“Đôi lứa xứng đôi”
Dù là một đứa con bất trị nhưng Fred vẫn có gì đó sợ mẹ mình. Vì vậy, sau khi mẹ Fred chết do bệnh tật, gã đàn ông này liên tục đi trộm cắp mà không cần lo lắng. Tuy nhiên, kể từ sau ngày 29/11/1968, tội ác của Fred không còn là những vụ trộm vặt như vậy.
Ngày hôm đó, Fred đang lái xe đi đưa hàng. Tới đoạn đường quốc lộ, hắn nhìn thấy một cô gái còn rất trẻ đứng bên đường vẫy tay xin cho đi nhờ. Khi lên xe, cô gái giới thiệu tên mình là Rosemary Letts hay còn gọi là Rose. Vừa gặp, cả hai vừa gặp đã cảm thấy thuộc về nhau, từ lời nói đến hành động đều vô cùng ăn ý.
Rosemary Letts sinh ngày 29/11/1953 tại Devon, Anh, trong một gia đình cha là một kẻ ưa bạo lực, thường xuyên ngược đãi, đánh đập vợ con. Do bị đánh chửi quá nhiều, mẹ của Rose mắc chứng trầm cảm nặng. Rose được tạo hóa ban cho một gương mặt khả ái với mắt to, đẹp làn da trắng mịn và mái tóc nâu. Tuy nhiên, lớn lên, Rose lại trở nên thừa cân và trở thành trò đùa của các bạn học. Vì thế, Rose dễ bị kích động và tấn công bất kỳ ai trêu chọc mình.
Khi Rose được 13 tuổi, người mẹ không chịu được cảnh bị đánh đập đã đưa Rose đến ở nhà người chị gái. Từ đây, Rose bắt đầu đi chơi thâu đêm suốt sáng và cặp kè với những gã đàn ông lớn tuổi. Đến giữa năm đó, không hiểu sao Rose lại chuyển về sống với cha mình, trở thành đối tượng bị cha mình đánh đập.
Trong quãng thời gian vị thành niên, Rose Letts đã có một cuộc sống chán chường và bất hạnh. Rose là một kẻ cục cằn, nổi loạn và không hề có mục tiêu nào trong cuộc đời mình, ngoài việc mong muốn tìm kiếm những gã nhân tình lớn tuổi. Và rồi, cô ta gặp Fred West. Rất nhanh, cả hai yêu nhau và cảm thấy không thể sống thiếu nhau.
Tội ác bắt đầu
Tuy nhiên, những ngày hạnh phúc không kéo dài được lâu, bởi West phải ngồi tù sau khi hàng loạt vụ trộm bị bắt giữ mà không trả được tiền phạt hay tiền bảo lãnh. Người tình đi tù, Rose đành phải trở về sống với cha cho đến khi ông phát hiện con gái mình mang bầu với Fred. Ở tuổi 16, Rose phải rời nhà cha để tới chăm sóc các con riêng của Fred.
Năm 1970, Rose sinh hạ Heather. Với ba đứa trẻ phải chăm nom, một người bạn trai đang ngồi tù và luôn trong tình trạng túng bấn, tính khí của Rose trở nên vô cùng nóng nảy và đáng sợ. Cho đến một ngày hè năm 1971, con riêng của Fred là Charmaine đột nhiên mất tích và Rose nói với mọi người rằng mẹ cô bé là Rena đã đến đón đi.
Tuy nhiên, sự thật chỉ được cảnh sát làm rõ sau đó 20 năm, khi thi thể của Charmaine được tìm thấy ở nền phòng bếp trong ngôi nhà mà cặp đôi sinh sống. Còn trong thời điểm này, chỉ có một người biết được sự thật ngoài Rose, đó là Fred. Dù Fred đang ngồi tù khi Charmaine bị giết, song hắn vẫn dính líu đến vụ việc này bởi chẳng những không cảm thấy đau xót, trái lại còn chỉ cho Rose cách phi tang cái xác sao cho không bị phát hiện.
Tháng 8/1971, khi Fred vừa ra tù cũng là lúc Rena thực sự đến tìm con. Fred không biết phải giải thích ra sao và nhận thấy hắn không còn cách nào khác ngoài chuyện phải giết Rena. Fred West đã chuốc cho cô vợ Rena say mèm và sau đó siết cổ nạn nhân. Xác của Rena cũng được Fred và Rose chôn đúng tại khu vực đã chôn Anna.
Đến tháng 6/1972, Rose mang thai con gái thứ hai với Fred. Đứa bé được đặt tên là Mae West. Và lần này, đứa bé được hợp pháp hoá bằng một đám cưới của Fred và Rose.
Cả hai ở tại ngôi nhà số nhà 25, đường Cromwell, Gloucestershire, Anh. Fred và Rose sinh sống hòa thuận, cùng với những người con chung và con riêng, tận hưởng khoảnh khắc vui vẻ như rất nhiều cặp vợ chồng khác. Chính vì thế, không ai có thể tưởng tượng đây lại là cặp đôi sát thủ độc ác bậc nhất thế giới.
Cặp vợ chồng “tốt bụng”
Bất cứ ai đặt chân vào ngôi nhà số nhà 25, đường Cromwell, Gloucestershire cũng cảm thấy bất ngờ về độ rộng rãi của nó, khác hoàn toàn vẻ bề ngoài. Ngôi nhà có một gara và một căn hầm lớn. Fred và Rose quyết định chuyển đến ngôi nhà này vì cần phải có một ngôi nhà đủ để có thể cho một gia đình ngày càng đông của họ. Hơn nữa, dù đã kết hôn nhưng Rose vẫn tiếp tục “hành nghề” mại dâm, tất nhiên với sự hỗ trợ đắc lực của chính chồng mình. Vì vậy, Rose cũng cần phải có một chỗ đàng hoàng mới mong hút thêm khách.
Một mặt, cả hai cho thuê bớt phòng để trang trải tiền nhà cũng như tìm kiếm “con mồi”. Mặt khác, căn hầm được thiết kế thành nơi Rose tiếp khách và thực hiện những kế hoạch độc ác để không bị chú ý. Vậy là, những người hàng xóm chỉ biết rằng chủ nhân của ngôi nhà số 25 là cặp vợ chồng tốt bụng khi chỉ dành cho những phụ nữ trẻ cơ nhỡ thuê với giá rất phải chăng mà không biết rằng đây thực chất là nơi “dễ vào khó ra”.
Tuy nhiên, nạn nhân của Fred và Rose không chỉ là những nữ khách mà còn cả chính đứa con gái nhỏ của mình - Anna Marie với nguyên nhân là do cô bé 8 tuổi này trót kể với bạn về những người đàn ông kỳ lạ đến và đi liên tục ở nhà mình.
Đến cuối năm 1972, Fred và Rose đón một cô gái 17 tuổi có tên Caroline Owens về làm người trông trẻ. Tuy nhiên, ở được một thời gian, cô gái bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không bình thường nên muốn nghỉ việc. Hậu quả là Caroline bị Fred cưỡng bức và dọa nạt buộc cô gái phải im lặng. Caroline chỉ được giải thoát khi mẹ của cô liên tục nhìn thấy các vết thâm tím, trầy xước trên người con gái mỗi lần về qua nhà liền gặng hỏi và sau đó đã trình báo với cảnh sát.
Tội ác chất chồng
Tưởng rằng đây sẽ là dấu chấm chết cho những tội ác của Fred nhưng trong phiên tòa diễn ra sau đó, bằng sự giảo hoạt của mình, Fred đã thuyết phục được thẩm phán rằng Caroline tự nguyện quan hệ chứ không hề có chuyện ép buộc. Dù Caroline đã không tìm được sự công bằng cho mình nhưng cô vẫn được coi là số ít may mắn có thể giữ được mạng sống của mình khi ở trong ngôi nhà số 25 chứ không như cô thợ may Lynda Gough.
Gia đình nhà West chơi thân với Lynda Gough. Nhưng dù có thân thiết đến đâu thì Lynda vẫn trở thành nạn nhân của cặp vợ chồng này khi chuyển đến ngôi nhà số 25 làm công việc chăm sóc lũ trẻ. Sau khi bị ép bán dâm, Lynda đã bị Fred sát hại và chôn trong gara.
Với vụ sát hại Lynda mà không hề gây chú ý, vợ chồng nhà West tiếp tục bắt cóc Carol Ann Cooper, 15 tuổi vào tháng 11/1973. Đến khi nạn nhân hết "giá trị" thì cô bé 15 tuổi cũng phải hứng chịu một kết cục tương tự như Gough. Từ tháng 9/1973 đến 4/1975, ít nhất 4 phụ nữ trẻ không may mắn đã phải bỏ mạng khi bước chân vào ngôi nhà số 25.
Bẵng đi một thời gian cho đến năm 1977, một vị khách 18 tuổi là Shirley Robinson tìm đến xin ở trọ. Shirley từng làm gái điếm và khi tới đây đã có mối quan hệ với Fred và mang thai. Cô gái ngây thơ nghĩ rằng có thể dành Fred cho mình. Kết cục, thi thể cô cũng bị chôn trong khu vườn.
Đến tháng 11/1978, Rose và Fred tiếp tục có thêm một bé gái nữa, Louis. Tháng 6/1980, Rose lại sinh hạ Barry, con trai thứ hai của Fred. Ba năm sau, một đứa con khác ra đời nhưng là một đứa trẻ da màu trong một lần lỡ mang thai với vị khách da đen của mình.
Những đứa trẻ lớn lên và theo năm tháng dần nhận thức được điều gì đang xảy ra trong ngôi nhà. Chúng biết mẹ mình là gái làng chơi còn cha là người ưa bạo lực và rất dữ đòn. Cô con gái Anna Marie khi này đã trở thành thiếu nữ vội chuyển ra ngoài sống với người bạn trai trong khi những đứa em khác tiếp tục ở lại hứng chịu cuộc sống tăm tối.
Và rồi cuối cùng vào năm 1986, những gì diễn ra bên trong ngôi nhà số 25 dần được chú ý khi Heather kể cho bạn của mình về nghề nghiệp của mẹ và sự lạm dụng của cha mà cô và các anh chị em thường xuyên phải chịu đựng. Nhưng đó cũng chính là sai lầm mà Heather phải trả một cái giá rất đắt.
Sai lầm chết người
Năm 1986, trong một lần tâm sự, Heather đã kể cho bạn của mình về nghề nghiệp của mẹ và sự lạm dụng của cha mà cô và các anh chị em thường xuyên phải chịu đựng. Nhưng đó cũng chính là sai lầm đã khiến Heather phải trả một cái giá rất đắt.
Heather không ngờ rằng câu chuyện này lại được cô bạn vì quá lo lắng cho Heather mà kể lại cho cha mẹ của mình trong khi họ vốn là bạn bè với nhà West và hoàn toàn không thấy cặp vợ chồng có gì bất thường. Và rồi, lần tâm sự ấy là lần cuối cùng người bạn còn nhìn thấy Heather.
Sự biến mất kỳ lạ của Heather khiến người bạn gái thêm tin vào những câu chuyện mà Heather kể và đã quyết định đi báo cảnh sát.
Ngày 24/2/1994, cảnh sát chính thức gõ cửa ngôi nhà số 25 với lệnh khám nhà trên tay. Fred tuyên bố mình và Rose không hề biết Heather ở đâu. Fred cho hay Heather từng nghiện ngập ma tuý và người cha này nghĩ rằng con gái mình đang lấy một cái tên giả nào đó để hành nghề mại dâm.
Tuy nhiên, khi đào bới khu vườn, cảnh sát tìm thấy 3 đoạn xương người được chôn dưới đất. Lúc này, Fred lại khai chính mình đã giết con gái. Tại đồn cảnh sát, Fred khai nhận mọi việc xuất phát từ một cuộc tranh cãi giữa hai cha con. Trong lúc tức giận vì con gái hỗn láo, Fred đã tát và bóp cổ Heather mà không để ý con gái đã ngừng thở. Fred sau đó đã cố gắng tìm cách cứu nhưng không được nên đã chôn thi thể Heather trong vườn.
Sự thật sáng tỏ
Ấn tượng về sự biến mất kì lạ của Heather vẫn in đậm trong tâm trí các điều tra viên. Rốt cuộc lệnh lục soát ngôi nhà phố Cromwell và khu vườn. Cuối cùng, rất nhiều những mảnh xương khác thuộc về nhiều người đã được tìm thấy trong vườn.
Khi Fred ở trong tù và cảnh sát tiếp tục điều tra sang Rose. Người đàn bà này đã uống thuốc ngủ quá liều để tự sát nhưng đã được con phát hiện kịp thời. Trong khi đó, Fred ở trong tù cũng trở nên trầm cảm và ra vẻ hối hận.
Để bảo vệ Rose, Fred nhận hết mọi tội lỗi về phía mình. Rốt cục, Fred bị cáo buộc sát hại Heather, Shirley và một phụ nữ không xác định được danh tính. Cuộc điều tra cũng được mở rộng đến sự mất tích của các nạn nhân khác. Lúc này, Fred quyết định khai với cảnh sát về tất cả nơi chôn cất nhưng việc xác định danh tính các bộ xương rải rác là rất khó khăn bởi bản thân Fred cũng không nhớ chính xác.
Sau khi cảnh sát tìm lại được thi thể của Rena, Anna McFall và Charmaine thì bỗng Fred quyết định không hợp tác nữa và thi thể của một cô gái cuối cùng không được tìm thấy. Khi quy mô vụ án ngày càng mở rộng, Rose quyết định bỏ rơi Fred để cứu lấy mình bằng cách đổ tội cho chồng. Hành động này của vợ khiến Fred choáng váng.
Ngày 13/12/1994, Fred bị buộc giết hại 12 nạn nhân, chưa tính nạn nhân cuối cùng không thể tìm ra thi thể nên không đủ bằng chứng buộc tội.
Tới ngày 1/1/1995 tại nhà tù Winson Green ở Birmingham, Fred tự treo cổ mình bằng khăn trải giường. Và đến ngày 22/11/1995, Rose bị buộc tội giết 10 người và bị toà tuyên án chung thân không giảm án và phải chịu cảnh nguc tù đến hết đời, khép lại nỗi kinh hoàng về cặp vợ chồng tàn độc bậc nhất nước Anh.