Cô bức Đáng yêu đến nóng nảy sao, làm hắn học được chủ động đi tìm đám tượng đất nhỏ xin giúp đỡ?
Cô không biết là có tâm tình gì, trong lòng mềm mại lại vừa muốn cười.
"Kỳ thật, tôi sắp chết rồi.” Mai Lật nói: "Tôi không thể không rời khỏi hắn.”
Yêu tinh đầm lầy nghi hoặc: "Chính là cô không giống nhân loại bình thường, thân thể này của cô có lực sinh mệnh tràn đầy giống yêu tinh chúng ta, còn có thể sống thật lâu.”
Mai Lật cũng không biết điểm này, nhưng cô lập tức hiểu được, khả năng đây là nguyên nhân phu nhân Pegg và phu nhân Fries đều muốn khối thân thể này, hóa ra đặc thù ở chỗ này!
Cô lại giải thích: "Có một nữ vụ rất lợi hại muốn cướp lấy thân thể của tôi.”
Yêu tinh đầm lầy: "Vậy vì sao cô không đánh bại bà ta đi?”
Mai Lật: "... Đánh không thắng.”
yêu tinh đầm lầy: "Ta hiểu được.”
Nó nhìn Mai Lật ôm sách ngôn ngữ yêu tinh trước người, từ trong bàn tay quái vật đầm lầy nhảy xuống, nói: "Ma lực của các nữ vu đến từ chính yêu tinh chúng ta, các cô ngâm tụng kỳ thật đều là các loại ca dao mà yêu tinh yêu thích, có thể được ghi lại chính là một ít ma pháp tầm thường. Nhưng nữ vụ chân chính lợi hại đều có ma pháp chỉ thuộc về chính các cô, đó là ca dao mà yêu tinh yêu thích các cô chỉ đưa cho một người.”
"Ta có thể tặng cho cô ca dao đặc thù của yêu tinh đầm lầy chúng ta, cô có thể sử dụng lực lượng của chúng ta.”
Yêu tinh đầm lầy nho nhỏ bay lên, vòng quanh đầu Mai Lật dạo qua một vòng, hát một đoạn ca dao ngắn ngủn, cuối cùng dùng cái trán đâm đâm ở trên trán cô.
"Rồi.” hắn nghiêm túc nói: "Đầm lầy yêu thích cô, cô sẽ có được ma lực cường đại.”
Yêu tinh đầm lầy chui vào bùn rời đi, Mai Lật còn có chút hoảng hốt. Cô vuốt cải trán, nằm tóc màu xám của quái vật đầm lầy, "Vừa rồi, ý tử của tượng đất nhỏ là em có thể dùng ma pháp rất lợi hại, có quan hệ với đầm lầy sao?”
Chẳng lẽ là: ma pháp hệ thố?!
Mang theo hưng phấn và không xác định, Mai Lật đổi diện mảnh đất đầy cỏ, ngâm tụng đoạn ca dao của yêu tinh đầm lầy vừa rồi kia.
Trong chớp mắt, mảnh đất dâng lên, nháy mắt cao tới 5 mét.
Cô chỉ thí nghiệm phổ phổ thông thông một chút mà thôi.
Đây là lực lượng ma pháp, đây mới là ma pháp đơn giản nhất mà thôi.
Mai Lật ngực phập phồng, bắt lấy phiến lá của một bụi hoa diên vĩ màu xanh lục bên hồ nước, dưới ánh sáng màu vàng lập loè trong tay cô, hoa diên vĩ bỗng nhiên cao lên mấy mét, cành lá thô tráng, cơ hồ có thể làm người ta leo lên trên.
Cô nhìn tay mình, có mê hoặc trong nháy mắt, làm thực vật sinh trưởng cũng coi như hệ thố?
Dù sao, cô mặc kệ!
Xoay đầu, đôi mắt Mai Lật sáng trưng mà bổ nhào vào trên người quái vật đầm lầy, khắc chế không được mà hô to: "Trời ơi! Anh thật là lợi hại!”
Đây là lực lượng đầm lầy cho cô mượn.
Hóa ra căn bản hắn chính là cái máy phát điện, phía trước dùng sai!
"Em nhất định có thể theo anh trở về.".
Fries vội vàng gấp gáp trở về, phát hiện vòng ma pháp mất đi hiệu lực, trang viên đã trở thành một mảnh hỗn độn, nhìn thấy mà sắc mặt bà ta tối sầm.
"Ai tới nói cho ta, đến tột cùng là chuyện thể nào!”
Alex mặt xám mày tro đứng ở trước trang viên sụp một nửa, nhìn thấy bà ta, ánh mắt sáng lên, ngay sau đó lộ ra biểu tình xấu hổ mà thấp thỏm, "Ta cũng không rõ lắm, Mellie không biết vì sao đột nhiên có được ma lực cường đại, trang viên chúng ta đều bị cô ta huỷ hoại......”
"Tuy rằng để cô ta chạy, nhưng tiên sinh Boller đã đuổi theo, Fries cô khẳng định thực nhanh có thể bắt cô ta trở về.”
Fries biểu tình khó coi, "Các ngươi vì sao không thể ngăn cô ta lại?”
Alex cẩn thận thò lại gần ôm bà ta một cái, có chút buồn bực, "Thân thể của cô ta về sau sẽ để Fries nàng sử dụng, ta sao có thể thương tổn thân thể của cô ta. Hơn nữa, ma pháp nàng để lại trong vòng cổ ma pháp quá ít, đều đã bị ta dùng hết rồi.”
Fries một phen đẩy gã ra, cầm đi vòng cổ ngọc bích trong tay gã, múa may hai lần vào không trung. Trong gió các yêu tinh truyền đến khi vị của Mai Lật, bà ta lập tức đuổi theo hướng đó.
"Fries! Đợi ta!” Alex cưỡi lên ngựa của mình, đuổi theo bước bà ta
Mai Lật mang theo quái vật đầm lầy đi ở trong khe núi sát biển, để chạy từ trang viên ra, cơ hồ cô đã hết sạch sức lực trong thân thể, chỉ có thể để quái vật đầm lầy ôm cô đi ra ngoài.
Cô nghĩ, kế tiếp hẳn là tìm một chỗ trốn trước, chờ cô trở nên lợi hại hơn, không cần sợ Fries nữa. Lạc quan mà nghĩ, có lẽ khi đó Fries cũng đã chết.
Chỉ là, phải trốn đi đâu đây?
Bên trái là nước biển màu xanh lục sẫm và màu lam đan vào nhau, bên phải là mặt cỏ hẻm núi màu xanh tươi và màu xanh lục trộn lẫn.
Cú mèo bay trên đỉnh đầu bỗng nhiên hạ xuống, "Ta cảm giác được hơi thở của phu nhân Fries, bà ta đuổi tới đây."
Mai Lật ôm cổ quái vật đầm lầy đột nhiên ngồi dậy, "Sao bà ta nhanh như vậy!”
Vậy còn có thể trốn hướng nào a?
Một nữ nhân tóc đen mắt lam bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt họ, tay vẫy vẫy ốc biển, "Hi, cô gái nhỏ, muốn tới chỗ ta nơi này trốn trước không?”