Tiêu Thịnh ngơ ngác nhìn Cát Cường bay qua ban công về nhà, ôm khăn lông nửa ngày vẫn không thể lấy lại tinh thần.
What the fuck? Cơ hội ngàn năm có một a! Lộ hàng cỡ này rồi mà chú cảnh sát vẫn không chút phản ứng, vô tình bỏ mặc cậu mà đi là thế nào?
Gì chứ? Chẳng lẽ anh ấy thật sự là thẳng nam?!
Thuần 0 yêu thẳng nam khổ lắm đó!
Tiêu Thịnh lên QQ sụt sùi khóc lóc.
Thụ quân – Kiêu: Hôm này cùng chú cảnh sát trần trũi gặp nhau.
Em trai – Thạch lựu:!!! Kiêu thụ GJ!
Thụ quân – Kiêu: Nhưng anh ấy không thèm nhìn tôi một cái, xoay lưng đi rồi……
Phục vụ – Camilla: Phốc!
Công quân – Phong lưu quân: Phốc phốc!
Quần chúng – Nhất phu đương quan: Phốc phốc phốc!
Thụ quân – Kiêu: = = Mấy người đủ chưa, thanh âm phốc phốc phốc tà ác thế này không nên tùy tiện xuất hiện ở đây!
Kế hoạch – Nghe gió là mưa: Đờ, một tên CV trong giới võng phối như cậu, không nỗ lực tạo CP, cố gắng làm Gay, chạy đến ngoài đời thực tìm một nửa làm gì? Chả trách cậu vĩnh viễn chỉ có thể là một tiểu phấn hồng, bán hủ mới là vương đạo baby à!
Thụ quân – Kiêu: = = Không phải tôi đang hợp tác với Phong lưu quân cùng nhau bán sao?
Kế hoạch – Nghe gió là mưa: Mẹ của tôi ơi, Phong lưu quân sớm đã có CP rồi!
Thụ quân – Kiêu: … Vậy thì cùng Nhất phu đương quan bán thôi.
Quần chúng – Nhất phu đương quan: ……Bản công lần đầu tiên bị xem là hàng thay thế, thương tâm quá đi! Đây gọi là ‘Lưu niên bất lợi’ sao? Cớ gì tiểu thụ tốt đều dần dần rời xa bản công, nhào vào vòng tay người khác a?!
Kế hoạch – Nghe gió là mưa: Mặc kệ Nhị quan đi, anh ta gần đây chìm rồi! Tháng này kịch kết thúc, chúng ta sẽ tổ chức một buổi họp báo, cậu nhớ sắp xếp thời gian nhé.
Thụ quân – Kiêu: Tiểu nhân cám ơn Mưa gió sama~
Quần chúng – Nhất phu đương quan: Cậu thế mà không cảm ơn tôi, tôi mới là người cặp với cậu mà!
Thụ quân – Kiêu: Ồ, cảm ơn~ Phần thử âm của tôi có đạt không?
Quần chúng – Nhất phu đương quan: Đạt, cơ mà hình như tôi quên đem số QQ của cậu cho tổ kịch bên kia rồi = = Tôi bây giờ gửi qua đây, kéo cậu vào tổ bên đó nhá.
Thụ quân – Kiêu: = =||| Đột nhiên có loại cảm giác không an toàn là thế lào?
Kế hoạch – Nghe gió là mưa: Đi đi, nghe nói đó là một bộ cao H nhiều SM lắm ngược, cậu nhất định sẽ nổi.
Thụ quân – Kiêu: Đờ!! Ông đây không phải cái máy phối H!
Tiêu thịnh lệ rơi đầy mặt click vào lời mời gia nhập Group QQ của tổ kịch bên kia, lặng lẽ tiếp nhận kịch bản, vừa nhìn liền hộc máu.
Nhất phu đương quan nghĩ gì mà chịu nhận bộ kịch này vậy trời! Chơi mình chắc!
Tiêu Thịnh không nhịn được hỏi, lại nhận được câu trả lời thế này: “Khiêu chiến một tầm cao mới của nghệ thuật diễn xuất.”
Mẹ kiếp, anh lại không phối thụ, khiêu chiến cái éo gì!
Đại thần quả là một loại vật đáng sợ, mà đại thần đã xông xáo trong giới gần bảy năm vẫn chưa thoái ẩn lại càng khiến người sợ hãi, bủn rủn tay chân a.
Tiểu thụ trong bộ kịch đó là một ngạo kiều, dâm tà nữ vương thụ, chuyên môn ‘Thải dương bổ dương’, ‘Ngự nam vô số’, cuối cùng gặp phải phúc hắc tà mị đế vương công, sau đó bị ăn sạch sành sanh.
Vì vậy Tiêu Thịnh bắt đầu học lời kịch.
“Hừ, ngươi nghĩ ngươi là gì? Bất quá chỉ là một món đồ chơi mà thôi.”
“Ta đem ngươi giấu kĩ như vậy, cung cấp đồ ăn thức uống đầy đủ, suy cho cùng chỉ vì chút nguyên dương của ngươi thôi, thế nào, không muốn? Không muốn, vậy thì dứt khoát chết đi! Người muốn giết ngươi, xếp hàng đầy ngoài cửa kìa.”
“Một đám phế vật!” Tiêu Thịnh đập tay xuống bàn tạo hiệu ứng âm thanh, “Ngay cả một người cũng canh không được! Còn bị kẻ địch đến dò xét rành mạch mọi thứ! Trói hắn, kéo tới phía sau núi uy lang!”
Mẹ ơi, mấy lời kịch ghê tởm này là do ai viết vậy? Muốn ‘Thải dương bổ dương’ sao có thể mạnh bạo thế này! Rõ ràng phải là ngây thơ, yếu đuối, dụ thụ mới đúng chứ!
Tiếp theo còn ghê tởm hơn nữa.
“Hắn nghĩ hắn là ai? Chỉ là thân hình cường tráng chút, khí thế mạnh mẽ chút, thật cho là ta sẽ ái mộ, coi trọng hắn sao? Còn cho rằng ta sẽ vì hắn cải tà quy chánh, khí ám đầu minh? Ha ha ha ha ha! Nằm mơ đi! Một ngày nào đó, hắn cũng sẽ ngoan ngoãn nằm trên chiếc giường này, mặc ta bài bố thôi.”
Bài bố cái mế gì, cuối cùng còn không phải là mình ngoan ngoãn nằm xuống mặc hắn chà đạp sao!
Tiêu Thịnh vừa bức xúc vừa thu âm, dùng hiệu suất cao nhất làm việc, rất nhanh đem file ghi âm giao cho tổ kịch.
Tổ kịch này tương đối an tĩnh, tất cả mọi người đều chú tâm làm việc, không thích nói chuyện phiếm lắm.
Tiêu Thịnh gửi file cho đạo diễn xong, mở Group QQ ra đột nhiên trông thấy tin tức hậu kỳ đang cầu giúp đỡ.
【 Hậu kỳ 】Nhĩ Xán: Có vị bạn hữu nào có âm thanh của tiếng quất roi không? Tìm thật lâu nhưng đều không hài lòng, yêu cầu là tiếng roi khi quất vào không khí và tiếng roi khi quất lên drap giường ấy, không phải tiếng roi khi quất lên thân thể……
【 Thụ quân 】 Kiêu: Chỗ tôi có roi này, để tôi thu âm rồi gửi qua cho.
Tiêu Thịnh vừa nói xong, Group lập tức nổ tung.
【 Kế hoạch 】 Người mới đinh: Kiêu thụ! Cậu có roi!
【 Biên kịch 】 Ngôn hạ: Bị roi chói mù.
【 Công quân 】 Nhất phu đương quan: Thật không có nhìn ra, cậu còn cuồng S-M. Thoạt nhìn, cậu hẳn là M đi?
【 Thụ quân 】 Kiêu: Anh mới là M! Cả nhà anh đều là M! Một người bạn tặng tôi đó!
【 Công quân 】 Nhất phu đương quan: ﹁_﹁ Giải thích chính là che giấu.
【 Đạo diễn 】 Khấu cam: ﹁_﹁ Giải thích chính là che giấu.
【 Biên kịch 】Ngôn hạ: ﹁_﹁ Giải thích chính là che giấu.
【 Hậu kỳ 】 Nhĩ xán: Mặc dù tôi cũng muốn xếp hàng …… Nhưng đang cần người giúp đỡ nên vẫn là cúi đầu thấp tí! Kiêu sama, cầu ghi âm! PS: Thật ra thì không cần giải thích cho đám ngốc ấy nghe đâu. Nhanh đi thu âm đi!
Tiêu Thịnh ưu thương đến tận xương, những thứ đó thật sự là bằng hữu tặng cho cậu a! Hôm kiểm tra quà sinh nhật, cậu mới phát hiện tên bạn thời đại học đang mở một cửa hàng tình thú, lòng tốt dâng trào gửi nguyên một đống đạo cụ SM làm quà mừng. Trừ trứng nhảy cùng cái dương v*t giả màu đen ra, những thứ khác cậu không hề đụng tới a! Mẹ kiếp, cậu là YD thụ chứ có phải tiện thụ hay M thụ đâu.
Tiêu Thịnh quăng mic, bay lên giường phẫn hận đấm gối, đánh đủ rồi còn đối bức tường rủa xả: “Dám nói tôi là M! Các người mới là M! Cả nhà các người đều là M! Toàn tiểu khu các người đều là! Ngược chết các người ngược chết các người ngược chết các người!”