thùng bản thân là nữ xuyên việt.
Nhưng cũng có ngoại lệ, ai biết nữ xuyên việt là nàng đây sinh nam hay là sinh nữ? Mặc kệ nam hài nữ hài, nàng đều thích, cũng hy vọng có thể sinh thêm vài thai, tranh thủ trai gái song toàn. Nàng có không gian, còn có Yến Trầm Hương, bảo dưỡng tốt thân thể, sẽ không giống nữ nhân cổ đại một khi sinh hài tử tựa như đi ở trước mặt Diêm vương.