Nợ Hồng Nhan (Yên Chi Trái)

Chương 55



Giang Thanh Lưu vươn tay kiểm tra, nhận ra người nọ đã ngừng thở, cũng chẳng còn tâm trạng tranh luận cùng Bạc Dã Cảnh Hành. Những tù nhân khác trong thủy lao có vẻ đã phát hiện ra bọn họ thoát được, nhưng không một ai kêu cứu.

Ban đầu Giang Thanh Lưu có lòng muốn giúp, nhưng khi nhìn ánh mắt họ, hắn mới phát giác kinh sợ. Trong mắt họ tràn ngập một loại tử khí tuyệt vọng, căn bản không còn sót lại dù chỉ một tia sự sống. Giống như loài thú vật bị giam xích quá lâu, chẳng còn vùng vẫy muốn thoát khỏi lồng giam nữa.

Bạc Dã Cảnh Hành quan sát mấy tên thủ vệ bên ngoài thủy lao, có vẻ mấy tên thủ vệ này không được tận chức cho lắm... giờ này chúng đang chơi đổ xúc xắc.

Nhìn bóng lưng nàng chuyên chú do thám, Giang Thanh Lưu bỗng cảm thấy con người này thật đáng sợ - ba mươi năm nàng bị giam giữ trong địa lao Giang gia, đâu khác gì những tù nhân ở đây chứ?

Bạc Dã Cảnh Hành quan sát qua địa hình, quay đầu lại, thấy Giang Thanh Lưu đang thất thần nhìn mình. Nàng đương nhiên không khách khí: "Nghĩ gì chuyên tâm vậy?"

Giang Thanh Lưu vậy mà thành thật đáp: "Nhìn bọn họ, bất chợt nghĩ đến ngươi cũng từng bị Giang gia giam giữ. Hàng chục năm thời gian không thể bào mòn ý chí, sự kiên trì đó khó mà tưởng tượng."

Bạc Dã Cảnh Hành vỗ vai hắn: "Thực ra lão phu không kiên trì như ngươi nghĩ đâu, " Giang Thanh Lưu đang muốn mở miệng, nàng lại nói tiếp, "Chẳng qua kiên trì được vậy, là bởi có người vẫn luôn tương trợ."

Giang Thanh Lưu im lặng.

Bạc Dã Cảnh Hành ra trước, rồi ra hiệu cho hắn và Tề Đại đi theo. Tề Đại hơi đỏ mặt, chuyện này vốn là việc của tùy tùng như hắn. Bạc Dã Cảnh Hành tuy dáng người cao, nhưng vô cùng mảnh mai. Bước chân nàng nhẹ như miêu cước, lặng yên không một tiếng động.

Mấy tên thủ vệ còn đang tụ lại một bàn, Giang Thanh Lưu vừa định mở miệng phân nhiệm vụ đã thấy nàng phi thân nhảy lên, một tia hồng quang vút ra, tạo thành một vòng tròn lớn ụp xuống đám thủ vệ, chớp mắt đầu lìa khỏi cổ.

Trong lòng Giang Thanh Lưu khẽ kinh động, sự tàn nhẫn của lão tặc này, cũng không phải hắn chưa thấy qua. Nhưng xuất chiêu nhanh lẹ ngoan độc như vậy, xem ra càng tiếp cận gần chân tướng, nàng càng có chút khó lòng kiềm chế.

Ba người thoát khỏi thủy lao, nhanh chóng chạy về hướng Bắc.
Phía trước là một hành lang rất hẹp, đôi lúc loáng thoáng bóng thủ vệ đi ngang tuần tra. Không gian chật hẹp như vậy rất khó giao thủ. Binh khí trong tay những tên này toàn bộ là binh khí ngắn, rõ ràng đã thiết kế để phù hợp với địa hình ở đây. Giang Thanh Lưu và Tề Đại vừa đuổi đến, còn chưa kịp nhìn rõ tình hình, Bạc Dã Cảnh Hành đã ra hiệu cho cả hai tránh đi.

Hai người nép sau hai bên ngã rẽ, Bạc Dã Cảnh Hành trước tiên uống một bình Yên Chi lộ, tiếp đó nàng nhặt một sợi dây xích dưới đất lên, đột ngột quật mạnh lên tường đá. Sau đó như một con báo, tung người nhảy lên trần hành lang.

Trong không gian chật hẹp, tiếng động truyền đi rõ vô cùng. Rất nhanh, bên kia đã có tiếng quát: "Kẻ nào?"

Một đám thủ vệ kéo nhau chạy đến, Giang Thanh Lưu và Tề Đại kinh nghiệm phong phú, nghe tiếng chân đã đoán được đám thủ vệ này tầm năm sáu người. Binh khí của hai người họ đã bị tịch thu từ lâu, ngược lại, tơ đao của Bạc Dã Cảnh Hành nhìn ngoài chỉ giống một món phụ kiện thông thường, vì vậy đám người kia không hề chú ý đến.

Giang Thanh Lưu và Tề Đại bốn mắt nhìn nhau, đợi đám người đến gần, thình lình xông ra, Giang Thanh Lưu chớp mắt bẻ quặt cổ tay một tên, tay phải đoạt kiếm, tay trái đã đẩy tên đó ra làm lá chắn, chặn lại mũi kiếm từ một tên khác.

Tề Đại và hắn trước nay vô cùng ăn ý, lúc này hắn ta cũng đoạt được về tay một thanh đao ngắn, mấy tên còn lại sững sờ mấy giây rồi thét lớn, nhào lên tấn công.

Đúng lúc này, Bạc Dã Cảnh Hành bất chợt từ trên nhảy xuống, tập kích từ phía sau.

Sáu tên thủ vệ còn chưa kịp ho he gì đã đồng loạt đi đời nhà ma.

Bạc Dã Cảnh Hành nương tay, chỉ bẻ gãy cổ ba người, xong xuôi nàng quay sang nói với Giang Thanh Lưu và Tề Đại: "Thay y phục đi."

Giang Thanh Lưu và Tề Đại cũng có ý này, dù sao y phục trên người họ đều đang ướt đẫm, còn mang một thứ mùi khó ngửi. Bạc Dã Cảnh Hành mặc kệ xung quanh, lột sạch quần áo của một tên thủ vệ rồi cứ thế sắp cởi y phục trên người mình.

Tề Đại nhìn tên thủ vệ bị lột trần trụi nằm dưới đất, rồi trợn ngược mắt nhìn Bạc Dã Cảnh Hành đã cởi hết lớp áo ngoài, chuẩn bị cởi đến lớp áo trong. Cho đến khi Giang Thanh Lưu trừng hắn ta một cái, hắn ta cuống quít quay người lại, không dám nhìn thêm chỉ một cái.

Bạc Dã Cảnh Hành thay y phục xong xuôi, nàng giục hai người: "Nhanh lên, nhanh lên, lề mề gì chứ! Có muốn phục hưng gia tộc gì nữa không?"

Giang Thanh Lưu đành quay sang lo thay y phục, áo cởi đến hông, dưới đai lưng hắn lộ ra hơn chục bình ngọc nhỏ. Bạc Dã Cảnh Hành khá tò mò: "Thứ gì vậy?"


timviec taitro


Giang Thanh Lưu hừ lạnh, không đáp lại, Bạc Dã Cảnh Hành với một bình sang ngửi ngửi: "Chậc, tiểu oa nhi chu đáo ghê nha, còn biết chuẩn bị Yên Chi lộ cho lão phu nữa."

Nàng lấy một bình ra uống, rồi tiếp tục đi trước.

Giang Thanh Lưu và Tề Đại nhanh chân bám theo, cuối của hành lang là một địa cung vô cùng phức tạp, rối mắt. Một loạt ngã rẽ hiện ra, hệt như một mê cung.

Giang Thanh Lưu quan sát độ mòn trên mặt đất, đường tuy nhiều, nhưng lối dẫn đến thủy lao chỉ có một. Chỉ cần tìm được lối rẽ có dấu chân, chắc chắn đó sẽ là đường ra.

Bạc Dã Cảnh Hành lại nghĩ tới chuyện khác: "Kinh đô dưới chân thiên tử, ai có thể tự ý xây nên một địa cung phức tạp như vậy?"

Giang Thanh Lưu ngẩn người, quay sang nhìn nàng, trong mắt hai người ánh lên sự kinh hãi.

Năm xưa Hàn Âm cốc bị diệt môn, giang hồ chính đạo không phe phái nào đứng ra nhận công. Sau đó Âm Dương đạo cứ thế quật khởi. Nếu nói chỉ mình Âm Dương đạo không đủ thực lực tàn sát toàn bộ Hàn Âm cốc, vậy cộng thêm một thế lực khác nữa_ sẽ thành có.

Thế lực này không phải chính cũng chẳng phải tà, không đen không trắng, hơn nữa nó có một kết cấu khổng lồ, hoàn toàn không thể tra xét.

Đó chính là... Triều đình.

Như hiện tại, toàn bộ lòng đất dưới kinh đô, ngoại trừ triều đình, ai có thể thần không biết quỷ không hay xây dựng nên một địa cung phức tạp đến vậy?

"Nhưng vì cớ gì triều đình phải tàn sát toàn bộ Hàn Âm cốc?" Giang Thanh
chapter content


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv