Mỗi lần Tần Phong tới tìm y thì khẳng định sẽ có chuyện nên Thư Lộng Ảnh cố ý chuẩn bị tốt tinh thần.
Đôi khi hắn sẽ hỏi chuyện luyện võ, đôi khi lại là chuyện trời nam đất bắc, tóm lại Tần Phong chuyện gì cũng đến nói với y, cũng may Thư Lộng Ảnh có hệ thống 'phù hộ', nếu không y cũng không biết làm thế nào để 'thỏa mãn' Tần Phong.
Lần này Tần Phong đến đây không ngoại lệ cũng có chuyện a, hắn đặt một tờ ngân phiếu lên bàn: “Đây là của Trương Thân khăng khăng đưa cho ngươi, nói là phí bồi thường.”
Nhóm người Thư Lộng Ảnh vốn cũng không định lưu lại mà muốn thừa cơ loạn cảnh mà rời đi, tuy Trương gia ngoài mặt vui mừng nhưng trong lòng lại có dã tâm rất lớn, thậm chí có chút xem nhẹ vài thế lực xung quanh, trải qua nhiều ngày như vậy, phỏng chừng ai cũng đứng ngồi không yên, đại hỉ ngày mai sợ là sẽ vấy lên một hồi tinh phong huyết vũ.
Thư Lộng Ảnh đương nhiên cũng không muốn y thật sự phải làm tân lang bái đường, y muốn làm kim thiền thoát xác, nhường vị trí tân lang cho cái vị luôn tâm tâm niệm niệm Trương tiểu thư, Trương Thân.
Thư Lộng Ảnh nhìn tấm ngân phiếu, trong lòng thầm than tên nam nhân kia đúng là ngốc mà, Trương Thân cho rằng y đang chịu thiệt khi đã nhường vị trí tân lang cho hắn, hắn cũng không biết hắn sẽ trở thành vật hi sinh trong trận tranh đoạt lần này.
“Tiền ngươi nhận đi, buổi sáng ngày mai hóa trang cho hắn thành một tên sai vặt rồi đưa tới đây là được rồi.” Thư Lộng Ảnh dùng nội lực truyền lời, “Sau khi dẫn hắn đến đây, ngươi lập tức cùng Khổng Nhiễm rời đi, sau đó ta sẽ đuổi theo các ngươi.”
“Được.” Tần Phong thu tiền lại, ánh mắt sáng quắc nhìn Thư Lộng Ảnh, “Sư phụ, ngươi phải cẩn thận, ta sẽ chờ ngươi.” . Truyện Lịch Sử
Những lời này làm Thư Lộng Ảnh mềm nhũn thêm vài phần, duỗi tay sửa tóc giúp Tần phong: “Ân, ta sẽ.”
……
Ngày thứ hai khi trời còn chưa sáng, Thư Lộng Ảnh đã bị một đám người hầu rửa mặt chải đầu, thay hỉ phục.
Tuy rằng là ở rể nhưng họ cũng không lòng và lòng vòng, mấy ngày trước vật dụng của y đã được mang đến nơi ở của Trương Miễn Nhi.
Lúc y rửa mặt chải đầu, Tần Phong và Khổng Nhiễm có qua đây nhìn y một cái, Khổng Nhiễm trêu chọc người huynh đệ của hắn sáng sớm cái gì cũng chưa ăn, một ngày này của y khẳng định sẽ vội tới vội lui đối phó 'tức phụ' của mình, hắn sợ y không kịp ăn gì nên chuẩn bị riêng cho y một chén cháo thịt cho y lót dạ.
Không dám trì hoãn thời gian của tân lang, sau khi gã sai vặt mang giỏ cháo thịt qua thì Thư Lộng Ảnh lập tức cầm lên ăn.
Thư Lộng Ảnh ăn vài ngụm cháo, đột nhiên không cẩn thận đem chén cháo đánh nghiêng, Thư Lộng Ảnh cực kỳ tiếc hận nhìn người hầu thu dọn chén cháo vỡ. Người hầu bên cạnh cũng giúp y rửa mặt lại một lần nữa.
Lúc tóc y đã được chải chuốt cẩn thận xong, Thư Lộng Ảnh đột nhiên ôm bụng cong người, đầu tóc lập tức tán loạn không ít, Thư Lộng Ảnh cau mày nói đau bụng, muốn đi nhà xí, toàn bộ người đều thức thời mà đi ra ngoài.
Mọi người cũng không có biện pháp a, không thể cứng đầu ở lại canh chừng y được, tên người hầu kia thì còn đang thu dọn cháo rơi trên mặt đất nên không kịp rời đi.
Thư Lộng Ảnh đang muốn vội vã đi nhà xí nên cũng không thể quản nhiều như vậy, lập tức đóng cửa lại.
Quay người lại, tên người hầu đang thu thập đồ đạc bả vai đột nhiên có chút run run, gã người hầu ngẩng đầu lên, không ai khác đó chính là Trương Thân, hắn vô cùng nhanh nhẹn cởi quần áo, muốn thay đổi y phục..
Khi Trương Thân cởi đến áo trong, hắn lúc này mới khẩn trương nhìn Thư Lộng Ảnh nói: “Lộc huynh a, người huynh đệ kia của ngươi nói sẽ dùng dịch dung, nó đáng tin cậy sao?"
Sau khi thay y phục của người hầu, Thư Lộng Ảnh tùy tiện vấn tóc lên, sau đó đội mũ, rất xứng với khuôn mặt bình phàm của y, nhìn qua sẽ không phát hiện chỗ nào là không phải cả.
Lúc này y mới nhìn xuống Trương Thân đang ngồi xổm trên mặt đất, mấy vết tím tím xanh xanh đã không còn, nếu không phải hắn đang khẩn trương đến mức sắc mặt trắng bệch, cả người có chút run run thì nhìn qua là một nam nhân tốt a.
Thư Lộng Ảnh ngoắc ngoắc ngón tay, Trương Thân run rẩy đi đến, hắn chợt cảm thấy trên đầu đau xót, muốn kêu thảm một tiếng nhưng lại bị bưng kín miệng.
Lúc này hắn mới phát hiện, dây vấn tóc của hắn bị kéo xuống một cách thô lỗ, kéo theo không ít sợi tóc đáng thương. Bàn tay che miệng hắn càng không chút lưu tình.
Trương Thân ngẩng đầu lên, lúc đối diện với gương đồng thì mặt hắn đã biến thành 'Lộc Nhân Dĩ' với gương mặt bình phàm không có gì lạ mắt.
“Mặt ngươi ngàn vạn lần không thể đụng vào nước, nếu hương vị tan đi, dịch dung sẽ thất bại. Ngươi chú ý một chút, thuật dịch dung này có thể chống đỡ đến lúc ngươi và Trương Miễn Nhi động phòng hoa chúc, tới lúc đó, thân phận bại lộ cũng đã không còn quan hệ.” Thư Lộng Ảnh nhỏ giọng nói, sau đó tay chân cực nhanh thu thập chén cháo đã vỡ nát, không đợi Trương Thân phản ứng, y đã mở cửa xách theo giỏ đồ ăn bình tĩnh đi ra ngoài.
Cửa vừa mở ra, đám người thời thời khắc khắc vây quanh lập tức vọt vào.
“Ai da nha, tân lang, nhanh chân đi thôi, tân nương chờ đến sốt ruột rồi!”
Đem 'Lộc nhân Dĩ' đang có chút ngốc lăng đẩy đến gương đồng, sau đó vội vội vàng vàng vấn tóc lại cho hắn.