Những Tháng Ngày Tôi Làm NPC Ma

Chương 53



Trên đường tới phòng chụp ảnh, Lý Mạn hỏi Bạch Mộc Trạch một câu: “Anh Bạch à, tôi thấy hình như anh rất hiểu NPC nhỉ?”

“Sao lại hỏi vậy?”“Xuống địa ngục với tao luôn đi!”

“Vì lúc nãy anh nói đấy, theo tính cách của cô ấy chắc chắn sẽ đập nát máy ảnh.”Bạch Mộc Trạch vươn tay đưa bức ảnh cho cô.

“Suy đoán thôi, cô ấy đã có thể xé tranh rồi thì đập máy ảnh cũng đâu có gì lạ.”Dù sao Hứa Dạng cũng là người mặt dày nên chẳng sợ.“Vì lúc nãy anh nói đấy, theo tính cách của cô ấy chắc chắn sẽ đập nát máy ảnh.”

Lý Mạn khẽ nói: “Là tôi nghĩ nhiều rồi, xin lỗi nhé, cứ nghĩ là anh với NPC đó rất thân nhau.”Chiếc đèn trên trần nhà vệ sinh được mở lên để chiếu sáng.Ngoài bức ảnh đó của Chu Vãn, còn có rất nhiều video khác

Bạch Mộc Trạch không nói gì mà chỉ sải bước đi nhanh hơn, anh không thích kiểu dò hỏi này, nhất là về quan hệ giữa anh và Nguyên Tinh Thần.“Anh Bạch, anh không sợ à?” Lý Mạn ôm ngực hỏi.

Trên bàn phòng chụp ảnh có một cái máy tính, Bạch Mộc Trạch kết nối vào để in ảnh ra.“Trình Phóng và Tạ Tư Vận… Đại Bạch, cậu biết chuyện này không?”

Ngoài bức ảnh đó của Chu Vãn, còn có rất nhiều video khácCửa thứ 2, thứ 3 cũng thế, lúc tới cửa thứ 4, Lý Mạn hô lên: “Mọi người tới đây xem này.”Lý Mạn ghi nhớ bản đồ trong đầu rồi nói với những người khác: “Tôi biết đường đi rồi.”

“Đại Bạch, mở ra xem thử đi.” Thẩm Kha tò mò đi tới.“Làm ơn đừng bao biện cho sự hèn nhát của mình nữa.” Tần Thư Nguyệt châm chọc.Trên bàn phòng chụp ảnh có một cái máy tính, Bạch Mộc Trạch kết nối vào để in ảnh ra.“À.”

5 người còn lại chụm đầu quanh Bạch Mộc Trạch không chừa một kẽ hở, anh thả con chuột ra: “Mọi người tự xem đi.”

“Vậy để tôi.”Mà người xuất bản báo lớp kỳ này là Chu Vãn.

Thẩm Kha thay anh ngồi trước máy tính, mở từng video ra xem.“Đại Bạch, mở ra xem thử đi.” Thẩm Kha tò mò đi tới.

Giọng nói của một cô gái đáng yêu phát ra từ máy tính: “A Phóng à, váy này mới mua đấy, có đẹp không?”Dù tâm lý Lý Mạn khá vững nhưng cũng vô thức quay đầu đi, thật sự… quá máu me.Bạch Mộc Trạch sững sờ một chút, sau đó nói tiếp: “Có lẽ thế, Thẩm Kha, Thẩm Kha!”

Vốn cứ nghĩ cô gái trong video là Chu Vãn, nhưng họ nhìn kỹ lại mới phát hiện đó là Tạ Tư Vận.“Manh Manh, cô không vào à?” Hứa Dạng hỏi.

“Trình Phóng và Tạ Tư Vận… Đại Bạch, cậu biết chuyện này không?”“Xin lỗi nhé Chu Vãn.” Tay anh ta cầm thùng nước lên trút xuống đầu Chu Vãn.

Bạch Mộc Trạch đứng ở phía sau, xem hình ảnh này thì như rơi vào hồi ức, mỗi một cái nhíu mày hay nụ cười của Tạ Tư Vận đều in sâu trong đầu, anh siết chặt nắm đấm, trước ngực cảm thấy đau nhói.Chu Vãn trừng mắt nhìn cô: “Giờ cô hài lòng lắm đúng không?”

“Đại Bạch?” Thẩm Kha nghĩ là anh không nghe thấy nên gọi lần nữaDương Manh Manh kêu lên: “Là người đấy!”

“Biết, Tạ Tư Vận mới là bạn gái của Trình Phóng.”

Có vẻ như chiếc máy ảnh này được dùng riêng cho Tạ Tư Vận, video nào cũng quay cô, Tạ Tư Vận đang vẽ tranh, đọc sách, ngẩn ngơ… Tất cả đều được quay lại.Thấy họ đứng ngoài cửa sổ, Nguyên Tinh Thần quay lại cười lạnh rồi đứng dậy, đi tới bên cạnh Chu Vãn, vươn một bàn tay ra tát cô ta 1 cái, “Chu Vãn, chẳng phải đã bảo cô tránh xa Trình Phóng ra à? Sao cô cứ quấn lấy cậu ấy thế hả!”

Chỉ có đoạn video cuối cùng là hơi khác một chút, góc quay ở dưới lầu, ống kính đang hướng lên sân thượng.Hứa Dạng bị gọi tên: “Gọi tôi à?”

Nửa đầu video màn hình luôn đứng yên, Thẩm Kha còn nghĩ là máy bị đứng, di chuyển con chuột mới phát hiện là vấn đề của video.Ở trong có tổng cộng 5 phòng, Lý Mạn cảnh giác đẩy cửa gian thứ nhất ra, không phát hiện có gì kỳ lạ.

“Hẳn là video này vô tình bị cấn máy nên quay thôi.”“Thế, tôi nghĩ cô gái nhảy lầu trong video có thể là Tạ Tư Vận đấy.”Vốn cứ nghĩ cô gái trong video là Chu Vãn, nhưng họ nhìn kỹ lại mới phát hiện đó là Tạ Tư Vận.

Lúc anh ta định tắt đi thì trên mái nhà bỗng có thứ gì đó rơi xuống.

Dương Manh Manh kêu lên: “Là người đấy!”Trên đường tới phòng chụp ảnh, Lý Mạn hỏi Bạch Mộc Trạch một câu: “Anh Bạch à, tôi thấy hình như anh rất hiểu NPC nhỉ?”

Ống kính từ từ dịch xuống, người kia đã rơi xuống nghe phịch một tiếng.Bạch Mộc Trạch cầm ảnh đi tới nhà vệ sinh, Lý Mạn và Thẩm Kha đi theo sau anh.

“Á!” Dương Manh Manh không chịu nổi nữa, che kín mắt lại.

Dù tâm lý Lý Mạn khá vững nhưng cũng vô thức quay đầu đi, thật sự… quá máu me.Đèn trong phòng học vụt tắt, lúc sáng lại thì bóng dáng của cả hai đã biến mất.

Hình ảnh dừng lại trong khoảng 3 phút, sau đó màn hình máy tính nhấp nháy vài cái, thi thể dưới đất bỗng dùng một động tác quỷ dị bò tới ống kính.Nguyên Tinh Thần lại trông rất vui vẻ: “Ha ha ha ha, không ngờ là bắt nạt người khác lại vui tới thế đấy, chẳng trách các người lại thích như vậy.”

“Xuống địa ngục với tao luôn đi!”Có vẻ như chiếc máy ảnh này được dùng riêng cho Tạ Tư Vận, video nào cũng quay cô, Tạ Tư Vận đang vẽ tranh, đọc sách, ngẩn ngơ… Tất cả đều được quay lại.

Gương mặt be bét máu thịt nói ra những lời này, Hứa Dạng hoảng hốt ôm chặt Thẩm Kha.Giọng nói của một cô gái đáng yêu phát ra từ máy tính: “A Phóng à, váy này mới mua đấy, có đẹp không?”Ống kính từ từ dịch xuống, người kia đã rơi xuống nghe phịch một tiếng.

Bỗng màn hình máy ảnh tắt ngúm, hóa ra là Bạch Mộc Trạch đã nhổ dây điện ra.Thẩm Kha ngơ ngác nhìn anh.

Nếu còn xem nữa, chỉ e đám người này sẽ sợ tới ngất mất.Bạch Mộc Trạch phản bác: “Sao cô lại khẳng định Tạ Tư Vận là người bạo hành?”

“Anh Bạch, anh không sợ à?” Lý Mạn ôm ngực hỏi.Giữa bản thân và Chu Vãn, tất nhiên Hứa Dạng sẽ chọn bản thân rồi.“Suy đoán thôi, cô ấy đã có thể xé tranh rồi thì đập máy ảnh cũng đâu có gì lạ.”

Bạch Mộc Trạch cắm điện trở lại, bình thản nói: “Tàm tạm, ma quỷ sẽ không làm tổn thương con người vô cớ, vì thế chẳng có gì phải sợ cả.”Chỉ còn vài bước nữa là tới nhà vệ sinh nữ, Dương Manh Manh không đi tiếp nữa, “Tôi chờ mọi người ở ngoài, ma nữ bên trong đáng sợ quá, trái tim mong manh của tôi không chịu nổi đâu.”

“Thế, tôi nghĩ cô gái nhảy lầu trong video có thể là Tạ Tư Vận đấy.”Hứa Dạng mới thốt lên một chữ thì Thẩm Kha đã từ bên cạnh cậu ta chạy tới Bạch Mộc Trạch phía trước, “Đại Bạch à, cứ thế này chắc tôi điên mất!”

Bạch Mộc Trạch sững sờ một chút, sau đó nói tiếp: “Có lẽ thế, Thẩm Kha, Thẩm Kha!”Lý Mạn thở ra một hơi thật dài, bày tỏ quan điểm của mình: “Có khi nào chủ đề mật thất lần này là phản ánh bạo lực học đường không, Tạ Tư Vận là người bạo hành, Chu Vãn là nạn nhân, vì thế chúng ta phải giúp Chu Vãn thì mới thoát khỏi trường được.”“Biết, Tạ Tư Vận mới là bạn gái của Trình Phóng.”

“Hả?”

Thẩm Kha ngơ ngác nhìn anh.

“Tránh ra đi, để tôi in bức ảnh ra.”Nguyên Tinh Thần cầm bức ảnh nhìn thoáng qua: “Không tệ đấy, đúng là thứ tôi cần.” Sau đó cô đưa tay mở khóa cửa nhà vệ sinh, thả Chu Vãn ra, “Chu Vãn, thưởng thức bản thân trước khi phẫu thuật thẩm mỹ đi kìa.”Lý Mạn dùng chìa khóa mở cửa, trong phòng học rất ngăn nắp, trên bảng báo lớp có viết chủ đề kỳ này: Đoàn kết hợp tác, giành vinh quang về cho lớp.

“À.”Bạch Mộc Trạch cắm điện trở lại, bình thản nói: “Tàm tạm, ma quỷ sẽ không làm tổn thương con người vô cớ, vì thế chẳng có gì phải sợ cả.”

Thẩm Kha rời khỏi máy tính, vẫn đứng ngây người ở đó.“Khụ khụ khụ, phụt!” Một ít nước bẩn rơi vào trong miệng Chu Vãn, cô ta bị sặc tới mức phải ho lên, mùi nước khiến cô ta không ngừng nôn than.Bốp! Lại 1 cái tát nữa, lần này là đánh bên kia.

Bạch Mộc Trạch mở tệp tin ra, in bức chân dung của Chu Vãn, bức ảnh vẫn còn hơi âm ấm, “Tới nhà vệ sinh nữ tìm NPC thôi.”

***“Chẳng phải đã rành rành ra đó rồi sao? Từ đầu tới cuối luôn là Chu Vãn bị hại mà.”

Chưa tới nhà vệ sinh nữ thì đã nghe tiếng gào của Chu Vãn.Lý Mạn suy đoán: “Nếu tờ giấy này đã ở trong ví tiền của Chu Vãn thì hẳn là chúng ta nên tới lớp của cô ta, nếu tôi nhớ không lầm thì Chu Vãn và Tạ Tư Vận học cùng lớp 11/4.”

“Kha…”Thẩm Kha đẩy cậu ta lên: “Bảo cậu đi thì đi đi, nói nhảm làm gì.”

Hứa Dạng mới thốt lên một chữ thì Thẩm Kha đã từ bên cạnh cậu ta chạy tới Bạch Mộc Trạch phía trước, “Đại Bạch à, cứ thế này chắc tôi điên mất!”“Cậu đừng có khiến tôi mắc ói.”

“Tôi thấy cậu rất hưởng thụ mà.”Nguyên Tinh Thần kéo đuôi tóc của cô ta, ép Chu Vãn phải quay đầu lại, “Nghe không hiểu tôi nói gì à? Xem hình của cô đi kìa!”“Lại tới nữa à, lần này có đem thứ tôi cần tới không?”

“Cậu đừng có khiến tôi mắc ói.”

Chỉ còn vài bước nữa là tới nhà vệ sinh nữ, Dương Manh Manh không đi tiếp nữa, “Tôi chờ mọi người ở ngoài, ma nữ bên trong đáng sợ quá, trái tim mong manh của tôi không chịu nổi đâu.”Chưa tới nhà vệ sinh nữ thì đã nghe tiếng gào của Chu Vãn.

“Manh Manh, tôi ở cùng với cô.” Hứa Dạng đi tới bên cạnh cô ta, viện cớ cho bản thân: “Bên ngoài cũng không an toàn, có tôi ở đây thì cô không cần phải sợ nữa.”Chu Vãn quay đầu đi không nhìn.

“Làm ơn đừng bao biện cho sự hèn nhát của mình nữa.” Tần Thư Nguyệt châm chọc.Tấm ván gỗ ngăn giữa các phòng được viết những hàng chữ “Phẫu thuật thẩm mỹ”, “Con béo chết bầm” bằng sơn hồng rất quái dị, bên cạnh bồn tiểu, Lý Mạn nhặt được 1 cái ví tiền màu hồng nhạt, bên trong là chứng minh thư của Chu Vãn, ngoài ra còn có 1 tờ giấy và 1 chiếc chìa khóa.Lý Mạn ý thức được tâm trạng lúc nãy của mình quá kích động nên bèn nói: “Ngại quá, vừa rồi tôi hơi kích động, chỉ do không chịu nổi bạo lực học đường thôi.”Nguyên Tinh Thần vẫn chưa thỏa mãn: “Tất nhiên là không rồi, thùng nước bẩn này làm sao gột rửa hết được những dơ bẩn trong lòng cô chứ!” Cô lại túm lấy cổ áo của Chu Vãn, kéo cô ta ra ngoài.

Dù sao Hứa Dạng cũng là người mặt dày nên chẳng sợ.Nếu còn xem nữa, chỉ e đám người này sẽ sợ tới ngất mất.

Bạch Mộc Trạch cầm ảnh đi tới nhà vệ sinh, Lý Mạn và Thẩm Kha đi theo sau anh.

“Lại tới nữa à, lần này có đem thứ tôi cần tới không?”

Bạch Mộc Trạch vươn tay đưa bức ảnh cho cô.

Nguyên Tinh Thần cầm bức ảnh nhìn thoáng qua: “Không tệ đấy, đúng là thứ tôi cần.” Sau đó cô đưa tay mở khóa cửa nhà vệ sinh, thả Chu Vãn ra, “Chu Vãn, thưởng thức bản thân trước khi phẫu thuật thẩm mỹ đi kìa.”

Chu Vãn quay đầu đi không nhìn.

Nguyên Tinh Thần kéo đuôi tóc của cô ta, ép Chu Vãn phải quay đầu lại, “Nghe không hiểu tôi nói gì à? Xem hình của cô đi kìa!”Nguyên Tinh Thần thả bàn tay đang túm tóc Chu Vãn ra, bước từng bước tới chỗ cậu ta, “Không ổn à? Tôi cứ nghĩ cô rất thích làm những chuyện như thế ấy chứ! Trước đây cô dội nước bẩn lên người tôi rất nhuần nhuyễn mà, nếu cô không đổ thùng nước đó xuống đầu cô ta thì tôi sẽ đổ xuống đầu cô, tự chọn đi.”Chu Vãn cắn môi lẩm bẩm: “Tạ Tư Vận, cô nghĩ làm thế thì Trình Phóng sẽ về lại bên mình à?”

Chu Vãn cắn môi lẩm bẩm: “Tạ Tư Vận, cô nghĩ làm thế thì Trình Phóng sẽ về lại bên mình à?”Chỉ có đoạn video cuối cùng là hơi khác một chút, góc quay ở dưới lầu, ống kính đang hướng lên sân thượng.

Nguyên Tinh Thần cười lạnh: “Cô nghĩ tôi còn để ý tới cậu ta à?” Cô hờ hững nhìn Bạch Mộc Trạch rồi hét lên: “Hứa Khả Khả, cô vào đây.”“Mắt thấy chưa chắc là sự thật đâu.”

Hứa Dạng bị gọi tên: “Gọi tôi à?”Hình ảnh dừng lại trong khoảng 3 phút, sau đó màn hình máy tính nhấp nháy vài cái, thi thể dưới đất bỗng dùng một động tác quỷ dị bò tới ống kính.

“Ở đây còn Hứa Khả Khả thứ 2 nữa hay sao?”

Hứa Dạng rúm người lại: “2 chúng ta đâu có ân oán gì.”“Tôi chỉ nhìn vào sự thật thôi.”

Thẩm Kha đẩy cậu ta lên: “Bảo cậu đi thì đi đi, nói nhảm làm gì.”“Manh Manh, tôi ở cùng với cô.” Hứa Dạng đi tới bên cạnh cô ta, viện cớ cho bản thân: “Bên ngoài cũng không an toàn, có tôi ở đây thì cô không cần phải sợ nữa.”

Hứa Dạng lảo đảo đi tới phòng vệ sinh, gượng cười chào Nguyên Tinh Thần: “Hi, Tạ Tư Vận.”Tần Thư Nguyệt cũng nói: “Lần này tôi đồng ý với anh ta, tôi chỉ quan tâm việc làm sao để trốn thoát thôi.”

“Hứa Khả Khả à, tới đây, đổ thùng nước kia xuống đầu cô ta đi.” Nguyên Tinh Thần chỉ vào thùng nước màu đỏ dưới đất.Dương Manh Manh cười gượng: “Không không, tôi đứng ở cửa canh chừng cho mọi người thôi.”

Hứa Dạng đi tới nhìn thoáng qua, lấm tấm vết đen, không biết bẩn bao nhiêu nữa, “Thứ này không ổn đâu.”Gương mặt be bét máu thịt nói ra những lời này, Hứa Dạng hoảng hốt ôm chặt Thẩm Kha.Lần này ở hành lang không để lại dấu vết gì, họ phải xuống tầng 1 để xem lại bản đồ.

Nguyên Tinh Thần thả bàn tay đang túm tóc Chu Vãn ra, bước từng bước tới chỗ cậu ta, “Không ổn à? Tôi cứ nghĩ cô rất thích làm những chuyện như thế ấy chứ! Trước đây cô dội nước bẩn lên người tôi rất nhuần nhuyễn mà, nếu cô không đổ thùng nước đó xuống đầu cô ta thì tôi sẽ đổ xuống đầu cô, tự chọn đi.”“Kha…”

Giữa bản thân và Chu Vãn, tất nhiên Hứa Dạng sẽ chọn bản thân rồi.Trên tờ giấy viết: Tới phòng học đi, tôi chờ các người.

“Xin lỗi nhé Chu Vãn.” Tay anh ta cầm thùng nước lên trút xuống đầu Chu Vãn.

“Khụ khụ khụ, phụt!” Một ít nước bẩn rơi vào trong miệng Chu Vãn, cô ta bị sặc tới mức phải ho lên, mùi nước khiến cô ta không ngừng nôn than.“Hẳn là video này vô tình bị cấn máy nên quay thôi.”

Nguyên Tinh Thần lại trông rất vui vẻ: “Ha ha ha ha, không ngờ là bắt nạt người khác lại vui tới thế đấy, chẳng trách các người lại thích như vậy.”“Tôi thấy cậu rất hưởng thụ mà.”

Chu Vãn trừng mắt nhìn cô: “Giờ cô hài lòng lắm đúng không?”

Nguyên Tinh Thần vẫn chưa thỏa mãn: “Tất nhiên là không rồi, thùng nước bẩn này làm sao gột rửa hết được những dơ bẩn trong lòng cô chứ!” Cô lại túm lấy cổ áo của Chu Vãn, kéo cô ta ra ngoài.

Thấy vậy, mọi người đều nhao nhao tránh ra, Dương Manh Manh và Tần Thư Nguyệt quay đầu lại để không nhìn thấy họ nữa.

Chu Vãn lại bị bắt đi, nhiệm vụ tiếp theo là ở đâu đây?

***“Ở đây còn Hứa Khả Khả thứ 2 nữa hay sao?”

Đi trên mặt đất ẩm ướt khó chịu vô cùng, Dương Manh Manh không đi vào, chỉ đứng ngoài cửa nhìn những người khác tìm manh mối.

“Manh Manh, cô không vào à?” Hứa Dạng hỏi.“Tránh ra đi, để tôi in bức ảnh ra.”“Đồ quái vật thẩm mỹ này, mày không hề xứng với Trình Phóng, nhớ cho kỹ đấy.” Giọng điệu của Nguyên Tinh Thần rất hung ác: “Nếu mày còn dám quấn lấy Trình Phóng thì tao sẽ dán ảnh mày ra khắp trường, để mọi người xem quái vật thẩm mỹ trước đây là như thế nào.”

Dương Manh Manh cười gượng: “Không không, tôi đứng ở cửa canh chừng cho mọi người thôi.”Lý Mạn khẽ nói: “Là tôi nghĩ nhiều rồi, xin lỗi nhé, cứ nghĩ là anh với NPC đó rất thân nhau.”

Chiếc đèn trên trần nhà vệ sinh được mở lên để chiếu sáng.

Ở trong có tổng cộng 5 phòng, Lý Mạn cảnh giác đẩy cửa gian thứ nhất ra, không phát hiện có gì kỳ lạ.

Cửa thứ 2, thứ 3 cũng thế, lúc tới cửa thứ 4, Lý Mạn hô lên: “Mọi người tới đây xem này.”

Tấm ván gỗ ngăn giữa các phòng được viết những hàng chữ “Phẫu thuật thẩm mỹ”, “Con béo chết bầm” bằng sơn hồng rất quái dị, bên cạnh bồn tiểu, Lý Mạn nhặt được 1 cái ví tiền màu hồng nhạt, bên trong là chứng minh thư của Chu Vãn, ngoài ra còn có 1 tờ giấy và 1 chiếc chìa khóa.

Trên tờ giấy viết: Tới phòng học đi, tôi chờ các người.

Lý Mạn suy đoán: “Nếu tờ giấy này đã ở trong ví tiền của Chu Vãn thì hẳn là chúng ta nên tới lớp của cô ta, nếu tôi nhớ không lầm thì Chu Vãn và Tạ Tư Vận học cùng lớp 11/4.”“Á!” Dương Manh Manh không chịu nổi nữa, che kín mắt lại.

Lần này ở hành lang không để lại dấu vết gì, họ phải xuống tầng 1 để xem lại bản đồ.Hứa Dạng lảo đảo đi tới phòng vệ sinh, gượng cười chào Nguyên Tinh Thần: “Hi, Tạ Tư Vận.”

May mà dọc đường không có yêu ma quỷ quái gì, họ thuận lợi đi tới trước bản đồ.5 người còn lại chụm đầu quanh Bạch Mộc Trạch không chừa một kẽ hở, anh thả con chuột ra: “Mọi người tự xem đi.”

Lý Mạn ghi nhớ bản đồ trong đầu rồi nói với những người khác: “Tôi biết đường đi rồi.”

Đi cầu thang tới tầng 3 là phòng học của lớp 11/4, quả nhiên, Chu Vãn và Nguyên Tinh Thần đang ngồi bên trong.

Thấy họ đứng ngoài cửa sổ, Nguyên Tinh Thần quay lại cười lạnh rồi đứng dậy, đi tới bên cạnh Chu Vãn, vươn một bàn tay ra tát cô ta 1 cái, “Chu Vãn, chẳng phải đã bảo cô tránh xa Trình Phóng ra à? Sao cô cứ quấn lấy cậu ấy thế hả!”

Tần Thư Nguyệt không chịu nổi nữa: “Trời ạ, Tạ Tư Vận đang bạo lực học đường.”Đi trên mặt đất ẩm ướt khó chịu vô cùng, Dương Manh Manh không đi vào, chỉ đứng ngoài cửa nhìn những người khác tìm manh mối.

Lúc này Hứa Dạng cũng hơi sợ hãi, cậu ta đứng cuối cùng, không dám nhìn vào cảnh tượng bên trong.“Hứa Khả Khả à, tới đây, đổ thùng nước kia xuống đầu cô ta đi.” Nguyên Tinh Thần chỉ vào thùng nước màu đỏ dưới đất.

Bốp! Lại 1 cái tát nữa, lần này là đánh bên kia.

“Đồ quái vật thẩm mỹ này, mày không hề xứng với Trình Phóng, nhớ cho kỹ đấy.” Giọng điệu của Nguyên Tinh Thần rất hung ác: “Nếu mày còn dám quấn lấy Trình Phóng thì tao sẽ dán ảnh mày ra khắp trường, để mọi người xem quái vật thẩm mỹ trước đây là như thế nào.”Thấy vậy, mọi người đều nhao nhao tránh ra, Dương Manh Manh và Tần Thư Nguyệt quay đầu lại để không nhìn thấy họ nữa.

Đèn trong phòng học vụt tắt, lúc sáng lại thì bóng dáng của cả hai đã biến mất.***

Lý Mạn thở ra một hơi thật dài, bày tỏ quan điểm của mình: “Có khi nào chủ đề mật thất lần này là phản ánh bạo lực học đường không, Tạ Tư Vận là người bạo hành, Chu Vãn là nạn nhân, vì thế chúng ta phải giúp Chu Vãn thì mới thoát khỏi trường được.”

Bạch Mộc Trạch phản bác: “Sao cô lại khẳng định Tạ Tư Vận là người bạo hành?”Tần Thư Nguyệt không chịu nổi nữa: “Trời ạ, Tạ Tư Vận đang bạo lực học đường.”

“Chẳng phải đã rành rành ra đó rồi sao? Từ đầu tới cuối luôn là Chu Vãn bị hại mà.”

“Mắt thấy chưa chắc là sự thật đâu.”

“Anh Bạch à, đừng nói là anh bao che cho Tạ Tư Vận vì quan hệ giữa mình và cô ta đấy nhé?”Bạch Mộc Trạch không nói gì mà chỉ sải bước đi nhanh hơn, anh không thích kiểu dò hỏi này, nhất là về quan hệ giữa anh và Nguyên Tinh Thần.

“Tôi chỉ nhìn vào sự thật thôi.”“Hả?”

Thẩm Kha thò đầu ra pha trò: “Ngừng ngừng ngùng, giờ điều chúng ta nên quan tâm không phải là bạo lực học đường hay tình yêu chích chòe gì hết, chúng ta phải tìm manh mối để ra ngoài chứ.”

Tần Thư Nguyệt cũng nói: “Lần này tôi đồng ý với anh ta, tôi chỉ quan tâm việc làm sao để trốn thoát thôi.”

Lý Mạn ý thức được tâm trạng lúc nãy của mình quá kích động nên bèn nói: “Ngại quá, vừa rồi tôi hơi kích động, chỉ do không chịu nổi bạo lực học đường thôi.”

Lý Mạn dùng chìa khóa mở cửa, trong phòng học rất ngăn nắp, trên bảng báo lớp có viết chủ đề kỳ này: Đoàn kết hợp tác, giành vinh quang về cho lớp.“Anh Bạch à, đừng nói là anh bao che cho Tạ Tư Vận vì quan hệ giữa mình và cô ta đấy nhé?”

Mà người xuất bản báo lớp kỳ này là Chu Vãn.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv