Nhị Thứ Nguyên Lớn Như Vậy, Ta Muốn Đi Xem

Chương 219: Medusa



mênh mông vô bờ sa mạc, nhiệt độ oi bức, gió cát đang từ từ thổi lớn,

Mồ hôi nhễ nhại, một đoàn người nối dài giữa đồng không mông quạnh, trong đó, có tầm mười mấy người, hoặc không phải ‘người’, giống như nô lệ bị áp giải đi,

“ đi nhanh lên!”

Một tên da đen hét lớn ra roi uy hiếp!

Phốc!

Phịch!

Đi ở giữa một ‘cô nương’ ngất lịm ngã khuỵu xuống,

“ Cái gì. Cái gì đấy!”

1 Tên thổ phỉ đi phía sau cùng 1 tên ở trước tiến tới, thần sắc cực kì khó chịu,

“ Cái thời tiết chết tiệt. Đến đám nô lệ các ngươi cũng muốn mè nheo sao! Đứng lên! Muốn chết sao!!!”

Bọn hắn nhìn lấy nằm rũ rượi dưới nền đất Xà nữ, cái đuôi rắn đã uột xuống không có tí sức lực nào, sắc mặt càng khó coi hơn.

Trong đám người, 1 thiếu nữ Xà nhân cũng bị còng hai tay tới gần cô gái, cúi người xem xét,

“ Cô ấy cần nước.”

“Nước, nước! Nô lệ các ngươi, không có quyền đòi hỏi!”

1 tên vung roi lên,

Nhưng mà bị thiếu nữ một tay nắm trúng đầu dây, “Nếu không cô ấy sẽ chết ở đây. Như vậy các ngươi cũng không được lợi gì cả.”

“Ngươi!” Hắn ta tức giận không biết làm gì cả, trong khi đó, 1 tên khác chạy về phía trước báo cáo thủ lĩnh,

Hắn ta nhìn về phía xa, một góc chân trời bắt đầu mịt mù,

" Sẽ có bão cát. Không đáng. Chúng ta cần thức ăn dự trữ. Bỏ cô ta đi."

"được, lão đại!"

"Các ngươi ! Nghe rõ chưa! Tiếp tục tiến lên!"

Đoàn người tiếp tục di chuyển,

Nhưng mà, bên cạnh cô gái đám nô lệ rù rì rù rì, vẫn là nhẫn nhịn ức hiếp cúi đầu lướt đuôi đi, chỉ có thiếu nữ vẫn còn nắm tay cô gái, đứng bên cạnh còn có một Xà nữ khác do dự do dự, dùng khuyên can thiếu nữ.

" Các ngươi còn không mau lăn đi lên!" thổ phỉ nhìn đến, xách vũ khí đi tới gần,

" Các ngươi ! Quá đáng!

Các ngươi không muốn giúp, vậy để ta dẫn cô ấy đi."

"Một cái nô lệ! Đừng có mà phản đối chúng ta!"

Hắn ta giơ roi lên, nhưng mà, lại chuyển sang cầm đao lên, dữ tợn lăm lăm chỉ vào thiếu nữ.

Thiếu nữ đứng lên, ra hiệu bên cạnh đồng tộc lùi ra xa.

Tiếp đó, từ từ lướt tới trước mặt thổ phỉ,

Động tác nàng có vẻ cứng ngắc, nhưng mà, thật giống như cơ thể bắt chước một loại quen thuộc nào đó, thậm chí khí thế cũng có chút ‘nữ vương’.

" Ngươi. Ngươi !". Còn chưa cho hắn phát sợ hơn nữa, một cái đuôi rắn quật ngang người hắn, đánh bay ra xa.

Thiếu nữ ánh mắt hơi lấp lóe, bờ môi giật giật, nàng có không biết nên nói hay không,

' Ngu xuẩn nhân loại.'

Nàng không nhớ rõ là vì sao mình lại muốn nói lời này nữa, nhưng mà, có vẻ như nàng rất có ấn tượng với tràng diện này.

Nhưng mà,

"hắc. Lại là ngươi." tên đầu lĩnh đi tới, nhìn vào thiếu nữ, bởi vì nàng cho hắn ấn tượng rất mạnh, mạnh nhất từ trước tới giờ, ngoại trừ dung mạo, còn là bởi thực lực, nhưng mà,

" haha, không thể dùng đấu khí ngươi, chỉ dựa vào nhục thân còn muốn phản kháng.

Chết đi."

Hai tay hắn ta vỗ ra hai chưởng, Sa thủ thiết!

Hai phần cường lực đấu khí từ bàn tay phun ra đánh tới.

Thiếu nữ hai tay đỡ trước người, nhưng cũng bị đánh bay ra, ngã xuống mặt đất.

Tên thủ lĩnh thấy việc đã xong, tiếp tục cưỡi lừa đi trước,

Mà tên thổ phỉ cười khặc khặc đứng dậy,

" khà khà, đây chính là Đấu linh 9 sao, lão đại của bọn ta.

Hừ. Phế vật nô lệ !"

Hắn ta nâng một cước lên định đạp tới thiếu nữ,

Ầm ầm,

Ngay lúc này,

Âm thanh vang dội,

Tất cả ngẩng đầu lên, chỉ thấy 1 điểm đen xuất hiện,

"Đây là.. "

" Giống như một ngọn lửa ?", bởi vì bọn hắn bắt đầu thấy được toàn màu đỏ rực như thép bị nóng chảy, thậm chí do có không khí va chạm, gió thổi trên cao, mà ngọn lửa bắt đầu lan ra,

"Giống như, giống như có 1 người!", 1 thân ảnh hình người ngay giữa ngọn lửa!

" A ! Chạy mau !" Bọn hắn trông thấy ‘cái người’ đập về phía bọn hắn.

Phịch !

!!

" Lão đại !"

Ngọn lửa rơi đúng ngay trên đầu tên đầu lĩnh, ngay lập tức bị đốt thành tro,

Một hố to hiện ra, ngọn lửa cũng từ từ bị ‘cái người’ hút vào cơ thể.

Từng tên thổ phỉ tập hợp lại, đứng ở trên mép hố nhìn tới,

Một cái nam nhân đầu trọc nằm đó, quần áo nửa trên đã bị rách nát hoàn toàn, phía dưới, ân, quần cộc còn tại, trên cơ thể thật nhiều vết bỏng nặng.

Quan trọng nhất, là hắn tựa hồ còn không tỉnh lại.

Thấy như vậy, đám thổ phỉ nhìn nhau,

Cuối cùng một tên yếu nhớt cuối đoàn bị đẩy ra, bước cẩn thận đi tới trung tâm,

Và,

Hắn an toàn đi tới bên cạnh Tề vũ.

Thấy như vậy, đám thổ phỉ nhao nhao chạy tới.

" đây là.. »

" chắc chắn là một tên cường giả. Có thể là Đấu hoàng." ân, xin lỗi bọn hắn kiến thức kém a.

" đúng vậy, còn không làm gì lão đại bị va vào cũng đã chết. Chắc chắn là phía trên Đấu vương."

" vậy chúng ta phải làm sao đây, trả thù cho lão đại sao ?", nhưng chưa chờ hắn nói tiếp, ngay lập tức bị bịt miệng lại,

"ngu ngốc, nhỡ hắn đột nhiên tỉnh thì sao!"

" hô hô, các ngươi đừng dọa ta"

" chú ý một chút, còn lão đại. hừ hừ, bây giờ ta mới là lão đại!"

"cái gì. Là ta mới đúng!"

" Các ngươi..

Cẩu đản, ngươi làm gì!"

Đám người trông thấy 1 tên mũi chó đi xung quanh Tề vũ.

" Các ngươi a. nên chú ý chuyện trước mắt.

Các ngươi có chú ý không có, lão đại, khục, Xa lừa, bị ngọn lửa thiêu đến tro cốt không còn, mà tên cường giả này, cũng chắc chắn trải qua 1 trận chiến, thế nhưng, cái quần này, vẫn còn dùng tốt."

" Ngươi nói cái gì vậy, Cẩu đản ! Hóa ra khẩu vị của ngươi đúng là như chó!"

" Ngu ngốc!"

"Ngươi.. !"

"Câm miệng, Nguư họch !"

" nói tiếp đi, Cẩu đản "

" hơn nữa nha, cường giả, chắc chắn dự trữ không ít bảo bối, các ngươi xem, trên ngón tay nửa cái nhẫn này. Mặc dù bị phá hư gần một nửa, nhưng mà, tuyệt đối đồ tốt. thậm chí tốt quá chúng ta tưởng tượng !"

" Vậy, vậy.. "

" hô hô"

Đám thổ phỉ nhìn nhau, ánh mắt đỏ kiệt gian xảo liếc nhau, không ai mở miệng nữa, nhưng mà cơ thể từng tên lại không chịu thua đi tới gần..

Ánh mắt tham lam nhìn về phía trên tay cùng, ách, đai lưng..

‘Thật lớn!! thật hâm mộ a ! Đáng chết!’, đây là một cái không thể không khiến nam nhân tự ti, nữ nhân mơ mộng hình ảnh, ^_^ ,

" khà khà, chỉ cần lột chúng xuống, rồi chạy thật xa, cho dù hắn tỉnh lại, cũng không biết là ai làm"

" thậm chí, ta nghe nói cường giả huyết cũng cực kì quý hiếm, nếu không.."

Khi mà dục vọng cùng tà niệm của bọn hắn bắt đầu bành trướng hiện ra,

Phốc!

Một đạo ảnh từ dưới bóng lóe lên, đâm xuyên qua đầu bọn hắn.

Cường giả ! bản năng phản ứng với nguy hiểm. thân thể cùng nguyên lực Tề vũ hướng về phía ác niệm giết qua, mà cũng không phải dùng loại kia quần công kỹ năng, bởi vì dễ ngộ thương, như lúc này,

Đám người Xà nhân đứng bên ngoài nhìn tới, sợ hết hồn bắt đầu chạy tán loạn,

Chỉ có thiếu nữ hơi có chút bồn chồn,

"ngươi.. " một ít người quay đầu nhìn nàng,

" trước đó giúp đỡ cô ấy đã ", Nàng quay đầu lại, cùng đám người trở về lục lọi trên 2 con lạc đà còn lại, tìm được chút nước cùng thức ăn, tiếc là không có chìa khóa gỡ còng tay, chắc là treo trên người tên đầu lĩnh.

Chờ cô gái ổn định sau đó, mới nhấc cô ta lên một con lạc đà.

"đi nhanh thôi, chúng ta phải sớm tìm đường trở về » đám người nói với nhau,

" trở về sao, " thiếu nữ lẩm bẩm, đột nhiên,

" đừng có quay lại.", một câu nói xuất hiện trong não hải nàng, một bức kí ức hiện lên,

Màn đêm tối, sau một bức tường thành, thiếu nữ Xà nhân chật vật cùng mơ màng chạy về phía trước, phía sau đó, từng bó đuốc thắp đỏ lên gấp rút đuổi theo. Mà ở trên cao nào đó, một đôi tinh hồng đôi mắt nhìn chăm chú nàng,

" đi đi, đừng quay trở lại "

..

" thế nào ?" một bên Xà nữ hỏi thăm,

" các ngươi đi đi, ta không đi cùng."

"?"

" Ngươi đừng nói giỡn "

" ta có nguyên nhân không thể trở về."

..



" tốt a. Ngươi bảo trọng." thấy nàng kiên định như vậy, cũng biết không nên nói nữa, đám người từ từ rời đi, mặc dù mấy cô gái muốn để lại cho nàng 1 con lạc đà, nhưng, đa số, cũng là ích kỉ, không phân biệt là nhân loại vẫn là Xà nhân, vì thế, thiện giải nhân ý thiếu nữ vẫn là nhanh chóng cự tuyệt, cảm tạ hảo ý của các nàng, vẫy tay chào chào mọi người.

Rất nhanh, theo gió thổi càng mạnh, đám ‘người’ bóng dáng biến mất,

Mà nàng, cũng cần nhanh tìm chỗ trú bão,

Đưa mắt nhìn xung quanh, cuối cùng, do dự do dự day dắt day dắt một hồi cực lâu sau,

nàng vẫn là từ từ tới gần thanh niên nhân,

từng chút một,

" ân ?", không thấy chút ác cảm nào cả, ngược lại, khi từ từ tới gần, thay đổi xung quanh càng rõ rệt, nhất là năng lượng, giống như cơ thể hắn thu hút thật nhiều, thật xa nguồn năng lượng tới, vì vậy, xung quanh , vô cùng thoải mái, vô cùng mát lạnh, trái ngược hẳn cái sa mạc nóng bức này,

Nhưng mà, gió thổi tới càng ngày càng lớn,

Thiếu nữ cắn cắn môi, cuối cùng, cúi người xuống đỡ hắn lên,

" thật nặng!"

Nàng cố gắng kéo mạnh lên, để hắn đổ vào trên lưng mình, để hai tay choàng qua cổ mình, hai chân chống dưới đất, dù sao dáng người khá là cao lớn, từng thớ thịt săn chắc như kim cương trải qua tinh luyện, da gân, trông bị đốt nám đen tưởng cũng cứng chắc thế mà lại dẻo dai không tệ, có khi còn tốt hơn nàng đấy chứ,

"nặng. quá." cơ thể nàng chùn xuống, hai tay vẫn đang bị còng lấy, dưới thân đuôi xà xuýt bị ép ngã xuống,

" ta," khi nàng đang cúi đầu gắng gượng đứng lên, một chiếc vảy trắng ở bên hông thanh niên từ trong không gian bay ra, xuất hiện trên đỉnh đầu hai người, nhè nhẹ phát ra quang mang,

"ân?", không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng nàng cảm giác đột nhiên thay đổi nhẹ nhõm,

Hơi ngó về phía sau, gặp hắn ta vẫn đang hôn mê, nàng xóc người lên, tiến từng bước một,

Bước đầu, nhẹ nhàng khoan khoái,

Bước hai, hai má ửng đỏ, xì xì cái lưỡi đỏ, bĩu môi đi tiếp, cái mông cố gắng uốn éo tránh nhiều va chạm..

Bước ra bước thứ ba, đột nhiên, chiếc vảy quang mang lấp lóe, đi tới sau lưng nàng, bí ẩn nhập vào phía sau gáy thiếu nữ.

" ân?", nàng lại quay đầu lại, có chút khang khác, chỉ thấy dưới đuôi có hơi lành lạnh, không hiểu chuyện gì tiếp tục tiến lên,

Mà sau lưng nàng, một dư ảnh hiện lên, một cô gái nhìn qua khá là tương tự nàng, nhưng, dưới chiếc váy dài màu trắng, lại không phải là một chiếc đuôi rắn,

Bão cát thổi mạnh lên, che khuất bầu trời,

Hai thân ảnh từ từ biến mất.

//


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv