"Vừa rồi anh khóc đến khủng bố như vậy, là làm sao? Bởi vì thi thể bác Maggie ở đầm lầy?”
"Đúng vậy, thi thể nhân loại để ở đầm lầy, hắn sẽ rất thống khổ, giống như là trong thân thể có một vết thương đang hư thối, đó là nguyên nhân ô nhiễm.”
Đột nhiên nghe thấy từ phía sau có một thanh âm khác giải thích, Mai Lật ngạc nhiên quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy phía sau bụi cỏ lay động, bị người nào đẩy ra, lộ ra một người nhỏ cao ước chừng mười centimet có làn da màu tro đen.
Người nhỏ mặc quần áo làm từ lá rụng, trên khuôn mặt nho nhỏ có biểu tình nghiêm túc. Ở phía sau nó, liên tiếp có người nhỏ diện mạo tương tự từ trong bụi cỏ đi ra, nhìn sơ sơ ít nhất cả trăm.
Chen chúc ở bên nhau giống một dãy tượng đất mới vừa nặn.
"Chúng ta là yêu tinh đầm lầy ở đầm lầy." yêu tinh đầm lầy khom khom lưng với cô, "Chúng ta nghe thấy đầm lầy khóc thút thít, cho nên từ dưới nền đất đi vào nơi này, chuẩn bị giúp hắn thanh trừ thi thể nhân loại, không nghĩ tới cô đã giúp hắn dọn sạch.”
Trừ người đầu tiên mở miệng nói chuyện, những người bạn nhỏ còn lại đều không nói một lời mà nhìn cô, thật là có chút tinh túy của quái vật đầm lây nhìn người khác.
yêu tinh đầm lầy? Mai Lật nhìn về phía quái vật đầm lầy dùng một tư thế duỗi dài chặn ngang đáp ở trên đùi mình.
Đây có một quái vật đầm lầy, sao lại còn có một đám yêu tinh đầm lây?
Mai Lật: " Trước đây cũng phát sinh chuyện như vậy sao? Đều là các cậu giúp hẳn vớt thi thể ra khỏi đầm lầy?”
"Đúng vậy, bởi vì hắn không thể tự mình dọn sạch thi thể, cho nên cần chúng ta hỗ trợ. hắn tồn tại để chế tạo đầm lầy, bản than là đầm lầy. Đối với chúng ta mà nói, tương đương với phụ thân của chúng ta, trợ giúp hắn là việc chúng ta nên làm.” yêu tinh đầm lầy xụ mặt có nề nếp mà nói.
Mai Lật: "..... Phụ thân?”
Đầm lầy yêu tinh: "Đúng vậy, chúng ta kính yêu phụ thân!”
Ta đây chẳng phải là... đột nhiên làm mẹ?
Các yêu tinh đầm lầy không thể thông qua biểu tình vi diệu nhìn thấu cô suy nghĩ cái gì, bọn họ tựa hồ chỉ là đơn thuần mà tới thăm cha già một chút.
"Cha già” của bọn họ rốt cuộc từ trên người cô đứng lên, độ cao gần 3 mét cùng đám tí hon mười centimet này so sánh lại càng thêm cao lớn. Nhưng từ biểu tình của hai bên nhìn xem, đám tượng đất nhỏ mười centimet ngược lại càng hiền từ hơn một chút.
Một đám tượng đất nhỏ vòng tới vòng lui dưới chân quái vật đầm lầy, giao lưu một lúc, cảm thấy hắn hết thảy đều ổn, yên tâm mà chuẩn bị rời đi. Gật gật đầu với Mai Lật, xếp đội ngũ chỉnh tề, có thứ tự mà chui vào bụi cỏ, đường cũ quay về.
Lúc này, đêm đã qua hơn nữa, thực nhanh trời đã sắp sáng.
Mai Lật tay chân lạnh lẽo từ suối nước đứng lên, một đêm không ngủ, buồn ngủ làm cô đi đường cũng lung lay.
" Anh phải đưa tôi về, anh ngồi xổm xuống một chút."
Mai Lật không khách khí mà bò lên lưng quái vật đầm lầy, dù sao trên quần áo đã có rất nhiều bùn, cô không rảnh lo nhiều như vậy, lòng bàn chân bị thương vẫn còn đau, lại đi một ngày đường, cả người đau nhức, dựa vào mình tự đi là không nổi.
Quái vật đầm lấy cao cao công năng, đi trong sương sớm trước bình minh.
Không trung là điều hòa màu sắc giữa xanh biển mênh mông cùng màu xanh lá, sương khói màu trắng cùng bao phủ hai người và rừng cây.
Quái vật đầm lầy cõng cô đi qua rừng cây, ngọn cây nở hoa ở bên cạnh cô, giơ tay là có thể hái được.
Cây bị bỏ hoa, cành lá chấn động rớt xuống một loạt sương sớm, chiều vào trên người.
Sáng sớm chim chóc líu lo trên cây, Mai Lật cơ hồ cứ như vậy ở trong lay động rất nhỏ chìm vào mộng đep.
Một khắc trước khi sắp ngủ, quái vật đầm lầy ngừng lại ở ngoài hoa viên. Hắn lướt qua hàng rào hoa viên, đưa nửa thân mình thò vào. Ghé vào trên lưng hắn, Mai Lật cứ như vậy trực tiếp để cho hắn đưa vào trong hoa viên.
"Kẽo kẹt --" cánh cửa nhẹ nhàng vang lên một tiếng, Mai Lật mắt buồn ngủ mông lung, cầm theo một chiếc giày đi vào nhà, động tác nhẹ nhàng mà chuẩn bị lên lầu.
Trong phòng đen như mực, chỉ có cửa sổ chiếu vào một chút ánh sáng, Mai Lật vừa ngẩng đầu, nhìn thấy bên cầu thang lẳng lặng đứng một người. Đôi mắt màu thủy lực giống như mèo, ở trong bóng tối tản ra quang mang sâu kín.
Sáng sớm chim chóc líu lo trên cây, Mai Lật cơ hồ cứ như vậy ở trong lay động rất nhỏ chìm vào mộng đẹp.
Một khắc trước khi sắp ngủ, quái vật đầm lầy ngừng lại ở ngoài hoa viên. hắn lướt qua hàng rào hoa viên, đưa nửa thân mình dò vào. Ghé vào trên lưng hắn, Mai Lật cứ như vậy trực tiếp để cho hắn đưa vào trong hoa viên.
"Kẽo kẹt --" cánh cửa nhẹ nhàng vang lên một tiếng, Mai Lật mắt buồn ngủ mông lung, cầm theo một chiếc giày đi vào nhà, động tác nhẹ nhàng mà chuẩn bị lên lầu.
Trong phòng đen như mực, chỉ có cửa sổ chiếu vào một chút ánh sáng, Mai Lật vừa ngẩng đầu, nhìn thấy bên cầu thang lẳng lặng đứng một người. Đôi mắt màu thủy lực giống như mèo, ở trong bóng tối tản ra quang mang sâu kín.
Mai Lật hoảng sợ, nháy mắt có tinh thần.
Là phu nhân Pegg, bà ấy nhìn bộ dáng chật vật của cô, nói: " Trên người cô có mùi bùn đất, quá đậm.”
Mai Lật: "..... không cẩn thận rớt vào vũng bùn, dính một thân bùn. Thời gian này, phu nhân ngài không nghỉ ngơi sao?"
Phu nhân Pegg ý vị không rõ mà đánh giá cô một lúc lại trở về phòng mình.
Nương ánh sáng ảm đạm, Mai Lật bỗng nhiên phát hiện, tóc bà ấy giống như cỏ khô nay phảng phất khôi phục chút màu đỏ tươi đẹp.