Nợ Âm Khó Thoát

Chương 179: một tấm da người



Bởi vì ở trước mắt tôi, là một hình ảnh vô cùng đáng sợ.

Dưới đáy quan tài, có một tấm da người hoàn chỉnh, da người nằm im trong quan tài, cứ giống như là một người nào đó đã “lột vỏ”.

Cả người tôi bị những gì nhìn thấy trước mặt dọa sợ đứng nguyên tại chỗ, lẽ nào, con mãng xà đen kia, chính là con người sau khi “lột vỏ”biến thành?

Cách nghĩ này, cũng dọa tôi sợ hú hồn, người làm sao có thể biến được thành rắn? Chuyện này đã quá đi ngược lại với lẽ thường rồi?

Tôi đưa mắt nhìn Lý Tuyết Nhi, phát hiện mặt mày cô ta nặng nề, nhìn chằm chằm vào trong cỗ quan tài.

Vừa rồi cũng là vì phát hiện ra điều bất thường trên vẻ mặt của cô ta, nên tôi mới nhìn vào trong quan tài theo, tôi đi tới cạnh cô ta, cất tiếng hỏi:

- Con rắn này chẳng lẽ là người biến thành?

Hỏi xong, tự tôi cũng hoài nghi bản thân sao có thể có những suy nghĩ như thế này, nhưng không ngờ, Lý Tuyết Nhi gật đầu.

Chỉ một động tác đơn giản của cô ta, đã khiến tôi cứng đờ người tại chỗ, là thật? Nhưng tại sao lại như vậy? Một người bình thường, còn có thể biến thành rắn?

- xem ra nơi này còn tà tính hơn nhiều so với trong tưởng tượng của chúng ta.

Đột nhiên Lý Tuyết Nhi cất tiếng nói với tất cả mọi người, nói xong, bèn đi lên trước, gấp gọn tấm da người lại, đút vào trong ba-lô sau lưng.

Nhìn thấy Lý Tuyết Nhi làm những điều này, lòng tôi dâng lên nỗi kinh hãi, lúc Lý Tuyết Nhi gấp tấm da người, không ngờ vẻ mặt lại tự nhiên như không? Thật kinh khủng, đó là một tấm da người đấy?

Một tấm da người hoàn chỉnh, thế mà cô ta lại không hề ghê tay?
Interesting For You
Adskeeper
Quà tặng giảm 40% cho tai nghe trợ thính Mimita nhật bản
Bí kíp trị nám đang được chị em truyền tai nhau nhiều ngày qua
Kinh nghiệm hay giúp ngăn ngừa bệnh viêm lợi, răng lung lay
Hôi nách 20 năm tôi chỉ cách khỏi đến già chỉ với thứ này


Tôi nhìn Lý Tuyết Nhi, vẻ mặt cô ta vẫn không thay đổi, tôi không tự chủ được mà nuốt xuống một ngụm nước miếng, khi thấy đã an toàn, giáo sư Lâm và Dương Hùng cũng đi tới cạnh chúng tôi.

- Trong cỗ quan tài này tại sao lại có một con mãng xà còn sống chứ?

Dương Hùng nhíu mày, vội vàng cất tiếng gặng hỏi chúng tôi.

Nói thật, đây cũng là câu hỏi mà tôi đang muốn biết, cho nên chỉ có thể cười ngơ ngác với Dương Hùng, chứng minh tôi cũng không biết.

Nhưng lúc này, trong đầu tôi lại vang lên tiếng nói của Phương Trình Chu.

- Hình như tôi từng nghe sư tôn nói qua, tương truyền trước kia nơi đây là một phần của Tây vực, ở Tây vực vu thuật rất phổ biến, ai có vu thuật, thì cực kỳ mạnh, không biết đây có được coi là một loại trong vu thuật hay không.

Phương Trình Chu nói xong, tôi cả kinh, nếu những gì Phương Trình Chu nói là thật, thì chuyện này cũng không hẳn là không có khả năng, nói đến vu thuật, tôi thực sự không hiểu gì, còn có thể biến người thành mãng xà, thực sự là vu thuật sao?

Vậy vu thuật chỉ e đã quá đáng sợ rồi

- Lẽ nào, đây chính là vu thuật nổi tiếng trong Lâu Lan cổ quốc sao?

Lúc này bỗng tôi nghe thấy có một tiếng nói truyền đến, mà còn trực tiếp nhắc tới vu thuật.

Tôi quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng nói, là giáo sư Lâm, tôi không ngờ giáo sư Lâm cũng biết về vu thuật.

Sau khi giáo sư Lâm hỏi xong, bèn nhìn Lý Tuyết Nhi, hình như đang hi vọng Lý Tuyết Nhi có thể cho ông ta một đáp án.

Đồng thời vào lúc này, tất cả chúng tôi cũng đều nhìn về phía Lý Tuyết Nhi.

Hy vọng cô ta có thể nói cho chúng tôi nghe, con mãng xà khổng lồ sống mấy trăm năm trong cỗ quan tài đá này là như thế nào?

Lý Tuyết Nhi nhíu mày, sau đó gật đầu, nói:

- Không sai, đây chính xác là một loại trong vu thuật, chỉ có điều, vu thuật này cũng không quá cao thâm!

- Cái gì? Còn không cao thâm sao?

Lý Tuyết Nhi nói xong, đến ngay cả giáo sư Lâm vẫn luôn bình tĩnh kia cũng phải kinh hô thành tiếng, ngạc nhiên vô cùng.

Lý Tuyết Nhi lại gật đầu, nói tiếp:

- không được xem là cao thâm, đầu tiên là vì trong cơ thể con người nuôi dưỡng mãng xà con, mà người sau khi chết, hạ táng, mãng xà con vẫn từ từ lớn lên trong cơ thể con người.

- Mãi cho đến cuối cùng, nuốt hết tất cả những gì ở trong cơ thể người, chỉ để lại một tấm da người, cũng coi như là quá trình phải lột xác của rắn trưởng thành.

Nghe Lý Tuyết Nhi nói như vậy, chúng tôi mới phản ứng lại, thì ra tấm da người có nguồn gốc như vậy, tôi lại nhìn Lý Tuyết Nhi, hỏi;

- Nhưng vì sao con mãng xà khổng lồ này có thể sống sót trong quan tài lâu đến thế? Thứ gì đã giúp nó có thể sống sót? Lẽ nào không ăn không uống mấy trăm năm sao?

Vấn đề này là vấn đề tôi thấy khó hiểu nhất, nếu nói là cương thi, chúng nó cần khí âm sát để duy trì sức mạnh của bản thân, vốn dĩ cũng không còn sự sống, cho nên cho dù không ăn, cũng có thể sinh tồn.
THÔNG TIN HỮU ÍCH
Adskeeper
Rolex bán đồng hồ bản sao siêu rẻ nhân kỷ niệm 110 năm thành lập
Quà tặng giảm 40% cho tai nghe trợ thính Mimita nhật bản
Bí kíp trị nám đang được chị em truyền tai nhau nhiều ngày qua
Kinh nghiệm hay giúp ngăn ngừa bệnh viêm lợi, răng lung lay


Nhưng con mãng xà vừa rồi vẫn còn sống sờ sờ, không phải cương thi, cho nên nó rốt cuộc làm thế nào để duy trì sự sống? Điều này khiến tôi khó hiểu vô cùng.

Lý Tuyết Nhi đi lên trước hai bước, chỉ vào trong quan tài nói:

- mọi người nhìn bốn bức đá trong quan tài đi!

Chúng tôi nhìn theo vị trí mà Lý Tuyết Nhi chỉ, lập tức, tôi cũng nhìn thấy, trên bốn bức đá trong quan tài, hình như có thứ gì đó màu đen.

Cả quan tài đều đen sì, lúc trước không để ý đến điểm này, những khi tôi nhìn nắp quan tài, lại phát hiện trên đó không có thứ ấy, lúc này tôi càng thêm khó hiểu, thứ trong quan tài là gì chứ?

Nhất định không phải là một thứ bình thường, lúc này, Lý Tuyết Nhi tiếp tục giải thích với chúng tôi.

- Trong quan tài này, lấp đầy một thứ đặc chế của vu thuật, những thứ ấy, sẽ được thi thể hấp thụ, chuyển hóa thành năng lượng cho mãng xà, mãi cho đến lúc mãng xà hút hết những thứ bên trong thi thể, lột vỏ ra ngoài, lại tiếp tục hấp thụ.

- Nếu tôi đoán không nhầm, lúc trước con mãng xà phần lớn thời gian nó đều dành để ngủ đông, ngủ đông tiêu hao rất ít năng lượng, cho nên thứ đặc biệt quanh quan tài, giúp nó có thể sống sót qua mấy trăm năm.

Sau khi Lý Tuyết Nhi nói xong, chúng tôi mới hiểu ra, mặc dù những gì Lý Tuyết Nhi nói nghe có chút hoang đường, nhưng cũng không còn cách giải thích khác rồi.

Nói thật, bạn vĩnh viễn không được xem thường người cổ đại, trí tuệ của bọn họ mới là vô tận.

Cho nên, xảy ra chuyện thế này, tôi hoàn toàn không cảm thấy có gì quá bất thường, tôi chỉ cần chút thời gian, là có thể tiếp nhận.

- Phía sau không biết còn những thứ dùng vu thuật luyện chế không?

Dương Hùng nhìn Lý Tuyết Nhi, trầm giọng hỏi, vấn đề này chỉ sợ chính là vấn đề quan trọng nhất cho sự an toàn của chúng tôi khi muốn đi tiếp.

Chúng tôi muốn đi vào sâu trong nơi cổ quái này, vậy nhất định sẽ gặp phải rất nhiều thứ, còn mãng xà dùng vu thuật chế luyện, chỉ sợ mới chỉ là cửa ải đầu tiên.

Lý Tuyết Nhi lắc đầu, sau đó nói:

- Việc này tôi cũng không dám chắc, có điều khả năng gặp phải là rất lớn, hơn nữa còn là những thứ lợi hại hơn.

- Nhưng muốn đi tiếp, thì không còn cách khác rồi, “địch đến nhà đàn bà cũng đánh”.

Tiếng nói của Lý Tuyết Nhi vang vọng trong căn phòng đá, tất cả chúng tôi đều nhìn ra phía lối ra, cũng chính là lối mà con mãng xà kia tháo chạy, lại nói con mãng xà đó cũng khá khôn lanh.

Lại còn biết tìm đường tháo chạy? Điều này cũng là điều tôi không thể ngờ đến, vốn dĩ cho rằng những động vật có thú tính máu chiến sẽ lựa chọn chiến đấu đến chết với chúng tôi, nhưng cuối cùng nó lại chuồn mất.

- Đi thôi, đi tiếp về phía trước!

Tiếng nói của giáo sư Lâm vang lên, lòng tôi càng thêm nặng nề, vội vã đi theo sau.

Vẫn là Lý Tuyết Nhi đi trước, nhưng lúc này lực chú ý của tôi lại đặt trên chiếc túi ba-lô sau lưng Lý Tuyết Nhi, tôi có chút tò mò, Lý Tuyết Nhi lấy tấm da người ấy để làm gì?

Thứ đó nhìn thôi đã nổi hết cả da gà, thế mà cô ta còn giữ lại bên mình được? Tôi phát hiện, trên người Lý Tuyết Nhi, hình như có không ít bí mật, chỉ là Lý Tuyết Nhi không biểu lộ ra, cho nên chúng tôi căn bản không thể phát hiện.

Tôi tin, đi tiếp, Lý Tuyết Nhi sẽ lộ ra nhiều thứ hơn.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv