Kể từ lần công tác đó ta cảm thấy quan hệ giữa chúng ta càng ngày càng mập mờ a, như dạo này Lăng Hàn rất thích chạm vào ta, thường làm một số động tác thân mật như nắm tay, dựa sát vào ta, nói nhừng câu ám muội làm tim ta đập loạn xạ.
Còn Lăng Hàn thì sao,à dạo này ta cảm thấy mình thật hạnh phúc nha, dạo này ta hay cố ý chạm vào tiểu Hi mỗi lần nhìn em ấy đỏ mặt thẹn thùng đáng yêu làm ta nhịn không được trêu chọc em ấy, umh ta nghĩ đã đến lúc mình nên bày tỏ với em ấy rồi, ta phải chuẩn bị tiết mục tỏ tình thật lãng mạn mới được, thật hảo chờ mong biểu tình lúc đó của tiểu Hi nha, umh phải chuẩn bị nhanh thôi.
Hôm nay lúc đang làm việc ta bất ngờ nhận được một đóa hoa hồng nhưng không có tên người gữi nha, ta nghi hoặc, lúc này bỗng dưng ta nhận được cuộc gọi từ một người làm ta bất ngờ nha “ Hi Hi người ta đang chờ ngươi dưới công ty ngươi nha, mau lên xuống đây dừng làm người ta đợi lâu nha~” ta chưa kịp nó gì đã nghe một tiếng bíp. Ta lập tức đứng dậy nói một tiếng với đồng nghiệp lập tức lao xuống lầu, ta còn đụng phải Lăng Hàn, nhưng đang vội nên ta bỏ qua nét mặt ngạc nhiên của hắn mà tiếp tục chạy, đến cổng công ty, ta bắt gặp một chàng trai ngoại quốc tuấn tú sáng rực như ánh mặt trời đang vãy tay cười với ta.
“Hi Hi người ta nhớ ngươi muốn chết ~” hắn nhào vào ôm ta thật chặt như muốn nhấc ta lên khỏi mặt đất.
“Sven sao ngươi lại đến TQ!” ta ngạc nhiên cũng ôm lại hắn hỏi.
“Umh người ta nhớ ngươi nha, cái đồ vong ân phụ nghĩa này, nghe ngươi nói nhiều chuyện về TQ như vậy ta cũng muốn đến du lịch một phen, cũng sẵn tiện tới nhìn xem tên Lăng cái gì Hàn chết tiệt đó là tên như thế nào mà làm cho ngươi nhớ mãi không quên vậy!” Sven hung hăng nói, Sven là bạn học cũng là bạn thân của ta ở Mỹ, mọi chuyện của ta và Lăng Hàn hắn đều biết và nhiều lần hắn đã de dọa muốn tự tay cho Lăng Hàn một trận cho hả dạ.
“Umh umh đại gia, hoang nghênh ngài đại giá quang lâm, tiểu nhân vinh hạnh vô cùng, tiểu nhân sẽ xin nghĩ mấy ngày để dẫn ngày đi thăm quan a” ta giả bộ khúm núm nói.
“Umh vậy còn được, tha cho ngươi.. hanh!” Sven ngạo kiều nói.
“Dạ dạ” ta lại tiếp tục chân chó.
Khi Lăng Hàn đuổi đến cửa công ty hắn nhìn thấy là cảnh tượng một tên nước ngoài đang ôm tiểu Hi, cái móng vuốt soái quơ loạn lung tung, hai người còn ôm nhau cười cười nói nói nữa chứ, ta tức điên lên nhanh chóng lại gần tiểu Hi, trên mặt bình tỉnh hỏi tiểu Hi, nhân tiện tách hai người ra “Tiểu Hi người này là ai vậy?”.
“À đây là Sven bạn học ở Mỹ của ta hắn đang sang TQ du lịch, Sven đây là Lăng Hàn”.
Sven vừa nghe đến tên Lăng Hàn lập tức ngẩn đầu lên nhìn hắn bằng đôi mắt hình viên đạn, bàn tay không dấu vết ôm chặt Đường Hi vào lòng như tuyên bố quyền sở hữu “Xin chào, hân hạnh được gặp mặt,tự giới thiệu ta là người rất rất quan trọng của Hi nha~, phải không tiểu Hi Hi~” Hắn vẻ mặt uy hiếp nhìn ta, với ánh mát ngươi mà không gật đầu ta cắn ngươi vậy.
“Umh” ta cười cười gật đầu, ta thừa biết tính tình của hắn nga, nghe được câu trả lời ưng ý hắn mỉn cười hài lòng, ánh mắt thì khiêu khích nhìn Lăng Hàn. Còn Lăng Hàn thì sao lúc này hắn muốn điên lên được, tên kia là ai sao hắn lại dám ôm tiểu Hi của hắn vậy, còn gọi Hi thân mật vậy nữa, mà ta còn chưa được ôm tiểu Hi như vậy sao hắn dám!, còn dùng cặp mắt đầy khiêu khích đó nhìn ta, còn tiểu Hi nữa sao em ấy lại có thể mặc cho hắn ôm còn cười cười nói nói với hắn nữa, nhìn hai người đứng đó liếc mắt đưa tình ta thật hận không thể đấm hắn một cái, nhưng tiểu Hi nói đó là bạn thân của em ấy nếu ta làm vậy thật chắc em ấy sẽ giận ta mất, thật tức mà!.
“Trong thời gian ta ở đây Hi phải đối xử thật tốt với người ta nha, không thôi người ta sẽ buồn lắm đó” Sven chớp chớp đôi mắt ta tội nghiệp nhìn ta.
Tâm nhịn không được mềm nhũng ta đáp ứng “Tất nhiên rồi” cứ mỗi lần hắn tung tuyệt chiêu này ra là ta hết đường rút lui, umh mà nhìn ánh mắt mà hắn nhìn Lăng Hàn như vậy không biết hắn định giở trò quỷ gì nha, thật bi ai cho Lăng Hàn nha, thôi cứ theo hắn đi ta chỉ cần đứng bên cạnh coi kịch là được rồi ha ha.
Mấy ngày kế tiếp đối với Lăng Hàn như là địa ngục nha, vì tên chết tiệt kia tiểu Hi em ấy còn đặc biệt xin nghĩ phép để đưa hắn đi tham quan nữa, ngày nào hai người cũng đi chơi cho đến tối mới về, đã bao lâu rồi tiểu Hi không cùng ta ăn cơm, trò truyện cùng ta, cùng ta đi dạo, ta chịu hết nổi chạy nhanh lấy áo khoác xuống lầu đợi em ấy về.