Hựu Trí ngủ suốt cả buổi chiều hôm đó, tối đến, cậu ta tỉnh dậy khi Trì Lạc vừa ra ngoài mua đồ ăn tối, cả căn phòng tối đen như mực. Hựu Trí uể oải ngồi dậy, cậu t đi đến phía cửa chính bật đèn rồi lục tìm điện thoại của mình.
Màn hình điện thoại hiển thị một thông báo tin nhắn, Hựu Trí mở lên xem, cơn mệt mỏi do ngủ quá giờ lập tức tan biến. Khỏi phải nói cũng biết người gửi tin nhắn chính là Tiểu Sơn Trà.
Vì hai người bọn họ không kết bạn Facebook với nhau nên Tiểu Sơn Trà đã nhắn tin cho cậu ta qua tài khoản trên diễn đàn Điệp Mộng. Bỏ qua lý do tại sao Tiểu Sơn Trà lại biết được đó là tài khoản của cậu ta thì việc được cô chủ động nhắn tin cũng khiến Hựu Trí vui sướng như trên mây.
Tiểu Sơn Trà: Baba Trí? Có phải là cậu không?
Baba Trí đẹp trai nhất: Là tôi!
Tin nhắn của Tiểu Sơn Trà được gửi cách đây hơn hai tiếng, bây giờ Hựu Trí mới trả lời lại nên Tiểu Sơn Trà không thể nào đáp lời cậu ta được.
Hựu Trí vì chuyện này mà đứng ngồi không yên, cứ khoảng ba mươi giây là cậu ta lại bật màn hình lên xem thử cô đã trả lời lại chưa. Qua hơn mười phút, cuối cùng Tiểu Sơn Trà cũng đã online!
Tiểu Sơn Trà: Chuyện lúc sáng, xin lỗi vì giận cậu vô cớ nhé! Thật ra tôi cũng không hiểu tại sao mình lại giận nữa.
Baba Trí đẹp trai nhất: Không sao không sao! Tôi không có để bụng đâu, thật đó!
Tiểu Sơn Trà: May quá, tôi cứ sợ cậu sẽ giận tôi.
Baba Trí đẹp trai nhất: Đương nhiên là không rồi! Làm sao tôi có thể giận em được cơ chứ!
Hai người tôi một câu anh một câu nhắn qua nhắn lại cho đến khi Trì Lạc từ bên ngoài trở về. Cậu vừa mở cửa ra, một bầu không khí hường phấn lập tức bao trùm lấy cậu. Hình ảnh Hựu Trí cười tủm tỉm ôm khư khư chiếc điện thoại trong tay khiến khóe miệng Trì Lạc không tự chủ được mà nhếch lên.
Cậu tiến lại gần đặt đồ ăn lên bàn, liếc nhìn Hựu Trí mà nói:"Xem ra người khi sáng âu sầu, ảo não không phải là baba Trí rồi nhỉ?"
Hựu Trí ngước mắt nhìn cậu, khóe miệng ngoác đến tận mang tai:"Đó chính là nhân cách thứ hai của tớ!"
Trì Lạc phì cười đẩy nhẹ cậu ta:"Cậu thôi đi, ăn nhanh kẻo nguội."
(Đăng tải duy nhất tại Noveltoon_id: Túc Họa Mặc Nhiên)
Hựu Trí giúp Trì Lạc khui túi đồ ăn đặt trên bàn ra, rất nhiều những món ăn ngon được đặt trong từng chiếc túi giấy, mùi hương của thức ăn tỏa ra nghi ngút khiến chiếc bụng của Hựu Trí sôi lên ùng ục. Cậu ta vui vẻ bày biện thức ăn, nhưng càng làm càng thấy có gì đó không đúng, cậu ta quay sang nhìn Trì Lạc:
"Cậu mua thật nhiều như vậy nhưng lại không ăn à?"
Trì Lạc cười gượng:"Không, không ăn, tớ, tớ đang giảm cân."
"Cậu mà giảm cái gì? Gầy trơ xương ra đó mà còn giảm cho ai xem? Khai thật đi cậu đang giấu tớ chuyện gì đúng không!"- Hựu Trí nắm lấy bả vai Trì Lạc, đồng thời nhìn thẳng vào mắt cậu.
Bị ánh mắt đó nhìn như vậy, Trì Lạc biết mình không thoát nổi rồi nên đành né tránh mà kể ra sự thật:
"Thật ra khi nãy tớ đã cùng tiền bối Cố Triển Phi đi ăn tối...đây là đồ ăn anh ấy mua..."
Hựu Trí vẫn không chịu thả cậu ra:"Thật sao?"
"Ừm"- Trì Lạc gật đầu.
Hựu Trí tức điên lên:"Cậu nghĩ tớ dễ lừa gạt như thế sao? Rốt cuộc những thứ này ở đâu ra cậu nói đi hả!"
"T-tiền bối Hứa Dĩ Tranh mua cho cậu..."
Sự thật chính là những thứ này đều do Hứa Dĩ Tranh mua.
Chuyện này phải kể từ một tiếng trước, Trì Lạc cảm thấy khá đói bụng nên đã đi đến cửa hàng thịt nướng lần trước mua một ít thịt, sẵn tiện mua luôn cả phần của Hựu Trí. Khi đó cậu vô tình chạm phải Hứa Dĩ Tranh đang ngồi trò chuyện cùng hai cô gái ở quầy tính tiền. Trông thấy cậu đi đến Hứa Dĩ Tranh đã chủ động bắt chuyện:
"Lạc Lạc, Lạc Lạc, là tôi nè!"
Trì Lạc gật đầu chào hỏi anh ta:"Chào anh, tiền bối."
"Uầy, sao lại lạnh nhạt thế chứ, dù sao cậu cũng là ng-, e hèm, bạn thân của Cố Triển Phi nên mối quan hệ giữa chúng ta chẳng phải nên gần gũi hơn sao?"
Trì Lạc nở một nụ cười bất lực chứ không đáp. Lúc này chủ tiệm đi đến đón khách, Trì Lạc lập tức gọi món, còn nhờ chủ tiệm nướng giúp mình phần thịt này. Hứa Dĩ Tranh từ khi cậu bước vào vẫn chưa từng nói chuyện trở lại cùng hai cô gái kia, lúc này lại lên tiếng với cậu:
"Cậu mua cho một mình cậu thôi sao?"
Trì Lạc ngơ ngác:"Hả?"
"Ý tôi là, cậu không mua cho bạn cùng phòng sao?"
Lúc này Trì Lạc mới ngộ ra "bạn cùng phòng" là đang ám chỉ ai, cậu lắc đầu:"Mua cho cả hai".
Hứa Dĩ Tranh nhíu mày nói:"Ít quá" rồi lập tức đi vào trong bếp nói gì đó với chủ tiệm. Ngay sau đó chủ tiệm đã đi ra nói chuyện với cậu:
"Cậu bạn trẻ, thịt nướng bây giờ mới bắt đầu nướng, với cả số lượng cũng khá nhiều nên cậu có muốn dùng trước ở đây luôn không?"