Ba ngày không gặp, nửa thân mình của quái vật đầm lầy ngâm vào hồ nước, cánh tay và đầu đều gục xuống ở trong bụi cỏ ven đường, bộ dáng kia thật là u buồn lại tự bế.
Vừa rồi Hersha thiếu chút nữa đã dẫm lên cánh tay hắn.
Tuy rằng Hersha căn bản không nhìn thấy hắn, dẫm lên cũng không sao, nhưng lúc cô phản ứng lại thì đã động thủ.
Hành vi này cũng không khỏi quá ngốc.
Hersha đi một bên hái hoa, Mai Lật ở lại tại chỗ, làm bộ làm tịch mà hái hai đóa xương bồ tím, thấy Hersha không để ý bên này, liền nhanh chóng ngồi xổm xuống, sờ soạng đầu quái vật đầm lầy một phen.
Lúc trước rửa sạch sẽ, nhưng sau một thời gian, hắn lại biến thành cái bồn hoa thạch cao ướt lộc cộc, trên người mọc rêu xanh và cỏ nhỏ, có lẽ lần này ở chỗ này thời gian lâu một chút, trên lưng đã bò lên mấy cây dây leo tinh tế.
Mai Lật di chuyển đầu hắn một chút, đẩy ra mái tóc màu xám ướt át, nhìn trong mắt hắn màu xám vô thần.
"anh ghé vào đây, người đi ngang qua sẽ dẫm lên anh.”
Cũng mặc kệ hắn có phản ứng hay không, cô thuận tay liền đẩy cánh tay hắn đáp ở ven đường đến hồ nước, cũng đầy nửa thân mình đè ở trên bụi cỏ xuống cho hắn.
“Mellie, cậu đang làm cái gì đấy?” Hersha đi tới, có chút kỳ quái hỏi.
Mai Lật theo bản năng đứng lên, lộ ra một cái tươi cười, "Mới vừa ở trong bụi cỏ nhìn thấy một con sâu xinh đẹp, muốn bắt, kết quả chạy mất.”
Dưới chân vô tình nhẹ nhàng đá một cái, đầu quái vật đầm lầy còn đáp ở bên con đường nhỏ cũng vào hồ nước.
Bên cạnh hồ, nước tương đối ít, nhiều là nước bùn và rong rêu, chỉ cần không phải vùng hồ nước sạch sẽ thanh triệt không có bao nhiêu bùn, Mai Lật cũng không lo lắng quái vật đầm lầy vừa không cẩn thận lại bị tan ra.
Chuyên tâm ứng phó Hersha trong chốc lát, lại quay đầu tìm kiếm, cô phát hiện quái vật đầm lầy đứng ở bên bụi hoa xương bồ, thân thể công thành một cái hình chữ U.
Mai Lật: "....." hắn đây là làm sao vậy, tâm tình không tốt?
"Mellie, đi thôi!”
"Đây.” Mai Lật ôm một bó xương bồ tím đuổi theo Hersha, trên đường không tự giác liên tiếp quay đầu lạii.
"Làm sao vậy, rơi đồ sao?" Hersha hỏi.
"không... Chỉ cảm thấy bên này bụi xương bồ tím thật là đẹp mắt." Mai Lật trả lời.
"Tôi cũng cảm thấy rất đẹp, đáng tiếc xương bồ tím chỉ mọc ở con đường ngập lụt bên này, nơi khác đều không mọc.”
Nghe nói nơi khác không mọc xương bồ tím, không bao lâu Mai Lật lại gặp được chúng nó ở bên hồ nước nhỏ mình vẫn tắm rửa gần đầm nước kia. Trong một bụi lá xương bồ màu xanh lục, vừa mới nhô ra mấy nụ hoa nhờn nhọn, lộ ra một chút màu tím.
Quái vật đầm lấy cong eo, lẳng lặng chôn ở bên cạnh xương bồ mới mọc.
Tiến bộ, ít nhất lần này không trồng hoa ở trên người mình.
Đối mặt với hình ảnh quỷ dị và thân thể vặn vẹo này, Mai Lật không hề có gánh nặng tâm lý mà vươn tay, sờ soạng một phen phần lưng hắn đang uốn cong.
Phần lưng trơn ướt lạnh băng, bàn tay phất qua có thể rõ ràng cảm nhận được xương cốt nhô lên ở bên trong.
..... hắn không phải đắp bằng bùn sao, từ đâu ra xương cốt?
"anh gần đây chính là vội vàng trồng hoa sao?” Mai Lật ngồi quỳ ở bờ hồ, mạnh mẽ kéo đầu hắn đang chôn ở đầm nước lên.
Quái vật đầm lầy giống một người đàn ông đang ngủ ngon giấc, đột nhiên bị bạn gái gọi dậy nói chuyện phiểm, hai mắt vô thần, phản ứng trì độn.
Mai Lật cũng không làm khó hắn, nói xong, lại ấn đầu hắn vào trong đám bùn nước đọng, có thể nói thực tri kỷ.
Quái vật đầm lầy không đầu không đuôi tặng hoa, hành vi này chỉ có một lần như vậy, Mai Lật dần dần cũng không tự hỏi đến tột cùng hắn xuất phát từ cái suy xét gì mới chủ động tặng hoa xương bồ cho cô, bởi vì cô phát hiện, quái vật đầm lầy hình như căn bản không suy xét.
Mùa thu, cô dự trữ một ít thức ăn, lại cùng Hersha chạy khắp nơi, thu thập không ít quả khô nấm
Trước khi vào động, vườn rau của cô cũng thu hoạch toàn bộ, So với dự đoán ban đầu còn tốt hơn rất nhiều.
Cô mất hai ngày mới hoàn toàn thu hoạch xong, trừ một ít rau củ có thể trải qua mùa đông, các thứ khác đều thu giữ vào nhà, chỉ khoai tây cùng các loại củ ước chừng đã có bổn sọt.
Thời tiết sáng sủa, vườn rau bận việc xong rồi, Mai Lật bắt đầu tổng vệ sinh, chuẩn bị đem toàn bộ căn nhà rửa sạch một lần.
Cô dọn dẹp ra một ít tro bụi và mạng nhện, lại bưng nước đi lên lầu trên lầu dưới hai lần, đều lau lan can và thang lầu cùng với mấy cái cửa sổ.
Lúc quét nhà, thấy hoa mắt, Mai Lật bỗng nhiên thấy dưới chân thoáng qua một con vật nhỏ da lông màu xám, cái loại kích thước hình dạng này, tựa hồ là chuột.
"Phỉ Thúy! Trong nhà có chuột!” Cô cầm theo cây lau nhà đi chất vấn mèo sủng vật trong nhà, kết quả mèo đại gia vội vàng phơi nắng ngó cô một cái, không để ý đến nữa, trên mặt rõ ràng viết "Có chuột liên quan gì đến bốn đại gia”.
Mai Lật đành phải buộc tay áo, cầm lấy gậy và chổi, chính mình tiến đến xử lý chuột. Cô tìm tòi một lượt ở lầu một, đến phía dưới các tủ bát và các xó xỉnh cũng không buông tha.
Nhưng con chuột kia giống như mất tích, cô làm thế nào cũng không thể tìm được.
Tuy rằng không tìm ra chuột, nhưng Mai Lật trong quá trình tìm kiếm, lúc vô tình phát hiện một cái tầng hầm ngầm.
Là ở phía dưới bức tường phía tây kia, dời đi một cái tủ bát nhỏ, trên sàn nhà có một cái cửa nhỏ có thể kéo ra phía ngoài.
"Đốc Cốc --" phía dưới rỗng không, giống như còn rất trống trải.
Mai Lật nhìn trong chốc lát, kéo kéo cái vòng trên cửa lên.
Bỗng nhiên, phía sau có một người nói: "Đừng động vào.”
Đột nhiên xuất hiện thanh âm dọa cô nhảy dựng, tay buông lỏng, cửa bị kéo ra một khe hở nhỏ lại đập trở về. Cô hoảng loạn xoay người, một chân đạp lên trên cửa.
Vẫn luôn ở trong căn phòng âm u, phu nhân Pegg không biết vì sao đi xuống lầu, đứng ở đó lạnh lùng nhìn cô.
Mai Lật kéo kéo khóe miệng, " Con chỉ là cảm thấy tầng hầm ngầm thích hợp cất rau dưa hơn, hai ngày này thu hoạch rất nhiều thực phẩm.....
Phu nhân Pegg lặp lại một lần: "Đừng động vào cánh cửa kia.”
Mai Lật cảm giác có một cổ lạnh lẽo theo mắt cá chân bò lên, cô gật đầu nói vâng, không nói gì nữa, nhanh chóng dọn tủ bát lúc trước về lại chỗ cũ.
Phu nhân Pegg lúc này mới trở về lầu hai.
Mai Lật nhìn bóng dáng ấy, bỗng nhiên phát hiện mái tóc đỏ của bà ấy trong khoảng thời gian này ảm đạm hơn rất nhiều, không tươi đẹp như ban đầu.