Bách Hương Lâu ngụ tại trung tâm trấn, nơi giao nhau của bốn đường lớn nối thẳng đến tứ cổng đông, tây, nam, bắc của trấn, cho nên xung quanh rõ ràng là tấp nập vô số dòng người qua lại.
Lịch sử tồn tại của Bách Hương Lâu tại Thanh Hà trấn thì không lâu, chỉ khoảng vào 20 năm trước, nhưng mà danh tiếng đạt được cho đến nay lại nổi như cồn, hoàn toàn vượt xa những Lâu, Các, Quán, Xá lâu đời tại trấn.
Mà cũng tất nhiên thôi, vừa có cường giả Ngưng Lực cảnh oai hùng tọa trấn khiến người người e dè, lại vừa có gái đẹp, nữ xinh trú ngụ bên trong, chỉ cần vẫy tay một cái là vô số thiếu niên thiên tài trẻ, khỏe lao đầu đến vì chim mũm mĩm, thơm ngon, chưa vì ai mà mở rộng vừa đào bao giờ. Bách Hương Lâu muốn không nổi tiếng cũng khó.
Nhắc đến Bách Hương Lâu, ai cũng sẽ nghĩ đến ngay đặc sản bảy từ “nơi dành cho thiên tài hội ngộ”. Những thiếu niên 15 tuổi mà chưa đạt Luyện Khí tầng 7 thì xin mời cút cho, đừng vào đây làm ô nhục nơi linh thiêng này.
Từ bên ngoài, nhìn vào trước cổng Bách Hương Lâu đều có thể thấy rõ một cái bảng lớn, nguy nga, khắc đầy đủ 14 chữ vang dội mà nếu đã là người của trấn thì không ai không biết.
“Cấm chó, phế vật, và đặc biệt là Bá Thiên Vũ của Bá gia!”
Ừ, người ta dù phế vật nhưng mà hằng ngày vẫn cố gắng hết sức để tu luyện, chỉ là do tư chất si đa nên mới thành phế vật.
Còn con chó Bá Thiên Vũ là cố tình đéo tu luyện nên mới thành phế vật, cho nên hắn đã bị lãnh đạo của Bách Hương Lâu đặc biệt “yêu quý”, liệt vào danh sách cấm đến suốt đời, không cho phép đặt chân dù chỉ nửa bước vào Bách Hương Lâu, để hắn chả bao giờ biết mùi mỹ nữ là thế nào.
Mười chữ “và đặc biệt là Bá Thiên Vũ của Bá gia” chính là năm năm trước mới gắn lên, chứ nó không phải bình sinh tự có.
Mà bất quá đó cũng chỉ là chuyện của một tháng trước, chứ gần một tháng nay thì mười bốn chữ đẹp đẽ này đã bỗng dưng bị gỡ xuống rồi, cũng không biết nguyên nhân tại sao. Chỉ nghe nói là có một tuyệt sắc giai nhân từ ngoài đến, hình như là con cha cháu ông gì đó với lãnh đạo Bách Hương Lâu, trong một lần dạo đêm liền quay về đập phá nó, sửa thành dòng chữ “mời gọi Bá Thiên Vũ của Bá gia đến chơi, tất cả chi phí đều được bỏ qua!” treo lên, khiến cả trấn đều ngỡ ngàng, khó hiểu.
Nhưng tất nhiên thì cái bảng đó dù có treo lâu đến đâu đi chăng nữa, con chó Bá Thiên Vũ cũng sẽ không đến vì hắn có biết mợ gì đâu, tối ngày chỉ toàn đọc sách khiêu dâm ở trong nhà không hà. Thành ra chuyện này liền hóa thành một điều kỳ bí nhất xoay quanh Bách Hương Lâu mãi tận hôm nay.
Trên đoạn lớn, nối thẳng từ Bá gia đến Bách Hương Lâu.
Sáng sớm hôm nay, hai bên đường tràn ngập đầy đủ mọi người nghèo nàn chen chút nhau mà đứng thành hàng dài.
Tại sao ư?
Thì hôm nay thánh nữ thiện lương Bá Tiên Tiên ra ngoài đường, con chó Bá Thiên Vũ vì yêu quý chủ, muốn làm tăng khí thế cho chủ nên chiều hôm qua trong lúc về nhà đã thông báo cho mọi người thống khổ, có cuộc sống khó khăn trong trấn biết là hôm nay thánh nữ Tiên Tiên sẽ phát gạo, thức ăn miễn phí cho mọi người, kích động mọi người từ lúc bình minh ló dạng đã tranh thủ đôi chân đứng đợi.
Đâu phải mỗi ngày, mỗi tuần đều được như hôm nay. Thánh nữ Tiên Tiên không có nhiều tiền như vậy, một tháng nàng chỉ gồng gánh được một lần từ thiện mà thôi a.
- Tiên Tiên tiểu thư đến rồi!
- Thánh nữ nhân hậu giá lâm!
Và rồi ngay lúc này đây, họ sẽ được đền đáp xứng đáng cho vài tiếng đứng lỳ, ngồi lợm của mình.
Từ con hẻm của Bá gia, những hàng xe ngựa mang theo gạo, thóc, ngô, khoai và bánh nướng nối nhau đi ra.
Người hầu, gia đinh, người làm đi theo dòng ngựa, nhanh chóng dùng tay cầm lấy từng túi, từng túi có giá trị ngang nhau, phân phát cho từng người nghèo đứng bên đường.
- Tiên Tiên tiểu thư, cảm ơn người!
- Tiên Tiên tiểu thư!
- Tiên Tiên tiểu thư, người thật tốt, người thật thiện lương. Người sẽ được ông trời phù hộ!
- Cảm ơn Tiên Tiên tiểu thư, đội ơn người.
- …
Đi giữa đoàn xe, không ai khác chính là thiếu nữ tuyệt sắc Bá Tiên Tiên, người mà đã vượt xa danh tiếng năm tuyệt sắc giai nhân thiếu nữ của trấn, bước vào hàng ngũ Thánh nữ thuần khiết trên cao, không ai có thể sánh bằng.
Bá Tiên Tiên hiện tại tuy còn vẻ hơi sầu nhưng cũng đã tươi vui hơn rất nhiều sau vụ “lừa tình” lúc sáng của Bá Thiên Vũ. Nàng mặc váy lụa trắng tinh khôi, bờ môi duy trì nụ cười dịu dàng, ôn nhu với từng người khổ cực bên đường, khiến mọi người lại càng thêm la ó, kêu gào không ngừng.
Những nụ cười này của nàng, đúng, không sai, nếu đặt vào bất kỳ một mỹ nhân nào khác không phải Bá Tiên Tiên thì ít nhiều cũng sẽ có người suy rằng “à, con chó giả tạo nhé, nụ cười đéo thật lòng một chút nào”. Nhưng mà khi nó quy về Bá Tiên Tiên thì tất cả mọi người, dù già, trẻ, nam, nữ hay lão ấu, con nít đều không thể nghĩ đến điều đó, bởi lẽ họ nào còn có tâm trạng để suy nghĩ, nụ cười dễ mến của Tiên Tiên đã hớt mất hồn họ rồi còn đâu!
Bá Tiên Tiên, thật sự là một tiên nữ vô hạn mỹ lệ!
- Tiên Tiên tiểu thư!
- Tiên Tiên!
- Thánh nữ Tiên Tiên!
- …
Đoàn người đi.
Dòng xe lăn bánh.
Từng túi quà được trao trong tiếng cảm ơn, vui mừng của người dân.
Tiên Tiên cứ cười, cười, cười, và cười một nụ cười thiện lương. Còn trong lòng nàng có cười hệt như vậy hay không thì chẳng ai biết, nhưng miễn việc nàng đang làm là tốt thì được rồi.
Theo sau đuôi Tiên Tiên như một con cẩu, Bá Thiên Vũ như thường lệ đeo mặt nạ để không ai nhận ra tên phế vật, kim súc sinh “Bá Thiên Vũ” lẫy lừng đang phụ tá cho thánh nữ Tiên Tiên. Hắn sau một lúc dáo dác, mắt nhìn đông, nhìn tây, nhìn nam, nhìn bắc, thì bỗng đi đến nói nhỏ với nàng.
- Muội đến Bách Hương Lâu trước. Ta sẽ đến sau.
Rồi hắn cũng không đợi nàng gật đầu đồng ý hay đéo cho. Hắn đã nhanh chân tách ra, biến mất trong dòng người nghèo khổ.
Bá Tiên Tiên nhìn bóng lưng của hắn, đôi mày hơi nhíu nhíu lại, nhưng rất nhanh nàng cũng chả quan tâm nữa, tiếp tục diễn màn hí kịch của mình.
Đoàn người của Bá Tiên Tiên cứ thế thông thẳng một mạch đường đi. Đến gần nửa giờ sau thì hàng hết, người dân giải tán, người làm mệt mỏi, nàng cũng thuê kiệu đi đến Bách Hương Lâu cho tiện.
Việc làm tốt hôm nay của Bá Tiên Tiên, một lần nữa lại giúp tiếng tăm của nàng được vang vọng khắp trấn Thanh Hà, trở thành tiêu đề nóng hổi của vô số người cả trong lẫn ngoài trấn đi ngang qua bàn luận.
Nhưng...
Trấn Thanh Hà hôm nay, là một ngày bất thường.