Thời tiết hôm nay trong lành.
Hai người ở nhà với nhau được mấy ngày. Lúc không có chuyện gì làm, họ sẽ cùng nhau đi hẹn hò và dạo phố, thật sự không khác gì những đôi tình nhân bình thường ở ngoài kia.
Nhưng không hiểu sao, hôm nay về nhà trời lại đổ mưa to.
Cả hai người đều bị tạt ướt một chút, Lực Hỏa cầm mấy món vừa mua bỏ xuống đất.
Hắn chọt người Mục Đông, dịu dàng nói:
"Em đi tắm trước đi."
Mục Đông gật đầu rồi đi vào nhà tắm, còn Lực Hỏa thì đem hoa cắm vào bình. Sau đó quay người lấy những trái cây, rau củ và thực phẩm tươi sống từ trong túi ra bỏ vào tủ lạnh.
Đợi khi Mục Đông bước ra thì Lực Hỏa đã dọn dẹp sạch sẽ. Lúc này hắn lại quen đường đi vào nhà bếp, lấy một quả lê được nhập khẩu còn tươi mới rửa sạch cho Mục Đông.
Mục Đông cũng tự nhiên nhận lấy lê trên tay hắn, cắn một miếng, cảm giác rất mềm và mọng nước.
Nhưng Mục Đông chưa cắn được hai ba miếng đã thấy mất hứng. Em nhíu mày cầm điện thoại, mà Lực Hỏa ngồi bên cạnh thấy thế cũng hỏi em "Có chuyện gì vậy".
"Chồng em... Sắp quay về rồi."
Lực Hỏa nghe vậy đơ mặt, trong ánh mắt chất chứa cảm giác bất lực và mất mát, ngay cả vẻ mặt Mục Đông nhìn cũng không thấy vui vẻ gì hơn.
Lực Hỏa nắm tay Mục Đông, lặng lẽ vỗ về bạn trai của hắn. Thế nhưng giây tiếp theo Mục Đông bỗng quay người ngồi lên đùi Lực Hỏa, hai tay ôm khuôn mặt tuấn tú của hắn, vuốt mái tóc còn ướt nước, sau đó nhắm mắt lại và hôn. Lực Hỏa hơi ngây người nhưng cũng nhanh chóng ghì lấy gáy Mục Đông, chiếm giữ thế chủ động rồi mạnh bạo hôn trả em.
Hai người hăng say cuồng nhiệt, pheromone tỏa ra khắp mọi nơi khiến cho cả căn phòng lại thành một đống hỗn độn.
Đến nửa đêm, Lực Hỏa ôm hôn Mục Đông đang buồn ngủ cho đã đời rồi mới bước xuống giường. Hắn đi tới mở cửa sổ để tản bớt mùi, sau đó dọn dẹp một chút. Mãi đến khi xong xuôi tất cả mới trở lại nằm kế bên Omega, nhưng không buông tha mà kéo em vào lòng ôm một lúc, nhưng ôm không đã thèm lại hôn hôn em vài cái, sau đó mới tủi thân chuẩn bị rời đi.
Mục Đông biết nhưng cũng không thể giữ Lực Hỏa ở lại. Bởi vì em không biết chắc được khi nào chồng em sẽ quay về. Thế nên em bật dậy ôm Lực Hỏa, hôn hít với hắn từ trên giường cho tới tận cửa nhà.
Hai người đứng trước cửa hôn nhau một lúc lâu. Phải tới khi việc hít thở trở nên khó khăn thì Lực Hỏa mới miễn cưỡng mở cửa đi về.
Sau khi Lực Hỏa rời đi thì Mục Đông quay về phòng ngủ tiếp. Chờ đến khi mặt trời tỏa nắng chói chang, em mới thức dậy. Mục Đông vươn vai ngáp một cái, sau đó lờ đờ bước ra ngoài, nhưng chưa đi được mấy bước đã khựng người lại.
Chồng của em đã quay về rồi.
Mục Đông có hơi sửng sốt, theo bản năng thấy hơi chột dạ và có chút căng thẳng. Vì theo lý mà nói, đây là lần đầu tiên em và Hạ Viêm Phong gặp mặt nhau sau khi kết hôn, mà lại còn gặp mặt trong tình huống như thế này.
Mục Đông cắn môi, hít sâu vài hơi, trái tim đập loạn xạ, trong lòng không tránh khỏi thấy bất an. Em lại cắn môi, cẩn thận đi tìm chồng của em, và cuối cùng đã nhìn thấy anh đứng trong nhà bếp.
Mục Đông thấy hơi kinh ngạc, em không ngờ chồng em còn biết nấu ăn nên nhất thời không biết phải phản ứng như thế nào. Em nhìn theo bóng lưng to lớn kia, cái áo sơ mi trên người cứ căng chặt theo mỗi chuyển động của chủ nhân nó. Nhưng dù vải vóc có che đi thì cũng không che nổi phần cơ bắp hoàn hảo trên người anh.
Mà hình như ánh mắt của em quá trắng trợn, khiến Alpha vừa đảo muỗng tắt bếp, bưng đồ ăn ra xong đã nhanh chóng quay người lại. Anh nhìn lên, vừa đúng lúc chạm mắt với Omega còn chưa kịp thu lại tầm mắt.
Mục Đông chết đứng tại chỗ, hai mắt em mở to hết cỡ, trong ánh mắt còn mang theo chút khó tin đầy hoảng hốt và lo sợ. Em run run môi, gương mặt lúc này trắng bệch. Mục Đông tiếp tục trừng mắt nhìn chồng của em, bất giác loạng choạng lùi về sau hai bước.
Lúc này chồng em đang nhìn em với vẻ mặt khó hiểu, nhưng trên khóe môi vẫn nở một nụ cười lịch sự.
Anh có ngoại hình rất điển trai, với mày kiếm và đôi mắt sáng, mũi cao môi mỏng đang mím chặt, ngũ quan trên gương mặt vô cùng sắc sảo.
Mang dáng vẻ rất dễ làm người ta rung động.
Nhưng mọi chuyện đều sẽ ổn nếu như không nói thêm rằng anh ấy giống hệt bạn trai của em như cùng một khuôn đúc ra.