"Cô nói vậy là có người cố tình, và người đó đang có mặt ở đây?"
Sầm Uyển Đồng nghi hoặc đặt câu hỏi. Với giọng điệu và ánh mắt đó của Ninh Hân Nghiên, có lẽ cô đã biết người đứng sau chuyện này là ai. Dù là ai đi chăng nữa Sầm Uyển Đồng đều không thể tha thứ, đây là dự án lớn, biết bao nhiêu công sức và tiền của đầu tư vào rất nhiều, bất cứ ai cũng không thể vì một lý do nào đó mà rắc tâm hãm hại. Nhất là những mẫu thiết kế trang sức này, chúng là linh hồn của bộ phim, tiến độ bị trì trệ thì không nói nhưng bộ phim bị thất bại chính là vấn đề lớn nhất.
"Phải.", Ninh Hân Nghiên gật đầu khẳng định.
"Vậy người đó là ai?", Hà Lâm nóng ruột hỏi. Không ngờ trong đoàn phim lại xảy ra vấn đề lớn như vậy, đây là lần đầu anh chứng kiến.
"Cô Sầm, cô nhìn kĩ đi. Giữa những mối nối có vương lại vài sợi lông màu đen. Trong những người có mặt ở đây, ai là người đang mặc bộ trang phục có chất liệu như vậy chính là người làm ra việc này.", thật ra Ninh Hân Nghiên đã biết ai đứng đằng sau. Nhưng dù sao đây cũng là dự án mà Hoa Thế làm chủ, Sầm Uyển Đồng coi như là có địa vị cao nhất ở đây. Giao lại cho cô ấy xử lý có lẽ là điều tốt nhất.
Sầm Uyển Đồng cầm chiếc hộp lên xem thật kĩ. Đúng như Ninh Hân Nghiên nói, giữa những mối nối bị đứt có vương lại sợi lông màu đen. Đặt mạnh chiếc hộp xuống bàn, Sầm Uyển Đồng đưa mắt dò xét tất cả mọi người đang có mặt trong căn phòng nhỏ này. Cuối cùng đôi mắt xinh đẹp lại dừng ở phía xa bên tay phải, nơi một người duy nhất đang mặc chiếc áo khoác lông màu đen kia. Rời vị trí đang đứng, Sầm Uyển Đồng cất từng bước đến gần người đó. Sầm Uyển Đồng càng đến gần, người đó càng run rẩy.
"Cô Hạ, áo khoác lông này thật đẹp.", vừa nói Sầm Uyển Đồng vừa đưa tay lên chạm vào chiếc áo lông đó. Thật mềm nha, nhưng nhìn sơ cũng biết là hàng giả rồi, rẻ tiền.
"Ý cô là sao? Cả trường quay này không chỉ mình tôi có áo khoác lông. Chỉ dựa vào vài sợi lông trên đó mà hỏi tội tôi, có phải quá dễ dàng không?", Hạ Tịnh Phi liền cao giọng đáp trả. Tuy mạnh miệng là thế nhưng trong lòng cô ta như đang có cơn sóng cuộn vậy, sợ hãi vô cùng.
"Tôi vẫn chưa bắt tội cô mà. Sao lại phản ứng mạnh thế?", Sầm Uyển Đồng nhếch môi, bàn tay nhỏ di chuyển dần xuống bắt lấy cổ tay Hạ Tịnh Phi giơ mạnh lên cao, lạnh lùng chất vấn.
"Có phải cô giở trò với sợi dây chuyền hay không?"
Vẻ mặt lạnh lùng đến đáng sợ này của Sầm Uyển Đồng chưa ai có dịp chứng kiến, nhưng nay có rồi, tất cả mọi người được một phen giật thót cả tim. Sầm Uyển Đồng là ai chứ? Chẳng ai dám qua mặt cô cả. Vậy mà hôm nay có người dám giở trò, lại còn phá hỏng dự án của tiểu thư Sầm gia, có phải chê thời gian sống quá ít phải không?
"Cô đừng có mà vu oan cho tôi. Tôi không tin chỉ có một mình tôi có nó. Còn chưa tính đến việc nhỡ đâu cô Ninh bày kế đổ tội cho tôi thì sao?", Hạ Tịnh Phi vẫn còn ngoan cố phản bác, không những không nhận tội mà còn đổ sang cho Ninh Hân Nghiên.
"Thứ nhất, khi sáng DNJ giao trang sức cho cô Sầm thì sợi dây chuyền đã được kiểm tra kĩ lưỡng, có rất nhiều người làm chứng. Thứ hai, từ nãy đến giờ tôi không xuất hiện ở trường quay, sao có thể làm ra việc này. Và quan trọng hơn hết, tôi không dám mang danh tiếng của DNJ để đổi lấy cô Hạ đây.", Ninh Hân Nghiên thẳng thắn đáp trả. Đừng nghĩ đổ tội cho cô là được, chứng cứ rành rành ra đó, Hạ Tịnh Phi trốn không thoát đâu.
"Phải, tôi thừa nhận có tò mò mở ra xem nên sợi lông còn vướng trên sợi dây chuyền. Nhưng khi tôi mở ra nó đã hỏng rồi. Biết đâu do DNJ các người làm sơ sài khiến nó thành ra như vậy thì sao?", Hạ Tịnh Phi đột nhiên thay đổi ý định chuyển sang làm như bản thân vô tội không biết gì.
"Tôi khẳng định dấu vết để lại là có người dùng vật sắc nhọn chẳng hạn như cây kéo hoặc kềm để phá hỏng mối nối. Nếu cô Hạ nhất mực không nhận thì cô Sầm à, tôi nghĩ cô nên báo cảnh sát để làm cho ra lẽ, nếu không tôi e là sẽ có lần sau sẽ không hay chút nào. Và bên DNJ sẵn sàng giúp đỡ với đội ngũ chuyên gia về trang sức, chắc chắn sẽ tìm ra được nguyên nhân thật sự của sự việc này. Đến lúc đó chắc chắn không ai có thể chối tội được.", Ninh Hân Nghiên tự tin vào ván đấu lần này, mọi thứ đều rõ ràng chỉ còn thiếu câu nhận tội của Hạ Tịnh Phi mà thôi.
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn Hạ Tịnh Phi đang đứng ngây người ra ở đó. Lần này động chạm đến Sầm Uyển Đồng, không ai có thể cứu Hạ Tịnh Phi rồi. Họ đều nghĩ rằng cách tốt nhất chính là cô ta chủ động nhận tội còn hơn để cảnh sát vào cuộc, như vậy danh tiếng, hình ảnh của cô ta coi như bị thiêu sạch, kể từ đây khó mà hoạt động trong giới showbiz này. Ai nấy đều sốt ruột chờ đợi quyết định từ phía Hạ Tịnh Phi...
"Phải, chính tôi đã làm.", Hai Tịnh Phi thở hắt ra một hơi rồi thẳng thừng thừa nhận.
"Đạo diễn Hà phiền anh thông báo với nhà sản xuất Khương kể từ lúc này Hạ Tịnh Phi không còn tham gia bộ phim này nữa. Tất cả cảnh quay, poster hay truyền thông đều cắt hết."
Sầm Uyển Đồng cũng chẳng cần biết lý do là gì. Chỉ cần có suy nghĩ muốn hãm hại cô, phá hoại dự án tâm huyết này thì cô chắc chắn không thể dung thứ cho Hạ Tịnh Phi. Sầm Uyển Đồng bất giác nhếch môi, trước mặt thì xởi lởi còn sau lưng thì âm thầm đâm người khác mấy nhát, loại người này thật đáng khinh bỉ.
"Cô đi được rồi."
Sầm Uyển Đồng buông tay, cánh tay Hạ Tịnh Phi theo đó rơi xuống. Cô ta với hai mắt đỏ au nhìn chằm chằm Sầm Uyển Đồng sau đó lại liếc sang Ninh Hân Nghiên. Vốn dĩ Hạ Tịnh Phi định nhân cơ hội này phá hỏng sợi dây chuyền để đổ tội cho Ninh Hân Nghiên, một lúc "chơi" cả hai người này nhưng cuối cùng lại bất thành. Ninh Hân Nghiên thì lần trước hại cô ta rơi xuống hồ bơi bị đám nhà báo chụp được cho lên trang nhất để rồi bị công chúng chê cười, nhạo bán. Còn Sầm Uyển Đồng ỷ gia thế giàu có mà khinh thường, đè đầu cưỡi cổ, trắng trợn cướp đi vai diễn mà vốn đã thuộc về cô. Hạ Tịnh Phi hận hai người đến thấu xương, không ra tay thì đã không phải tính cách của Hạ Tịnh Phi. Hại Ninh Hân Nghiên điêu đứng, làm cho phim của Sầm Uyển Đồng gặp khốn đốn chính là mục đích của Hạ Tịnh Phi. Nhưng cuối cùng lại bị phản đòn, thua trong tức tưởi như thế này, cô ta quả là không phục.
"Không được cắt."
Từ đâu xuất hiện một giọng nói vang lên, đầy uy lực và sắc sảo. Cả tốp người nghe thế liền xoay đầu lại nhìn xem ai dám phản bác lại Sầm Uyển Đồng. Nhưng khi thấy người đó xuất hiện, bọn họ mới hiểu "núi này cao còn có núi cao hơn". Người vừa lên tiếng chính là Sầm Tuyết- đương gia họ Sầm, người có tiếng nói còn hơn cả Sầm Uyển Đồng. Bà ta bước đến đối diện Sầm Uyển Đồng, kiên quyết nói.
"Không được cắt vai diễn. Hạ Tịnh Phi vẫn tiếp tục đóng bộ phim này."
Sầm Uyển Đồng khó hiểu nhìn Sầm Tuyết. Tại sao cô lại xuất hiện ở đây mà còn lên tiếng bênh vực cho Hạ Tịnh Phi?
"Cô à, Hạ Tịnh Phi vừa làm ra chuyện lớn ảnh hưởng bộ phim, không thể tiếp tục tham gia được.", Sầm Uyển Đồng vẫn nhất quyết không đồng ý.
"Ở đây cô làm chủ, tất cả mọi việc đều theo sự sắp đặt của cô. Hạ Tịnh Phi tiếp tục vai diễn, mọi thứ đều trở lại như bình thường."
Vừa dứt xong câu nói ấy, Sầm Uyển Đồng không khỏi bức xúc bỏ đi ra khỏi phòng, vẻ mặt đầy tức giận không nói nên lời. Cũng phải, Sầm Tuyết là người có quyền cao nhất trong Sầm gia, lại là cô ruột của Sầm Uyển Đồng, về chuyện công hay chuyện tư cô đều không thể cãi lại lời của Sầm Tuyết.
"Cô Ninh, sợi dây này có thể sửa không?", Sầm Tuyết xoay người nhìn hộp dây chuyền nằm trên bàn, thấp giọng hỏi.
"Có thể."
"Nhưng tôi muốn kịp giờ để quay xong phân cảnh cuối ngày hôm nay. Liệu có được không?", dù sao đi chăng nữa vẫn phải hoàn thành theo tiến độ phim. Thời gian gấp rút nên có lẽ việc này khá khó khăn đây. Sợi dây chuyền hỏng khá nặng, chỉ sợ là không kịp. Mà chỉ còn cách sửa lại mà thôi, chứ nếu làm lại một sợi dây mới có lẽ sẽ tốn rất nhiều thời gian.
"Tôi cần 3 tiếng.", Ninh Hân Nghiên nói.
"Được. Trông cậy ở cô."
Nói rồi Sầm Tuyết ra hiệu cho Hạ Tịnh Phi cùng mình rời khỏi phòng. Tất cả mọi người đều lo lắng nhìn Ninh Hân Nghiên, vẻ mặt có vẻ không tin tưởng cho lắm. Họ nhận ra sợi dây chuyền hỏng không nhẹ, chỉ có 3 tiếng liệu Ninh Hân Nghiên có làm kịp hay không? Nhưng tên tuổi của cô cũng không phải xa lạ, gần đây vô cùng nổi bật trong ngành trang sức. Tài năng, nhạy bén và thông minh là những gì mọi người khen ngợi về cô. Mong rằng sẽ được một lần chứng kiến Ninh Hân Nghiên trổ tài và có bản lĩnh thế nào để "cứu" lấy sợi dây chuyền đắt giá và quan trọng kia...